Thế Giới Tiên Hiệp

Chương 201 : Quân tử đường

Ngày đăng: 13:43 30/04/20


Ta ghét nhất những kẻ nào gọi bằng hữu của ta là súc sinh!



Khuôn mặt của Diệp Vân trở nên lạnh lùng, bước tới một bước.



Năm tên đệ tử cùng đỡ Vân Thiếu dứng dậy. Trong mắt họ tràn ngập sợ hãi ngước nhìn Diệp Vân. Thiếu niên trước mặt này chẳng qua chỉ là một tên Luyện Khí Cảnh nhất trọng mà thôi. So với họ là Luyện Khí Cảnh tứ trọng, ngũ trọng thì còn kém rất nhiều nhưng vì sao lại có thể dùng một chưởng đánh Vân Thiếu có tu vi Luyện Khí Cảnh ngũ trọng bay ra ngoài đây?



Máu tươi từ khóe miệng Vân Thiếu tràn ra. Hắn nhìn Diệp Vân đi tới mà trong lòng hoảng sợ không cách nào có thể diễn tả. Mỗi bước chân của Diệp Vân tiến tới đều khiến đôi chân hắn mềm nhũn ra, nếu không phải có người nâng đỡ chỉ sợ hắn đã ngã nằm trên mặt đất rồi.



"Ngươi đừng tới đây a, ta là người của Quân Tử Đường. Có lẽ ngươi không biết tới Quân Tử Đương a." MẶt mũi Vân Thiếu tràn đày sợ hãi nhìn Diệp Vân bước đến.



"Đúng vậy a, chúng ta là người Quân Tử Đường. Thủ lĩnh Quân Tử Đường chính là Dương sư huynh. Nếu để cho hắn biết ngươi khi dễ Vân Thiếu thì cuộc sống sau này của ngươi ở Vô Ảnh Phong sẽ không có một ngày tốt đẹp." Một gã đệ tử nét mặt vô cùng hoảng sợ vội quát lên.



"Dương sư huynh? Là cái tên mà mấy năm trước đã tu luyện tới Luyên Khí Cảnh đỉnh phong tên gọi là Dương Hóa Long sao? Ta cũng có nghe qua." Diệp Vân cười cười.Quân Tử Đường cũng không khiến hắn quá để ý nhưng cái tên Dương Hóa Long này thì vẫn hay nghe nhiều nhiều người nhắc tới.



"Đã biết rõ tục danh của Dương sư huynh rồi mà ngươi vẫn còn giám nói như vậy. Ta nghĩ ngươi đã chán sống rồi phải không." Tinh thần của Vân Thiếu bỗng nhiên trở nên tỉnh táo, cố gắng đứng lên.

Ánh mắt Diệp Vân mang theo vẻ khinh thường nhìn hắn. Bỗng nhiên vung tay lên, một đạo quang ảnh đột nhiên xuất hiện.



Đùng!



Một tiếng giòn vang. Trên khuôn mặt Vân Thiếu hiện rõ một dấu tay. Vân Thiên phun máu và vài cái răng bị đánh gãy.



"Ta không biết Dương Hóa Long là ai nhưng đối với loại người thượng bất chính, hạ tắc loạn như các ngươi cũng đủ nói nên tên Dương Hóa Long này cũng không phải hạng tốt lành gì. Hôm nay xem như là các ngươi may mắn vì nơi đây là Vô Ảnh Phong nên ta sẽ không giết các ngươi nhưng nếu là ở bên ngoài thì không biết những tên ngu xuẩn các ngươi đã chết bao nhiêu lần rồi." Giọng nói lạnh lùng của Diệp Vân vang lên.

Sáu người Vân Thiếu không một ai dám mở miệng nói một lời. Run rẩy nhìn Diệp Vân.



"Cút!" Diệp Vân quát lên một câu.




Thần Vũ Thứu Vương sững sờ. Lời nói của Diệp Vân hoàn toàn chính xác với những gì nó đang nghĩ. Nếu như nó không có mộng tưởng, không có kiên trì thì khi hóa linh mà thật bại liệu nó có thể lấy lại dũng khí một lần nữa không?



"Hừ, muốn mộng tưởng cao xa thì chú ý tu hành cho tốt. Muốn tới đế quốc Đại Tần thì tu vi cũng phải đạt tới Trúc Cơ Cảnh rồi hãy nói." Nó hừ một tiếng che giấu kích động trong lòng, sau đó bò trên mặt đất.



Diệp Vân không để ý tới nó nữa, xoay người nói: "Đoàn sư huynh các ngươi đã đên đây ba ngày rồi. Nơi đây có thứ gì không hiểu rõ không? Đúng rồi lúc ta vừa đến đây thì gặp mấy tên ngu xuẩn không biêt sống chết xưng là người của Quân Tử Đường dưới trướng của Dương Hóa Long. Mà Quân Tử Đường tại Vô Ảnh Phong là như thế nào?"



"Quân Tử Đường Dương Hóa Long? Lúc trước chúng ta đã từng nghe Chung Ưng nhắc tới, nghe nói hắn là chủ nhân của Quân Tử Đường. Về sau cũng có nghe một tên đệ tử áo đen nói Chân Hoa Thành và Dương Hóa Long quan hệ cũng không tệ. Có lẽ là tên Dương Hóa Long này a." Lông mày của Đoàn Thần Phong chau lên, chậm rãi nói.



"Là hắn sao, các người có tin tức gì về hắn không?" Diệp Vân gật đầu nói.



"Trong mấy ngày nay cũng có nghe người ta ngẫu nhiên nhắc tới Quân Tử Đường, chính xác là bên trong nội môn cũng có thế lực rất lớn. Bên trong Vô Ảnh Phong cũng không khác biệt so với ngoại môn. Đệ tử nội môn kéo bè kết phải vô cùng nghiêm trọng, nghe nói có tất cả hơn mười thế lực lớn nhỏ mà Quân Tử Đường cũng là một trong số đó. Hình như tự xưng là đệ nhất." Dư Minh Hồng tiếp lời, đối với những loại tin tức này hắn luôn ngồi yên lắng nghe.



"Đệ nhất nội môn, khẩu khí thật lớn a, không nói đến ba người chúng ta ra tay mà chỉ cần Khứu vương ra tay có lẽ bọn người kia đều tan thành mây khói." Đoàn Thần Phong cười lớn, vẻ mặt trào phúng.



Thần Vũ Thứu Vương đang nằm một bên khi nghe thấy vậy liền hừ lạnh một tiếng.



Diệp Vân gật đầu, nói: "Chỉ cần không có người có tu vi đạt tới Trúc Cơ Cảnh thì đệ nhất cũng chỉ là lời nói ngoài miệng mà thôi. Bất quá lần khảo hạch này thì danh tiếng của chúng ta cũng không nhỏ thế nên sau vài ngày sẽ có người tìm tới tận cửa thôi. Các ngươi cẩn thận một chút."



"Không cần, có lẽ ngày mai hai người bọn ta sẽ đi tìm sư tôn để tu hành, chỉ sợ sau ba tháng mới quay về. Nhưng ngươi cũng có thể đến nơi của phong chủ đại nhận để tu luyện, một thời gian sau rồi hãy quay về." Dư Minh Hồng gật đầu, chậm rãi nói ra.



Diệp Vân đứng lên, nói: "Trốn sao? Ngược lại ta đang muốn chiếu cố bọn chúng đây!"



Ánh mắt của hắn dừng lại trên người Thần Vũ Thứu Vương, mỉm cười.