Thất Giới Truyền Thuyết
Chương 398 : Tử Dương Chi Tử
Ngày đăng: 04:48 22/04/20
Gương mặt xám xịt trở nên hồng nhuận, lúc này Tử Dương chân nhân như được hồi sinh, khí huyết toàn thân bắt đầu khởi động, những ngọn gió mạnh mẽ điên cuồng thổi tung bay y phục và đầu tóc của ông. Cả người Tử Dương chân nhân toát ra một khí thế cuồn cuộn với uy lực mãnh liệt, hình thành nên một bầu không khí vô cùng đặc biệt tại trường, khiến các cao thủ đang có mặt đều thấy khó thở, sắc mặt kinh hãi.
Cảm nhận chân nguyên trong người đang không ngừng tăng mạnh, Tử Dương chân nhân hai tay đưa lên, một cỗ khí thế mạnh mẽ theo đó bạo phát, hai cơn lốc màu đỏ máu đột ngột xuất hiện trên mặt đất bằng, cuốn thẳng đến hướng Âm Thi quỷ vương.
Tức giận gầm lên một tiếng, quỷ vương giơ cao hai tay hội tụ quỷ khí bên ngoài cơ thể, trong nháy mắt đã hình thành lên một cơn lốc màu đen nghênh chiến. Hai cỗ sức mạnh gặp nhau tấn công dữ dội, Liệt Hỏa chân nguyên và âm sâm quỷ khí tiêu diệt lẫn nhau rồi lập tức biến thành một làn khói đặc, mang theo những tiếng nổ kinh thiên động địa.
Bốn phía khí lưu chuyển động cuồn cuộn, luồng chân nguyên mạnh mẽ tràn đến giới hạn của pháp giới, làm chấn động đến mức cả năm đại cao thủ song phương đều lắc lư không ngừng.
- Sư huynh! Tạm giao quỷ vương cho huynh, đợi đệ dọn dẹp xong hai tên quỷ tiên này rồi sẽ đối phó với hắn.
Lúc này, Tử Dương chân nhân thi triển Huyền Dương Giải Thể đại pháp, đầu óc trở nên khá tỉnh táo. Biết thực lực của Âm Thi quỷ vương rất mạnh, đối phó với hắn không hề dễ dàng, nên ông ta muốn nhân lúc thực lực của mình bạo tăng, tính rằng trước tiên tiêu diệt hai tên quỷ tiên, sau đó sẽ liên thủ với Huyền Ngọc chân nhân đối phó với quỷ vương.
Do thời gian còn lại không nhiều, Tử Dương chân nhân nói xong liền bắt đầu tiến công, hai tay huy động liệt hỏa bay lên, ngọn lửa có sức thiêu đốt mãnh liệt ép hai tên quỷ tiên không có cách nào trốn thoát.
Huyền Ngọc chân nhân đau khổ trầm giọng:
- Cẩn thận! Quỷ vương giao cho ta! Đệ hãy ra tay đi!
Dứt lời hữu thủ rung động, một tiếng kiếm ngâm xé toạc không gian, tiếp đó hàng trăm ngàn ánh kiếm giao thoa vào nhau xoay quanh người quỷ vương, vừa tấn công vừa dung hợp, cuối cùng hình thành ba luồng kiếm trụ không ngừng quay tròn tạo nên hình chữ "Phẩm", phát ra một kích mạnh mẽ.
Cạnh bên, Huyền Ngọc chân nhân thấy tình hình đó bèn ném trường kiếm trong tay lên, hai tay xoay chuyển theo một quỹ đạo kỳ lạ giữa không trung, chỉ trong nháy mắt đã xuất hiện một quầng ngũ sắc quang hoa, ngay sau đó song thủ của ông đột ngột đẩy tới, vừa đúng chạm vào trường kiếm. Cứ như vậy, thanh kiếm trước ngực lập tức được bao bọc một tầng bạch quang, dưới sự khống chế của Huyền Ngọc chân nhân không ngừng ngân lên, nhất kích xuyên qua cơ thể của Âm Thi quỷ vương.
Lúc này, cả ba hướng đều đồng thời phát động tấn công, chỉ thấy Âm Thi quỷ vương một chưởng đánh thẳng vào ngực Tử Dương chân nhân, sức mạnh thôn phệ hồn phách lập tức hút khô toàn bộ cơ nhục trước ngực Tử Dương chân nhân, lộ ra xương trắng. Nhưng nhát kiếm đầy sức mạnh của Tử Dương chân nhân và nhát kiếm thần bí của Huyền Ngọc chân nhân cũng đồng thời đánh trúng vào Âm Thi quỷ vương, đánh bật hắn bay ra xa.
Ba nhân ảnh phân ra, đưa mắt nhìn nhau, Âm Thi quỷ vương ngó qua Tử Dương chân nhân và Huyền Ngọc chân nhân, trong mắt bập bùng ngọn lửa phẫn nộ. Hai nhát kiếm mạnh mẽ vừa rồi của Tử Dương chân nhân và Huyền Ngọc chân nhân tuy không thể giết được hắn, nhưng cũng làm hắn nguyên khí đại tổn, thực lực bị ảnh hưởng nhất định.
Bên này, Huyền Ngọc chân nhân nhìn sư đệ của mình với ánh mắt đau thương, hai người sẵn sàng trả giá bằng mạng sống của mình, tuy nhiên kết quả lại không được như họ tưởng tượng. Nhìn tình hình hiện tại, bản thân tuy vẫn còn có thể đứng vững nhưng đã bị tiêu hao hết chân nguyên toàn thân, thêm vào đó sức mạnh hóa hồn vẫn còn trong cơ thể nên chỉ còn lại chút hơi tàn mà thôi. Nguy khốn hơn, Tử Dương chân nhân bây giờ ngay cả đứng cũng sắp không vững nữa rồi, sinh mệnh sư đệ còn được mấy phần đây?
Huyền Ngọc chân nhân tang thương nhìn lại Dịch viên, danh tiếng của nơi này đã được lưu truyền hàng nghìn năm nay, trải qua bao nhiêu sóng gió, nhưng hôm nay lại bị hủy diệt, liệu có thể không khiến người ta đau lòng được chăng?
Dường như cảm nhận được sự đau buồn trong lòng Huyền Ngọc, Tử Dương chân nhân trầm mặc nhìn sư huynh rồi chuyển mắt nhìn lại Dịch viên, trong nhãn thần tán loạn lộ ra một tia khác lạ.
Lúc này, Tử Dương chân nhân cảm thấy sự sống của mình đang bắt đầu mất đi, trái tim đập trong lồng ngực đã dần dần ngừng lại, chỉ sót lại một vài ý thức mông lung vẫn còn trong đầu óc, mãi không chịu ly khai.
Lặng lẽ nhìn về phía chân trời, tiếng hô hoán trước khi chết bây giờ hiển nhiên rất rõ ràng, lại dường như mơ hồ vô lực.
Lục Vân, một thiếu niên đã từng đưa Dịch viên đến đỉnh cao, lúc này tên chàng là ký ức duy nhất mà Tử Dương chân nhân không thể quên trước khi chết. Tất cả những việc đã qua lúc này hiện lên trong đáy mắt Tử Dương chân nhân. Thời gian của hai năm là rất ngắn, nhưng những hồi ức lưu lại thì rất nhiều, bất luận là đại hội luận võ trên Thái Huyền sơn hay hành trình gian nan nơi Quỷ vực, những điều đó đều được ghi khắc sâu đậm trong lòng Tử Dương chân nhân.
Chỉ là lúc này Lục Vân đang ở đâu? Chàng có thể cảm nhận được những tình cảm nồng hậu này chăng?