Thế Giới Tiên Hiệp

Chương 236 : Huyễn diệt lôi quang độn

Ngày đăng: 13:44 30/04/20


Hai bên khung treo chỉnh tề, có chừng mấy trăm quả quang cầu, phát ra màu sắc khác nhau, có cái mờ ảo, có cái lại phát ra ánh sáng rực rỡ.



Ở trong những quang cầu này đều phong ấn một môn tiên kỹ hoặc một môn công pháp. Trong tầng thứ tư này thì tất nhiên toàn bộ đều là tiên kỹ và công pháp cấp sáu.



Diệp Vân nhìn một hồi, khóe miệng không khỏi có chút nhếch lên.



Mấy trăm quả quang cầu phong ấn cả mấy trăm môn tiên kỹ cà công pháp, đúng là quá nhiều. Thối Tiên Tâm Pháp của hắn tu luyện vô cùng khó khăn, nhưng chỉ cần kiên trì thì tiền đồ sau này đúng là vô hạn. Mà những thần thông thuộc tính công kích của hắn thì lại càng không thiếu, thức thứ ba của Lôi Vân Điện Quang Kiếm của hắn còn chưa có tu luyện thành công, vẫn chưa thể phát ra được uy lực lớn nhất. Về phần Thiên Sinh Nhất Kiếm thì càng là một môn thần thông khó có thể tin, nó có thể thăng tiến theo sự tăng lên của tu vi. Diệp Vân đúng là không thể hiểu được là môn công pháp này đến từ đâu, mà Thất trưởng lão cũng không biết là còn có bao nhiêu bí mật trên người nữa, vậy mà lại sở hữu môn thần thông Thiên Sinh Nhất Kiếm khó có thể tưởng tượng này.



Thân thể Diệp Vân tuy rằng vô cùng mạnh mẽ, mà Thối Tiên Tâm Pháp có thể khiến cho thân thể tu thành Thánh Thể, nhưng mà muốn tu đến tầng thứ ba là Đại Thánh Thể thì căn bản không phải cứ có thời gian là được, mà cần phải có thiên đại cơ duyên. Diệp Vân hắn có thể dễ dàng tu luyện thành tầng đầu tiên là Kim Cương Thân, có thể đỡ được một kích của đệ tử Luyện Khí Cảnh tứ trọng mà không chút tổn hao.



Thế nhưng mà, hiện tại đối với hắn mà nói, Kim Cương Thân đã không còn đủ với hắn nữa. Hắn nhất định phải tu luyện thành tầng thứ hai, Đại Ma Thể, khiến cho cường độ nhục thể tăng lên một tầng nữa, giống như của Viễn Cổ Thần Ma, ngay cả bị cửu thiên thần lôi đánh trúng cũng không hề hấn gì.



Nhưng mà, Đại Ma Thể thì phải đạt đến Trúc Cơ Cảnh mới có thể tu luyện, đây chính là yêu cầu đầu tiên và duy nhất, không hề còn yêu cầu nào nữa.



Có lẽ, đối với Dương Hóa Long và Thần Thiên Vân, những đệ tử kinh tài tuyệt diễm kia mà nói thì việc tu đến Trúc Cơ Cảnh cũng không có quá khó khăn, chỉ cần chăm chỉ thì sẽ như nước chảy thành sông mà thôi.



Thế nhưng, đối với Diệp Vân hắn thì lại khác. Thối Tiên Tâm Pháp cần kếp hợp cả trong lẫn ngoài, hỗ trợ lẫn nhau một cách hài hòa, đạt tới một cảnh giới cân bằng vô cùng vi diệu, lúc đó thì tu vi mới có thể tăng lên. Mà việc tăng tiến từng tiểu cảnh giới đã vô cùng khó khăn, chứ đừng nói đến việc từ Luyện Khí Cảnh đạt đến Trúc Cơ Cảnh, vượt qua cả một đại cảnh giới, với Diệp Vân thì đúng như là khó như lên trời.



Kỳ thật, có những lúc Diệp Vân hắn thỉnh thoảng lại có chút phân vân, liệu mình có nên tu luyện thêm một vài môn luyện thể thuật khác, nhanh chóng tăng cường độ nhục thân của mình lên hay không? Thế nhưng, hắn nhanh chóng bỏ qua loại ý nghĩ này. Tu luyện thân thể và tu luyện công pháp hoàn toàn khác nhau. Công pháp thì có thể tu luyện từ thấp đến cao, đầu tiên có thể tu luyện những môn thấp trước, sau đó thì tăng lên những môn cao hơn. Thế nhưng tu luyện thân thể thì lại khác. Một khi đã chọn một môn luyện thể thuật nào đó, nếu muốn đổi sang một môn khác thì phải phế bỏ toàn bộ những thành tựu của môn luyện thể thuật lúc trước, tu luyện lại từ đầu.



Phế bỏ những thành tựu của môn luyện thể thuật lúc trước để tu luyện lại, chưa nói đến việc tiêu tốn một lượng tài nguyên vô cùng lớn, mà việc phế bỏ thành tựu kia thì cũng không có mấy ai nguyện ý. Cho dù Diệp Vân hắn có nguyện ý phế bỏ, nhưng mà Thối Tiên Tâm Pháp thì hắn lại không thể bỏ qua được.



Bởi vì, Thối Tiên Tâm Pháp khác hẳn so với những công pháp luyện thể thông thường. Một khi bỏ đi thì trong ngoài đều phế, bắt đầu lại từ đầu. Nên Diệp Vân không hề muốn như vậy, huống chi bất luận là công pháp tu luyện thân thể hay là thần thông thì để tiến cấp đều vô cùng khó khăn, sao có thể nói tu luyện lại là tu luyện lại được cơ chứ?



Hiện tại, cái thiếu nhất của Diệp Vân chính là thuật về khinh công. Những pháp thuật về công kích thì hắn cũng đã có, tuy rằng trong thời gian ngắn thì hắn cũng khó có thể tu thành Đại Ma Thể, thế nhưng sau khi tu vi tăng lên thì cường độ nhục thân cũng sẽ tăng cường từng bước một. Cho dù không thể tu luyện thành Đại Ma Thể thì với phương thức của Luyện Khí Cảnh hắn cũng đã thành thạo, cũng có thể ngạnh kháng một kích của Luyện Khí Cảnh đỉnh phong.



Nhưng mà, sau khi tu vi ngày càng tăng thì hắn cũng dần nhận ra, tốc độ và độ nhạy bén của thân thể trong khi đối chiến cũng có thể phối hợp với nhau.
Ánh mắt Diệp Vân xẹt qua Du Ngư Quyết và Thất Tinh Huyễn Bộ, rồi nhìn sang hai quả cầu khác.



Bàn tay hắn nhẹ nhàng chạm vào quả cầu thì hai luồng tin tức trước sau xuất hiện trong đầu của hắn.



Phượng Sí Thiên Tường!



Tiên kỹ thân pháp cấp sáu, sau khi tu luyện thì giống như có thêm hai cánh, có thể ngao du hư không, nháy mắt có thể vượt qua trăm dặm.



Huyễn Diệt Lôi Quang Độn!



Cần linh khí thuộc tính lôi để thúc giục, tu luyện đến cực hạn thì thân thể có thể hóa thành lôi đình, nháy mắt có thể bay đi trăm ngàn dặm.



Lông mày Diệp Vân nhíu lại, trong mắt hiện lên vẻ kinh hỉ.



Hai môn tiên kỹ thân pháp này không ngờ lại đúng như ý nguyện của hắn. Phượng Sí Thiên Tường là một môn thân pháp chuyên về tốc độ. Cứ nghĩ qua, nếu như trên lưng có hai cánh thì có thể thoải mái bay lượn trên không trung, mặc kệ là khi chiến đấu hoặc là khi bỏ chạy thì ngay lập tức có thể phi hành được trăm ngàn dặm. Vậy, khi chiến đấu thì có bao nhiêu tác dụng đây?



“Diệp Vân, ta thấy Huyễn Diệt Lôi Quang Độn có vẻ thích hợp với ngươi hơn đó.” Âm thanh của Lữ Thiên Thu lại vang lên.



Diệp Vân nhíu mày, sau đó cười nói: “Sao Lữ sư huynh lại nói vậy?”



“Ta nghe sư tôn đã nói qua, Diệp sư đệ ngươi đã tìm hiểu được lôi linh khí, luyện thành công Lôi Điện Vân Quang Kiếm, với tu vi Luyện Khí Cảnh nhị trọng mà có thể gần như là tiếu ngạo toàn bộ Luyện Khí Cảnh. Vậy sao lại không chọn Huyện Diệt Lôi Quang Độn mà lại chọn Phượng Sí Thiên Tường đây?” Lữ Thiên Thu nở nụ cười, nhìn Diệp Vân nói.



Diệp Vân khẽ giật mình, nhìn Lữ Thiên Thu rồi hỏi: “Sư tôn trong miệng sư huynh là ai? Vậy mà lại có thể biết rõ ta đã tu luyện được lôi linh khí và Lôi Vân Điện Quang Kiếm?”



“Sư tôn của ngươi cũng chính là sư tôn của ta!” Lữ Thiên Thu nhìn Diệp Vân, trong mắt hiện ra vẻ cười.