[Thập Nhị Yêu Tinh Hệ Liệt] Thảo Long Nương Tử

Chương 4 :

Ngày đăng: 12:01 19/04/20


Yến tiệc mừng Long thái tử đại cáo thành Long thần ước chừng tổ chức ba ngày ba đêm. Long tộc khắp nơi đều đến chung vui, ngay cả các vị Thần Long trước kia cũng tới tham gia, mừng Thần long gia tộc ít ỏi lại có thêm một gã tráng đinh.



Long Triển có chút không yên lòng kính rượu các vị thúc vương bá vương tiền bối, còn phải ứng phó với các loại cá tôm miết cua quá nhiệt tình. Cơ hồ ai đến cũng không hề cự tuyệt, nếu không sẽ bị người ngoài nói Long thái tử kiêu ngạo, luyện thành Long thần công liền trở mặt không thừa nhận Thuỷ tộc nữa. Tục ngữ có nói miệng lưỡi loài người rất đáng sợ, kỳ thật long tộc bọn họ cũng thế thôi. Long Triển chỉ có thể liều mạng nén lòng, hết sức cố gắng duy trì im lặng, nụ cười hoà ái trên gương mặt dường như sắp vỡ ra đến nơi. Hiện tại hắn chỉ hi vọng sức chịu đựng của mình đủ để duy trì đến khi kết thúc, nếu không yến hội khánh công của mình lại bị chính mình đạp đổ, loại chuyện cười này đủ để Long giới lưu truyền mấy vạn năm.



Thật sự là có chút nhớ nhung Như Mặc, mỗi ngày buổi tối trở lại phòng của Như Mặc, hắn đều đã ngủ say, mê man bất tỉnh, ngay cả một câu cũng không thế cùng mình nói chuyện. Có đôi khi Long Triển muốn lay thật mạnh cho hắn tỉnh dậy, nhưng nghĩ đến Như Mặc ngoại thương tuy đã chữa khỏi, nguyên khí lại cần phải bồi dưỡng cho tốt, hắn rốt cuộc cũng không hạ thủ được, chỉ có thể nằm bên cạnh Như Mặc, còn bị cái đứa ngủ xấu tính này đạp xuống giường vài lần. Chuỵên này hắn không thèm chấp, chỉ hận là sáng sớm ngày hôm sau Như Mặc còn chưa có tỉnh lại, Quy thừa tướng đã tới thúc giục hắn đi yến hội.



“Quy thừa tướng, năng lực ngoại giao của ngài càng ngày càng tiến bộ nha.”



Ở trong biển người đụng phải vẻ mặt tươi cười của Quy lão, Long Triển tự tiếu phi tiếu tiến hành minh bao ám biếm. (bên ngoài tán dương, ngấm ngầm phê phán)



“Ngài nói ngài ngay cả thuỷ tộc ở băng hải mấy ngàn năm không gặp một lần cũng mời tới, thật sự là thần thông quảng đại a.”



Không được, cười mau, không nhịn được nữa, cười đã muốn xái quai hàm, hắn lại nghĩ muốn hét vào mặt lão Quy. Quy thừa tướng cố tình không nghe ra được ý tứ của thái tử, còn tự đắc vuốt chòm râu dài mỉm cười:



“Đa tạ thái tử khích lệ. Thần cũng chỉ là vì chuyện hỉ của thái tử mà cống hiến qua loa chút năng lực mà thôi, ha ha ha.”



Bộ dạng đắc ý đó làm Long Triển vô cùng tức giận, hận không thể bức lão hiện nguyên hình rồi đập bỏ cái mai rùa đáng ghét đó. Đang oán hận thấu trời xanh, chợt nghe thấy những người bên cạnh không hẹn mà cùng lên tiếng, kinh ngạc tán dương thì thầm:



“A, là ai vậy? Thật xinh đẹp, rất đẹp…”



Hắn xoay người, liền nhìn thấy ở lối vào đại sảnh một tuyệt thế giai nhân mặc sa y màu đen đang có chút ngây ngốc nhìn quanh. Càng làm hắn ngạc nhiên hơn chính là mỹ nhân tuy không có động tác gì đặc biệt nhưng lại tràn ngập vẻ quyến rũ phong tình, cư nhiên là một người nam nhân. Long Triển kinh ngạc nhìn chằm chằm, thầm nghĩ, long tộc khi nào thì đã có tuyệt sắc giai nhân như vậy, như thế nào nơi này lại không ai nhận thức được hắn? Người này tu vi xem ra khá cao, không biết là lai lịch thế nào? Đang mãi nghĩ ngợi, bỗng dưng nhìn thấy Quy thừa tướng bước ngang qua trước mắt hắn. Long Triển vội vã kéo lão, ha hả cười: “Thừa tướng, nam tử kia là ai? Lai lịch như thế nào? Thoạt nhìn đã khiến cho người ta say mê. Ánh mắt có chút giống Như Mặc, rất trong sáng, là vì cùng một dạng sao? Mang ta qua đó làm quen với hắn đi, sau đó giới thiệu cho Như Mặc. Hắn nhất định cũng sẽ thích vị bằng hữu này.”



Lão Quy nhìn Long Triển như trông thấy vật thể lạ, thậm chí còn cười khinh thường hắn. Long Triển chẳng biết tại sao, định thần lại đã thấy thừa tướng rùa đi qua lôi kéo nam tử kia vào giữa đại sảnh, khụ khụ:




Ui, chẳng lẽ là nghi thức mới sao? Khôi phục long thân chúc mừng thái tử điện hạ à? Mọi người nhìn nhau thắc mắc.



Được, sau đó long tộc cũng học theo, đều biến thành nguyên hình. Một lần nữa tập trung xung quanh Long Triển cùng Như Mặc.



“Ai nha, thật là một thảo long xinh đẹp nha! Nhìn màu vảy này… chậc chậc, ánh mắt thực to, rất đẹp!”



“Đúng đúng. Ta cũng không biết một thảo long cũng có thể tu luyện đến xinh đẹp quyến rũ như vậy sao? Ai, thái tử thật là có phúc khí.”



“Ừ, đúng đúng. Như thế nào một đám thảo long bên cạnh chúng ta đều như vậy kém cỏi? Ngẫm lại cũng cảm thấy buồn bực.”



Tất cả mọi người đều hết mực ca ngơi Như Mặc, ngược lại đem thái tử Long Triển vừa hoá thân thành Thần Long ném sang một bên, vây quanh Như Mặc nói chuyện.



Chỉ thấy một kim long đang bị tất cả long vương tử, long công chúa xa lánh đang cố gắng chen chân vào đám đông. Nó là tối uy phong lẫm lẫm, cao quý tao nhã kim long nhưng lúc này… ánh mắt ai oán phẫn hận kia thật sự là làm hình tượng của nó tổn thương rất lớn.



Long Triển quả thực phải mãnh liệt gào lên. Hắn hận không thể sử dụng pháp thuật làm cho thuỷ cung lún xuống, đem cả long tộc đang thèm muốn nương tử của hắn đè dẹp lép.



Vì cái gì, vì cái gì Như Mặc biến trở về nguyên hình, tình huống còn không có được cải thiện, ngược lại còn dẫn tới cuồng phong lãng điệp càng thêm điên cuồng? Ngay cả hắn đường đường long thái tử, trượng phu chuẩn của Như Mặc cũng dám đẩy ra ngoài, thật sự là rất buồn cười.



Long Triển quạt đuôi nhanh chóng bơi tới chỗ cha hắn cùng quy thừa tướng đang bị tình thế đưa đẩy trước mắt làm cho ngây ngốc, u ám lạnh giọng nói: “Tiễn khách, lập tức tiễn khách, ngay bây giờ! Trong vòng nửa khắc, ta không muốn nhìn thấy ai ngoài Đông hải long tộc nữa, nhất là cái nhóm đang vây quanh Như Mặc kia, lập tức đưa bọn họ tống đi thật xa cho ta!”



Câu cuối cùng, hắn rống lên thật to.