Thánh Viện

Chương 51 : Công thành đại tái (một)

Ngày đăng: 21:20 20/04/20


“Đạo sư!”



Dilin nghe được thanh âm cất cao lanh lảnh của mình.



Hydeine dùng khóe mắt nhìn cậu.



“Anh…” Dilin rất nhanh phát hiện hóa ra hắn đang hong tóc, nguyên bản vốn định ngăn cản lập tức khựng lại, đổi thành, “Cần giúp đỡ không?”



Ngọn lửa trên tay Hydeine lụi tắt, gật đầu nói: “Giúp ta hong tóc.”



Phương thức sấy khô của thủy hệ ma pháp là chia lìa thủy nguyên tổ bám mặt ngoài tóc, nhưng không được xóa bỏ thủy nguyên tố của tóc, thuộc loại ma pháp khó.



Dilin nhớ tới biện pháp được nhắc tới trong quyển “Thủy ma pháp quấy khí”, cách để phân biệt thủy nguyên tố phổ thông và thủy nguyên tố trong tỏi giã và thịt vụn chính là mùi của chúng. Tác giả đề cập tới, thủy nguyên tố chứa mùi sẽ có màu khác thủy nguyên tố bình thường, sự bất đồng này không phải cố định, sẽ căn cứ vào lý giải của người sử dụng ma pháp đối với các loại mùi mà biểu hiện thành các màu sắc khác nhau.



Dilin xem xong quyển sách kia, vẫn luôn muốn tìm cơ hội thử một lần, hiện tại cơ hội trước mắt, cậu lại thấy do dự.



Hương vị của thịt và tỏi đều dễ phân biệt, nhưng mùi tóc Hydeine…



Dilin nhìn chằm chằm đầu tóc vàng kia, chần chừ có nên nghe lời tiến đến hay không.



Hydeine thấy cậu chậm chạp bất động, cau mày nói: “Đừng nói với ta ngươi không muốn làm.”



Băn khoăn chần chờ của Dilin bị một câu này lập tức xóa bỏ, cậu nghiêm túc nói: “Có thể thỉnh đạo sư để tôi ngửi tóc của ngài chút không?”







Hydeine sắc mặt cổ quái nhìn cậu.



Dilin sợ hắn hiểu lầm, vội vàng nói lý do.



“Như vậy a.” Khóe miệng Hydeine hơi cong lên, trong mắt hiện ra trêu tức quen thuộc.



Dilin hối hận.



Cho dù người trước mắt này là đạo sư của cậu, cậu cũng không nên có bất luận dính dáng cá nhân nào khác. Có lẽ, bây giờ xoay người còn kịp?



Cậu trộm nhớ lại cự ly từ lối vào đến đây.



“Được rồi.” Hydeine đồng ý.



Lần này đến lượt Dilin chần chờ.



Hydeine dứt khoát cúi đầu, duỗi cổ đến trước mặt cậu.



Một đạo hương khí thanh tân như có như không bay vào mũi Dilin. Nếu không phải khoảng cách gần như vậy, nhất định không thể ngửi thấy.



“Còn muốn gần hơn chút nữa?” Đầu Hydeine tiến lại.
Kevin lặng lẽ đến phía sau Dilin, nhỏ giọng nói: “Tìm được một trấn như vậy, Sonlisgar nhất định mất không ít công sức.”



Dilin cười gượng không nói.



Học viện Honorable St Sorvi nằm trong cảnh nội Sonlisgar. Sonlisgar có thiên vị bọn họ cũng thực bình thường. Bất quá tổng thể mà nói, phe thủ thành có ưu thế so với phe công thành, cho nên, cũng không tính quá bất công.







Một giờ sau, cậu thu hồi ý nghĩ lúc trước.



“Cái gì mà phía công thành không có ưu thế, cho nên nhân thủ tăng gấp đôi?”



Học sinh học viện nhao nhao chất vấn, cãi lộn ầm ĩ.



Quan giám sát và giám khảo Sonlisgar phái tới đều trong mong nhìn Hydeine, hy vọng hắn đi ra biểu hiện thái độ.



Hydeine ngồi trên chiếc ghế thoải mái nhất ở đại đường, híp mắt, uống cà phê, khoan thai chẳng thèm đếm xỉa.



Quan giám sát chịu không nổi, hỏi một câu, “Đạo sư, người xem?”



“Ta thu ngươi làm học sinh lúc nào?” Trên mặt Hydeine rành rành viết hai chữ chán ghét.



Mặt quan giám sát không giấu nổi giận dữ, thầm nghĩ, ta bất quá khách khí một câu, ngươi cư nhiên không nể mặt! Ngữ khí của hắn lập tức đông cứng, “Ta biết học viện St Paders có được danh tự tốt đẹp, là đệ nhất học viện trứ danh đại lục.” Hắn đem hai chữ “đệ nhất” kéo dài, “Cho nên ta tin tưởng St Paders sẽ không dùng ưu thế của phe thủ thành để chiếm thắng lợi?”



Các học sinh thấy hắn và Hydeine nói chuyện, tự giác mà yên lặng.



Hydeine thản nhiên nói: “Ý của ngươi nói, St Sorvi nhất định phải hai đánh một mới có thể thắng St Paders?”



Quan giám sát nghẹn họng, vội vàng nói: “Không phải, ta nói, phe thủ thành có ưu thế. Cho nên cần dùng một ưu thế khác đền bù cho học viện Honorable St Sorvi.”



Hydeine nghĩ nghĩ nói: “Được rồi.”



Quan giám sát vui vẻ.



“Vậy cho nhóm hắn ưu thế của phe thủ thành đi.”



Quan giám sát từ vui mừng chuyển kinh ngạc.



Hydeine để chén cà phê sang bên cạnh, đứng lên nói: “Chúng ta đi công thành!”



Thấy quan giám sát còn ngây ra ở đó, hắn bổ sung: “Yên tâm, cho dù ở phe công thành, đối phó với bọn họ, chúng ta dùng một chọi một là được.”



Học sinh St Paders ồn ào như sấm.



Quan giám sát: “…” Sự tình sao lại biến thành thế này?