Thất Giới Truyền Thuyết

Chương 1043 : Tê phá kiểm bì (Trở mặt thành địch)

Ngày đăng: 04:55 22/04/20


Nghe vậy, Vu Thần thôi quan sát, quát lạnh:



- Lục Vân, chớ vội đắc ý, trận chiến giữa chúng ta chỉ bất lợi cho ngươi mà thôi?



Lục Vân đáp trả:



- Vậy đó không phải là mục đích ngươi đến đây sao?



Vu Thần ánh mắt bắn ra tia lạnh lẽo, gằn giọng nói:



- Có một số chuyện để trong lòng tốt hơn là nói ra ngoài.



Lục Vân cười tà dị đáp:



- Muốn khiến một người nổi giận, thường phải tốn một chút tâm tư, huống gì người đó là ngươi?



Gào giận một tiếng, Vu Thần dời mắt liếc sang cuộc chiến giữa Tứ Linh thần thú và U Minh Ma long, cười lạnh lên tiếng:



- Lục Vân, ngươi biết vì sao U Minh Ma long không địch lại thần thú kia của ngươi nhưng nó lại không chịu bỏ chạy không?



Lục Vân cười nhẹ đáp lời:



- Nói đơn giản muốn kiềm chế Đại linh nhi của ta, để phân tán thực lực của ta, nhằm cho ngươi và những người khác cơ hội để lợi dụng.



Vu Thần nói:



- Lục Vân ngươi rất khôn khéo, nhưng lại quá tự phụ, đây là một nhược điểm trí mạng của ngươi.



Bật cười kỳ dị, Lục Vân mỉa mai:



- Vậy không phải càng tốt cho ngươi hơn chăng? Biết thêm vài nhược điểm trí mạng của ta càng dễ dàng thu thập hơn.



Vu Thần lạnh nhạt nói:



- Đúng thế, nhưng vì sao ta mãi chỉ nói mà không nhấc tay nhấc chân?



Lục Vân trong lòng nghi hoặc, khóe miệng lại nói:



- Có lẽ ngươi thấy thương thế của ta chưa khỏi, muốn cho ta thêm chút thời gian, sau đó mới đường đường chính chính giao chiến với ta.



Vu Thần khinh bỉ nói:




Ngoài đó vài dặm, Lục Vân và Vu Thần giao chiến kịch liệt, hai bên tu vi kinh người, đều là bá chủ một phương, mức độ kịch liệt không kém chút nào so với cuộc giao chiến giữa Lục Vân và Thiên Sát trước đó.



Nhưng Vu Thần không giống Thiên Sát, sức mạnh Cửu U của hắn quỷ bí khó dò, tuy không mạnh mẽ bằng Thiên Sát, nhưng lại ẩn chứa biến hóa vô cùng, khiến cho Lục Vân bị uy hiếp rất lớn.



Đương nhiên, cuộc đời Lục Vân sở học rất rộng, trên phương diện vận dụng pháp quyết chuyển biến cũng là thiên hạ vô địch. Như vậy, hai người một là quỷ bí khó lường, một là kiêm cả chính tà, cảnh tượng náo nhiệt tự nhiên có thể biết được.



Ngắm nhìn đối phương, Lục Vân vẻ mặt kinh ngạc, hừ khẽ nói:



- Vu thuật dương danh thiên hạ quả nhiên có chỗ độc đáo.



Vu thần cười lạnh đáp:



- Kẻ nghịch thiên trong truyền thuyết cũng không kém chút nào.



Lục Vân nói:



- Nếu không phải như vậy, thì cần gì Vu Thần ngươi phải ra tay?



Bỉu môi hừ một tiếng, Vu Thần đáp trả:



- Đây là ngươi tự tìm đến.



Lục Vân cười cười, phản bác lại:



- Đây không phải là điều trong lòng ngươi muốn sao?



Vu Thần không đáp, chỉ trừng mắt chàng vài cái, sau đó hai tay giang ra, tà khí kinh thiên trùm khắp thiên hạ ụp đến.



Khóe miệng Lục Vân hơi nhếch lên, ánh vàng kim của Phật nhanh chóng thu lại, đổi thành Huyền Linh chân quyết của Đạo gia, ảo hóa thành một vòng bát quái âm dương bên ngoài thân thể, nhanh chóng khuếch tán ra bốn bề.



Rất nhanh, bát quái này ngập tràn phương viên vài chục dặm, làn sáng xanh đỏ một trên một dưới hình thành một trụ tròn bao phủ lấy Vu Thần.



Ngạo nghễ bất động, Vu Thần ánh mắt đảo tròn, bắn ra hai cột sáng màu xám, biến ảo thành một nam một nữ bên trong bát quái âm dương của Lục Vân, không ngờ chính là hình tượng của Vu Thần.



Đôi nam nữ này cử chỉ quái dị, lưng hướng về nhau, không thể nhìn thấy nhau, mỗi người có một tay, đàn ông tay trái, lòng bàn tay nắm giữ một con rắn nhỏ, thỉnh thoảng phun ra chớp điện triển khai tấn công thẳng về Lục Vân.



Người nữ có tay phải, lòng bày tay có một đóa hoa sen, đang không ngừng phân ra khiến cho bầu trời đầy hoa sen, hương hoa nhàn nhạt ngập tràn bốn phía.



Quan sát tình hình trước mắt, Lục Vân cau mày, thân thể thon dài hơi loáng lên liền đến ngay giữa đôi nam nữ, tay đưa ra muốn nắm lấy đối phương.