[Thập Nhị Yêu Tinh Hệ Liệt] Thảo Long Nương Tử
Editor: Ái Kỳ
Thể loại: Tiên hiệp, sinh tử văn, nhất thụ nhất công.
Vụ Ẩn Sơn được mệnh danh là nơi bồng lai tiên cảnh, sương trắng hờ hững, tường vân lượn lờ, kì hoa dị thảo trải rộng, thần mộc tiên thạch cũng có thể tuỳ ý tìm ra, nơi này quả như bồng lai trần thế.
Một ngàn năm trước, có mười hai con yêu tinh từ bốn phương tám hướng tới Vụ Ẩn Sơn, bọn chúng đều nhìn ra Vụ Ẩn Sơn không những linh khí dồi dào, còn có long mạch hội tụ, thật là một nơi thuận lợi để tu hành. Vì muốn độc chiếm Vụ Sơn linh mạch, mười hai con yêu đều vung tay thẳng chiến, đánh nhau đến tối tăm trời đất, nhật nguyệt vô quang, cứ như thế suốt 500 năm trời, hao tổn không biết bao nhiêu đạo hạnh. Một đám yêu tinh bên ngoài thừa cơ quấy nhiễu, ý đồ đưa bọn chúng đuổi tận giết tuyệt, hòng chiếm lấy tiên sơn làm của riêng. Mười hai con yêu ban đầu đều tự mình chiến đấu, nhưng 500 năm đại chiến đã hao tổn không ít, không thể địch lại đối thủ, suýt nữa còn bị đánh cho hồn phi phách tán. Ngay lúc nguy cấp, bọn chúng mới ngộ ra đạo lý “ đan ty bất thành tuyến, độc mộc bất thành lâm”(*), rốt cục liên thủ, đồng tâm hiệp, miễn cưỡng đánh lui địch nhân.
Từ đó về sau, lợi dụng huynh đệ tương xứng, bọn chúng quyết định kết thành bằng hữu. Mười hai con yêu cùng nhau kề vai sát cánh chống chọi thiên kiếp, pháp lực càng ngày càng tiến bộ, từ lâu đã cao hơn trước kia rất nhiều. Hiện tại, chỉ còn một bước sau cùng nữa bọn chúng đều có thể phi tiên, mà bước cuối cùng này chính là đáp ra vấn đề yêu tiên thượng giới bảo cho bọn chúng.
Toạ trên một khối đá trơn nhẵn cạnh khe suối là nhóm yêu tinh trong truyền thuyết được nhân gian xưng là “thập nhị sinh tiếu”. Lúc này, bọn chúng tập hợp cùng nhau đúng là vì thảo luận làm thế nào đối phó với vấn đề yêu tiên đại nhân đưa ra. Thảo luận tuy bằng khí thế ngất trời, lại thuỷ chung không có gì tiến triển, đang lúc đầu lĩnh là Ngưu lão đại cảm thấy không biết nên làm thế nào thì ngẫu nhiên một tờ giấy Tuyên Thành lảo đảo theo gió bay xuống. Lập tức, vẻ hí hửng trên mặt mười hai con yêu tinh biến mất, nhặt tờ giấy lên chỉ phát hiện vẻn vẹn có 6 chữ “Vấn thế gian tình thị hà vật?”
Sơn cốc lập tức lâm vào cảnh trầm mặc, thật lâu sau Hầu tử tinh mới khẽ lên tiếng.
“Hỏi… hỏi thế gian tình là gì? Đây là cái quỷ đề gì, không phải nói thành tiên tối trọng yếu là đoạn tuyệt thất tình lục dục sao?”
Lão Ngưu liếc mắt:
“Không được bất kính với tiên đề.”
Chính là trong lòng hắn cũng hiểu được có chút kì quái, đề ra lần này không thuyết phục, hơn nữa cũng hoàn toàn không hợp với lẽ thường. Theo lý mà nói, không phải là nên hỏi tu luyện bí thuật hoặc là dự tính sau khi phi tiên sao? Nhưng mặc kệ như thế nào, đề nếu đã ra, bọn họ nên tận tâm đáp lại mới phải.
“Các vị huynh đệ, nếu thượng tiên đã hỏi, như vậy hiện tại chuyện chúng ta cần làm không phải là mở trừng mắt nhìn, việc cấp bách là tìm ra đáp án chính xác hoàn mỹ nhất, chúng ta hiện tại quay về đi, dùng ngũ yêu mang đến một số điển tịch, nội trong 5 ngày nhất định phải tìm được câu trả lời.”
Lũ yêu tinh cùng nhau đáp ứng, một đám còn dùng khinh công thuần thục trở về.
Cùng lúc đó, duới chân núi Vụ Ẩn Sơn, một đôi tuấn tú nam tử thân mật dựa vào nhau, tiêu sái ngâm khúc “chỉ tiện uyên ương bất tiện tiên”, hát xong, nam tử vóc dáng thấp hơn đứng dậy, đi đến một khối đá lớn, liếc mắt qua một chút liền kinh hô:
“Hách ca, phúc tự ngươi mới viết như thế nào không thấy nữa? Chính là vế trên [Vấn thế gian tình thị hà vật? ]. A, đáng ghét, nhất định là trận gió chết tiệt vừa rồi cuốn đi, cái này một câu cũng không thể mất mà.“
Nói rồi hắn trân trọng nâng tờ giấy lên, trên kia rõ ràng ghi bảy chữ rồng bay phượng múa “ Trực giáo nhân sinh tử tương hứa.”
Năm ngày sau, mười hai con yêu tinh vì đối chữ “Tình” đích thân giác ngộ nên lục lọi nhân gian điển tích, song, vẫn là đáp không ra nguyên cớ.
Rơi vào đường cùng, vì muốn tự tìm đáp án bọn chúng đều quyết định hạ sơn. Trước khi chia tay,
Thể loại: Tiên hiệp, sinh tử văn, nhất thụ nhất công.
Vụ Ẩn Sơn được mệnh danh là nơi bồng lai tiên cảnh, sương trắng hờ hững, tường vân lượn lờ, kì hoa dị thảo trải rộng, thần mộc tiên thạch cũng có thể tuỳ ý tìm ra, nơi này quả như bồng lai trần thế.
Một ngàn năm trước, có mười hai con yêu tinh từ bốn phương tám hướng tới Vụ Ẩn Sơn, bọn chúng đều nhìn ra Vụ Ẩn Sơn không những linh khí dồi dào, còn có long mạch hội tụ, thật là một nơi thuận lợi để tu hành. Vì muốn độc chiếm Vụ Sơn linh mạch, mười hai con yêu đều vung tay thẳng chiến, đánh nhau đến tối tăm trời đất, nhật nguyệt vô quang, cứ như thế suốt 500 năm trời, hao tổn không biết bao nhiêu đạo hạnh. Một đám yêu tinh bên ngoài thừa cơ quấy nhiễu, ý đồ đưa bọn chúng đuổi tận giết tuyệt, hòng chiếm lấy tiên sơn làm của riêng. Mười hai con yêu ban đầu đều tự mình chiến đấu, nhưng 500 năm đại chiến đã hao tổn không ít, không thể địch lại đối thủ, suýt nữa còn bị đánh cho hồn phi phách tán. Ngay lúc nguy cấp, bọn chúng mới ngộ ra đạo lý “ đan ty bất thành tuyến, độc mộc bất thành lâm”(*), rốt cục liên thủ, đồng tâm hiệp, miễn cưỡng đánh lui địch nhân.
Từ đó về sau, lợi dụng huynh đệ tương xứng, bọn chúng quyết định kết thành bằng hữu. Mười hai con yêu cùng nhau kề vai sát cánh chống chọi thiên kiếp, pháp lực càng ngày càng tiến bộ, từ lâu đã cao hơn trước kia rất nhiều. Hiện tại, chỉ còn một bước sau cùng nữa bọn chúng đều có thể phi tiên, mà bước cuối cùng này chính là đáp ra vấn đề yêu tiên thượng giới bảo cho bọn chúng.
Toạ trên một khối đá trơn nhẵn cạnh khe suối là nhóm yêu tinh trong truyền thuyết được nhân gian xưng là “thập nhị sinh tiếu”. Lúc này, bọn chúng tập hợp cùng nhau đúng là vì thảo luận làm thế nào đối phó với vấn đề yêu tiên đại nhân đưa ra. Thảo luận tuy bằng khí thế ngất trời, lại thuỷ chung không có gì tiến triển, đang lúc đầu lĩnh là Ngưu lão đại cảm thấy không biết nên làm thế nào thì ngẫu nhiên một tờ giấy Tuyên Thành lảo đảo theo gió bay xuống. Lập tức, vẻ hí hửng trên mặt mười hai con yêu tinh biến mất, nhặt tờ giấy lên chỉ phát hiện vẻn vẹn có 6 chữ “Vấn thế gian tình thị hà vật?”
Sơn cốc lập tức lâm vào cảnh trầm mặc, thật lâu sau Hầu tử tinh mới khẽ lên tiếng.
“Hỏi… hỏi thế gian tình là gì? Đây là cái quỷ đề gì, không phải nói thành tiên tối trọng yếu là đoạn tuyệt thất tình lục dục sao?”
Lão Ngưu liếc mắt:
“Không được bất kính với tiên đề.”
Chính là trong lòng hắn cũng hiểu được có chút kì quái, đề ra lần này không thuyết phục, hơn nữa cũng hoàn toàn không hợp với lẽ thường. Theo lý mà nói, không phải là nên hỏi tu luyện bí thuật hoặc là dự tính sau khi phi tiên sao? Nhưng mặc kệ như thế nào, đề nếu đã ra, bọn họ nên tận tâm đáp lại mới phải.
“Các vị huynh đệ, nếu thượng tiên đã hỏi, như vậy hiện tại chuyện chúng ta cần làm không phải là mở trừng mắt nhìn, việc cấp bách là tìm ra đáp án chính xác hoàn mỹ nhất, chúng ta hiện tại quay về đi, dùng ngũ yêu mang đến một số điển tịch, nội trong 5 ngày nhất định phải tìm được câu trả lời.”
Lũ yêu tinh cùng nhau đáp ứng, một đám còn dùng khinh công thuần thục trở về.
Cùng lúc đó, duới chân núi Vụ Ẩn Sơn, một đôi tuấn tú nam tử thân mật dựa vào nhau, tiêu sái ngâm khúc “chỉ tiện uyên ương bất tiện tiên”, hát xong, nam tử vóc dáng thấp hơn đứng dậy, đi đến một khối đá lớn, liếc mắt qua một chút liền kinh hô:
“Hách ca, phúc tự ngươi mới viết như thế nào không thấy nữa? Chính là vế trên [Vấn thế gian tình thị hà vật? ]. A, đáng ghét, nhất định là trận gió chết tiệt vừa rồi cuốn đi, cái này một câu cũng không thể mất mà.“
Nói rồi hắn trân trọng nâng tờ giấy lên, trên kia rõ ràng ghi bảy chữ rồng bay phượng múa “ Trực giáo nhân sinh tử tương hứa.”
Năm ngày sau, mười hai con yêu tinh vì đối chữ “Tình” đích thân giác ngộ nên lục lọi nhân gian điển tích, song, vẫn là đáp không ra nguyên cớ.
Rơi vào đường cùng, vì muốn tự tìm đáp án bọn chúng đều quyết định hạ sơn. Trước khi chia tay,
0 Lượt xem| 0 Yêu thích| 0 Theo dõi| 0 Đề cử| 13 Chương