Thâm Tình Không Đứng Đắn (Say Mê)

Chương 42 : Để anh tới đi, anh con mẹ cực kỳ hoảng loạn

Ngày đăng: 11:48 19/04/20


Biên tập: TBB



Vu Tri Nhạc chú ý đến tên công ty đối phương nhắc tới, Cảnh Nguyên.



Điều đầu tiên cô có thể nghĩ tới là Cảnh Thắng, nhưng rất nhanh cô đã loại bỏ suy đoán trong lòng.



Cảnh Thắng rất tán thưởng giọng hát của cô, từng nói sẽ đề cử cô cho một vị trưởng bối. Nhưng anh cũng chỉ nói sơ qua thôi, sau đó đã từ bỏ ý định này.



Đương nhiên cô cũng không thể đảm bảo người này có đột nhiên "dở chứng" hay không.



Trừ anh ra thì còn ai nữa đây?



Tại lúc cô đang suy đoán, chất giọng nhẹ nhàng của người phụ nữ kia lại vang lên: "Cô Vu, cô vẫn còn ở đó chứ?"



Vu Tri Nhạc hồi thần, chân mày vẫn nhíu lại như chưa hết nghi hoặc, cô trực tiếp hỏi người kia: "Xin hỏi một chút, cô có biết người bạn kia là ai không?"



Người phụ nữ đáp: "Xin lỗi, tôi không rõ việc này lắm. Tôi chỉ phụ trách chuyển lời cho Tổng giám Lâm thôi."



"Được, cảm ơn." Vu Tri Nhạc nói.



Người phụ nữ xác nhận: "Vậy tuần sau cô Vu có tới được không? Nếu cô tới, tôi sẽ gửi địa chỉ của công ty qua điện thoại cho cô."



Vu Tri Nhạc đưa ra một đáp án mập mờ: "Tôi suy nghĩ một chút."



"Được." Từ đầu đến cuối thái độ của đối phương đều ôn hòa, không khiến người khác khó chịu hay phải đưa qua câu trả lời ngay tức khắc: "Vậy cô nghỉ ngơi sớm một chút, tôi không quấy rầy cô nữa."



"Được, ngủ ngon." Vu Tri Nhạc cúp điện thoại.



Trở mình, Vu Tri Nhạc quyết định chờ hai ngày. Nếu đúng là Cảnh Thắng an bài việc này sau lưng cô, anh chắc chắn sẽ không nhịn được mà chạy tới giành công.



___



Hôm sau, cô bắt đầu đưa đón Cảnh Thắng đi làm. Cô cẩn thận quan sát và cân nhắc thái độ của Cảnh Thắng. Bộ dạng nói năng ngọt xớt ngu ngốc không khác gì ngày thường kia không giống như có chuyện giấu cô.



Mấy ngày sau, Trương Tư Điềm đột nhiên chia sẻ một chương trình gameshow ca nhạc của đài truyền hình nổi tiếng qua WeChat cho cô xem. Thời gian phát sóng mới trôi qua không lâu, là buổi tối mùng 8 với chủ đề ballad.



Chương trình này mời bốn nghệ sĩ có chút danh tiếng đến từ khắp nơi trên cả nước. Người quen cũ của các cô là Nghiêm An cũng có mặt ở đó.



Người đàn ông mặc quần áo đơn giản nhưng ngũ quan và khí chất cực kì xuất chúng. Nhất là hốc mắt anh sâu hơn người bình thường, mỗi khi nhìn tới mi mắt sẽ thấy như lạc vào cảnh hoàng hôn ưu buồn nơi thôn dã.


"Là gì?"



"Anh nói không được ký hợp đồng với người phụ nữ được Nghiêm An đề cử. Chú Hai hỏi tại sao, em đoán anh trả lời thế nào?"



Vừa nãy còn tức giận không kiềm chế được, giờ phút này đã miệng đầy ý cười thỏa sức khoe khoang, đổi mặt nhanh hơn tia chớp.



Vu Tri Nhạc: "Ừ?"



Cảnh Thắng đáp: "Nửa đời sau của người phụ nữ đó đã "ký" với anh rồi."



"..." Hừ, Vu Tri Nhạc cười nhẹ.



Cảnh Thắng còn tự mình đắc ý: "Anh nói em bị vẻ đẹp trai của anh mê hoặc, chú Hai lại càng bị vẻ đẹp trai của anh làm choáng váng, á khẩu không nói được lời nào."



Vu Tri Nhạc: "Chú Hai anh muốn cúp điện thoại."



Cảnh Thắng lẩm bẩm trong cổ họng: "Được rồi, đúng là ông ấy nhanh chóng nói hẹn gặp lại với anh." Sau đó anh tiếp tục nhấn mạnh điểm chính: "Dù sao em cũng đừng đi. Nếu em muốn hát thật, anh sẽ bao rạp hát lớn nhất của thành phố Ninh, em biểu diễn một ngày một đêm, anh cũng xem một ngày một đêm. Làm fan trung thành của em, tặng một trăm bó hoa, nghe em hát khản cổ, không hát được nữa mới thôi."



"Biết rồi, em đi mua đồ đã." Thấy anh lại thao thao bất tuyệt không ngừng, Vu Tri Nhạc cắt đứt.



"Em ở đâu?"



"Carrefour đường Nam Thiên."



"Anh đi tìm em, tan sở trước giờ."



"... Anh cứ tan sở đúng giờ đi."



"Chờ anh."



"Em mua xong rồi."



"Trên đời này không có gì gọi là mua xong hết. Tiếp tục mua, mua hết tất cả, anh trả tiền. Sau đó giúp cầm túi, mời em đi ăn tối, còn lý do để từ chối anh không?"



"... Cảnh Thắng..." Vu Tri Nhạc không biết phải làm sao.



Đối phương càng không nhẫn nại: "Để anh tới đi, anh con mẹ cực kỳ hoảng loạn. Không biết tại sao, thấy Nghiêm An ở gần em giống như tên biến thái theo dõi người, có thể sẽ đánh em ngất xỉu rồi khuân đi. Sau này anh không gặp được em nữa."



Vu Tri Nhạc thỏa hiệp với bạn trai: "Được rồi... Anh đến đi."