Thất Sủng Đế Vương

Chương 19 : Trung Thiên Đế Quốc đâm lút cán Hoa Vô Khẩu.

Ngày đăng: 00:48 27/06/20

trong khi bờ bên kia, khói lửa bốc cháy nghi ngút. Doanh trại đóng quân đội của Trung Thiên Đế Quốc do Dương Tự Đại cầm đầu cũng rầm rộ không kém.
- Chủ soái, Đông Nam Quốc đang ác chiến với đại quân Nam Thiên. họ đốt khói đen xin chi viện, mong chủ soái mau đem quân tới. Một mẻ tóm gọn Vương Húp Tông.
Dương Tự Đại người cao hai mét, Một mình một trướng đang cầm cuốn binh thư trên tay. nghe tiếng truyền của thủ hạ liền hưng phấn ném văng cả chữ nghĩa xuống sàn.
- Được, truyền lệnh của ta, đem hai vạn quân qua sông, chi viện cho Tôn Trung Thu. Phen này Vương Húp Tông chết chắc rồi.
- Khoan đã Dương đại soái!
Quân Sư Trương Tấn vuốt râu từ tốn đáp.
- Dương đại soái, không nên chi viện lúc này.
- tại sao? Trương quân sư không muốn lấy đầu tên hôn quân ư? chính hắn đã sút ông khỏi triều đình Nam Thiên, cưỡng hiếp vợ và ái nữ của ông.
Trương Tấn đôi mắt nhắm nghiền. nặn ra từng chữ.
- Đầu đương nhiên phải lấy, nhưng ta muốn đi ị trên mộ phần tổ tiên của hắn. muốn làm nhục hoàng Thất Nam Thiên một phen.
Hiện giờ Vương Quan Lân đang dùng khí thế cao sau trận với Trác Nhật Minh, định tốc chiến tốc thắng. Nhưng lại vô tình để hở Hoa Vô Khẩu, nhân số phòng thủ còn chưa tới một vạn. Đây là thời cơ tốt để đại quân Trung Thiên chiếm hữu Hoa Vô Khẩu, đánh thẳng vào hoàng cung. Vương Húp Tông coi như mất nước.
Dương Tự Đại cau mày.
- Nhưng còn hẹn ước Liên Minh, chúng ta không thể thấy chết không cứu.
- Dương đại soái đừng lo, Tôn Trung Thu chưa chắc đã thua Nam Thiên Quốc, cùng lắm thì lưỡng bại câu thương. Chúng ta chiếm được Nam Thiên rồi tới thu thập cũng chưa muộn.
Tây Nam Thiên thua trận bỏ chạy, Ta giúp được gì đâu. Lần này nhắm mắt làm ngơ cũng chẳng sao. Dù gì sau Nam Thiên Quốc, Đông Nam sẽ là mục tiêu mà chúa thượng nhắm tới.
Dương tự Đại thở dài.
- Thôi được, Thắng làm vua thua làm giặc. Nghe nói ông vua gì đó vì phục Quốc mà ăn cứt đấy thôi. cứ giữ chấp niệm cỏn con, không thể làm được việc lớn
Hạ lệnh xuống dưới.
toàn Quân rời doanh tiến đánh Hoa Vô Khẩu. Trận này phải tốc chiến, không cho bọn chúng kịp trở tay.
Kế Vây Nguỵ cứu triệu trong sách cũng ghi y hịt như vậy.
...
cờ lệnh của phe Trung Thiên đã kéo về hướng Hoa Vô Khẩu. nghe tên mật thám báo lại, Tôn Trung Thu và Triệu Cận Bình như ăn phải quả đắng, Mặt mũi nhăn lại.
chỗ dựa là Đồng Minh đã mất, Đông Nam lại một mình ác chiến với Nam Thiên. trong khi Quân của Dương Tự Đại đang lao về Hoa Vô Khẩu, qua được cửa ải đó, coi như Hoàng Cung Nam Thiên rơi vào tay Trung Thiên.
Đông Nam vừa tổn thất nhân mạng, còn chiến thắng chưa chắc đã về tay của Tôn Trung Thu.
"Giết... giết hết cho trẫm... Kim Đại Soái đang ngàn cân treo sợi tóc. Chống cự Trung Thiên đại quân. Chúng ta không thể chậm trễ.
Trong quân doanh, Kim Ngạc Bưu là một người hùng, là tượng đài của Nam Thiên trong lúc cố thủ Hoa Vô Khẩu. nay nghe tin ông ấy gặp nguy. các tướng lĩnh và binh sĩ, múa gươm điên loạn.
Một đạo tràn tới đài chỉ huy của Tôn Trung Thu. khí thế như thác lũ mùa mưa, cuốn trôi vật cản trên đường.
Nhìn Vương Quan Lân, kim Giáp nhuốm máu, tóc tai rối bời, Bá Vương Thương quét ngang một lượt, mấy binh sĩ Đông Nam liền bị đánh dạt ra một bên.
"Ghê thật! Không ngờ tên Vương Húp Tông sa đoạ không chỉ trên giường, mà trên chiến trường cũng là một con ác thú."
Sĩ khí Nam Thiên đang tăng cao, mà kẻ địch đã chùn bước. họ không có lý do để liều mình sống chết.
- Nổi trống thu binh! Mau thu binh.
Triệu Cận Bình ra lệnh.
lão vừa xoay người chỉ một chốc. Vương Quan đã nhảy lên đài. gã vung thương, vỗ xuống một đòn, mấy cây cột đỡ gãy vụn, làm đài chỉ huy xiêu vẹo.
trong địa hình bất ổn ấy, một Hoàng Đế đang đối chiến với phó tướng Triệu Cận Bình.
khác với Mao Chọc Tây, khả năng chiến đấu của Triệu Cận Bình thiên về tốc độ, sức lực và phòng thủ đều thấp hơn Quan Lân.
chỉ có điều, sàn gỗ đung đưa lại có lợi cho Triệu Cận Bình, thân thủ của phó tướng này, vừa giúp né đòn lại chớp được thời cơ phản kích.
Chém rụng một nắm tóc của Quan Lân, Triệu Cận Bình đã có thể tự hào với đồng bọn. sau khi sàn gỗ đổ sập. từ trong đống hỗn loạn ấy, Bá Vương Thương đại triển thần uy, đẩy liền mấy khúc gỗ tấn công gã họ triệu.
Lão ta không có cánh, thân thủ có giỏi mấy cũng không thể tránh được toàn bộ. Bất đắc dĩ phải vung kiếm gạt, đỡ. Nhưng chỉ chờ có thế, Thần Long Thương đã lách vào trong mớ hỗn loạn kia.
một kích, xuyên thủng thân hình của Triệu cận Bình.
- Tôn...chủ soái, Triệu Phó Tướng đã bại dưới tay Vương Húp Tông.
-Chủ soái, quân địch quá đông và hung hãn. Anh êm đỡ không được.
Tôn Trung Thu vượt qua cuộc ác chiến, nhìn đâu cũng thấy binh sĩ dưới trướng của mình nằm xuống. Bất giác cảm thấy rùng mình.
- Thu quân,... mau thu quân.
Tôn Trung Thu nhảy lên lưng ngựa, dẫn theo đám tàn quân bỏ chạy khỏi đồi cảnh Phong.
Nam Thiên Quốc Thắng thế, rượt theo đuổi giết thêm mấy trăm nhân mạng. cho đến khi có lệnh truyền xuống mới ngưng.
- Không đuổi nữa, truyền lệnh của ta. Tất cả chỉnh đốn đội ngũ. tiến sang bên kia sông chiếm lấy bản doanh của Trung Thiên.
những người bị thương sẽ vào nghỉ ngơi trong lều trại quân địch. ai còn lành lặn, tiếp tục tham gia trận chiến phía trước.
- Bàng tướng quân, ông manh theo năm ngàn tinh binh, đánh ngược từ doanh trướng Trung Thiên, gặp kho lương, trạm dịch của địch, bằng mọi cách, phá nát cho trẫm.
- Tạ đô Uý, ngươi giữ hai trăm người ở lại đây, chia người ra. Giữ liên lạc với Bàng Tướng Quân, thăm dò động thái Đông Nam Quốc, đề phòng Tôn Trung Thu quay lại.
- Nam Thành Bảo cùng những người khác, tiến về Hoa Vô Khẩu tiếp ứng cho Kim đại soái.
"Tuân mệnh!"
sau hồi đại chiến với Đông Nam, quân của Quan Lân chỉ còn hơn ba vạn. Theo Mật báo thì Trung Thiên dẫn theo 8 vạn. Con số ấy hoàn toàn áp đảo Nam Thiên.
chưa kể, toàn quân đang mệt mỏi. Khả năng giao chiến gặp nhiều bất lợi.
lúc trước gặp riêng Kim Ngạc Bưu, Quan Lân đã bí mật bàn bạc việc quân. Nhưng mưu sự tại nhân, hành sự tại thiên. thời gian tiếp ứng cho Hoa Vô Khẩu chậm hơn hai canh giờ.
chỉ hi vọng Kim đại soái, cầm cự được đến lúc đó. Vận mệnh chơi gái toàn thiên hạ của Quan Lân đều trông đợi vào kết quả trận đánh với Dương Tự Đại và đoàn quân Trung Thiên.
...
( chương này viết lâu rồi, nhưng chưa nghĩ cách đánh bại kẻ đich, ai có cao kiến thì comment với ạ?)