Thần Cố

Chương 45 : Chỉ là Ningya… (Năm)

Ngày đăng: 03:20 19/04/20


Edit & Beta: Nguyệt Bạch



Xe ngựa uốn lượn xếp thành hàng tiến về phía trước như rùa bò, thời điểm đến Harvey cùng Ningya, đối phương cầm thư mời liếc mắt nhìn rồi lại liếc mắt. Ningya nhìn đối phương thần sắc hồ nghi trong lòng hồi hộp một chút, nhìn về phía Harvey. Harvey cười nắm chặt tay cậu, một vẻ bình tĩnh.



Xe được cho đi.



Harvey nói: “Không cần lo lắng.”



Ningya nói: “Đúng thế. Dù là toàn thể đội thị vệ của hoàng cung điều động mai phục trước mặt anh, anh cũng có thể xông qua.”



Harvey nói: “Sửa lại một chút, là mang theo em xông qua.”



“… Cảm ơn.” Ningya dừng một chút, không nén được hỏi, “Thư mời là giả?”



Harvey không tỏ rõ ý kiến: “Không cần phải để ý những chuyện nhỏ nhặt này.”



Ningya không lên tiếng.



Xe đến trước phòng cử hành vũ hội thì dừng lại, người hầu khi còn sống mở cửa, Harvey nâng tay Ningya dìu xuống xe. Ningya cảm giác được các loại ánh mắt dò hỏi từ bốn phương tám hướng tụ tập lại đây, không được tự nhiên rũ mắt, lại không tự chủ đứng thẳng người.



Harvey dắt cậu như hậu vệ đi về phía trước, thái độ biểu lộ sủng nịch không thể nghi ngờ.



Ningya lần đầu tiên dùng nhân vật bạn gái tham gia vũ hội, tâm lý đăc biệt yếu mệnh, nhưng là giáo dưỡng của vương tử đã thấm vào xương tủylàm cho cậu theo thói quen biểu diễn lễ nghi khéo léo nhất.



Tham gia vũ hội phần lớn là quý tộc đế quốc ở Fariel, Ningya cùng Harvey hai khuôn mặt mới xuất hiện,  làm người khác rất chú ý. Đặc biệt là Harvey, anh tuấn cao gầy, mặt mày phong lưu, lúc mỉm cười có thể gọi là khiến người không nhịn được nghĩ đến tà khí hư thực, mới chỉ vậy vài lần đã tác động đến xuân tâm một đám thiếu phụ cùng thiếu nữ. Lại nhìn Ningya, dù cho khí chất xuất chúng, vóc người tinh tế, khuôn mặt lại rất bình thường, tuy rằng hai người đứng chung một chỗ nhìn qua vô cùng hài hòa, nhưng mà trong lòng thiếu phụ cùng thiếu nữ, đương nhiên nếu đổi thành chính mình thì càng xứng đôi hơn.



Bị theo dõi, Ningya ngược lại trấn định lại, tự nhiên muốn một ly rượu vang, ngồi một bên ở đây, Harvey ở sau người cậu, không ngừng mà giựt giây cậu khiêu vũ. Một thiếu nữ quý tộc trẻ tuổi mỹ mạo cười tủm tỉm đi tới trước mặt hắn, Harvey không chờ mở miệng, đã nói: “Không.”



Thiếu nữ quý tộc, Ningya: “…”



Thiếu nữ quý tộc như giày giẫm phải đinh tức giận đến đỏ cả mặt, cố tình phía sau còn truyền đến tiếng cười rộ lên của các thiếu nữ khác, lập tức quyết tâm liều mạng, nhìn về phía Ningya.



Cái nhìn này, đằng đằng sát khí.



Ningya bị nhìn đến da mặt đều đau.




Harvey nói: “Lừa mình dối người so với cùng tự chịu diệt vong chung một nhịp thở.”



Ciro nói: “Ngươi là ai?”



Harvey nói: “Ta là ai cùng không quan trọng, quan trọng là……”



“Anh ấy là Thần Hắc Ám, Harvey.” Ningya nói.







Harvey không nói gì nhìn người cản trở bên cạnh.



Ningya làm mặt vô tội.



Harvey quay đầu nhìn về phía Ciro rất nhanh thu hồi ngạc nhiên, mỉm cười nói: “Chúc mừng ngươi mới vừa đánh bại đám sâu mọt giả danh lừa bịp Quang Minh thần hội kia, ta nghĩ hiện tại chúng ta có thể cẩn thận ngồi xuống nói chuyện một chút.”







Đối diện đang ngồi một thần.



Không phải Tử Thần nghe được từ trong miệng người khác.



Không phải Hỏa Thần đánh tới một mất một còn.



Không phải phân thân Hải Thần bên trong Thần khí.



Mà là, một hoàn hảo không chút tổn hại, ôn hòa nhã nhặn Thần Hắc Ám.



Soso cảm thấy hiếu kỳ cực kỳ, nếu không phải Ciro còn đang ngồi bên cạnh, cậu suy nghĩ tiếp tục sẽ tiến đến trước mặt đối phương hỏi vấn đề.



Harvey cùng Ciro duy trì cao lãnh, Soso vội vàng kinh ngạc, đánh vỡ trầm mặc chỉ có Ningya. Cậu đem chuyện mình từng trải sau khi tiến vào Đông Côi Mạc nói một chút tóm tắt đơn giản rõ ràng, cũng nói ra lo lắng của Harvey.



Ciro càng nghe sắc mặt càng trầm trọng. Trước khi Ningya mở miệng anh  đã đoán được là một tin tức hỏng bét, nhưng không nghĩ tới lại bết bát đến như thế!