Thế Giới Tiên Hiệp

Chương 483 : Ám hữu tiềm phục (Ẩn nấp trong bóng tối)

Ngày đăng: 13:47 30/04/20


Dịch giả: aluco



Thanh âm quen thuộc quanh quẩn trên không trung, Diệp Vân đang bị giam cầm ở chính giữa hư không không biết từ lúc nào đã mở hai mắt ra, từ không trung chậm rãi rơi xuống, rơi vào trước người Quân Nhược Lan.



Quân Nhược Lan khẽ giật mình, trên khuôn mặt xinh đẹp hiện lên vẻ khó có thể tin.



"Lôi Mộc không phải là của ta sao? Ngươi không phải đã nói chỉ cần hạt giống Lôi Đình áo nghĩa sao?" Sắc mặt Diệp Vân thong dong, nhàn nhạt hỏi.



Trong mắt Quân Nhược Lan chợt lóe lên vẻ kinh ngạc, nói: "Không sai, lúc trước chúng ta ước định như thế. Bất quá Lôi Mộc dù sao cũng xem như là vật trân quý trong Thiên Địa, người nào có năng lực thì mới có thể có được, nếu thật sự ngươi bị Lôi Mộc giam cầm mất hai canh giờ, điều đó nói lên tu vi của ngươi "cùi bắp" quá, không có tư cách có được Lôi Mộc."



Diệp Vân thản nhiên nói: "Hiện tại thì sao?"



Sắc mặt Quân Nhược Lan vẫn thản nhiên: "Nếu ngươi đã có thể giải trừ cấm chế của Lôi Mộc nhanh như vậy, hiển nhiên tu vi của ngươi đã vượt quá dự đoán của ta, nếu đã như vậy, ước định của ta và ngươi vẫn như trước, ngươi lấy Lôi Mộc, ta lấy hạt giống Lôi Đình áo nghĩa."



Quân Nhược Lan coi như chưa từng xảy ra việc gì, trên mặt nàng chẳng hề có chút thần sắc khó xử nào cả.



Ngược lại Diệp Vân khẽ giật mình, hắn thật không ngờ Quân Nhược Lan lại có thể có phản ứng như thế này, thật sự ra ngoài ý định. Vốn hắn cho rằng Quân Nhược Lan thẹn quá hoá giận, nói không chừng sẽ bỏ đi hoặc có thể lại đánh nhau đến ngươi chết ta sống, dù sao nàng có trung phẩm Tiên Khí trong tay, thực lực trác tuyệt.



Nhưng mà những gì xảy ra trước mắt hoàn toàn ngoài dự đoán của Diệp Vân, hoàn toàn ra ngoài ý định.



"Ngươi muốn giết ta cướp lấy Lôi Mộc, cứ như vậy mà bỏ qua sao?"



Quân Nhược Lan nhìn hắn một cái, nói: "Trước hết ta đã không giết ngươi, tiếp theo nếu như ngươi không cách nào nhanh chóng thoát khỏi giam cầm, như vậy tự nhiên cũng không có tư cách có được Lôi Mộc, dù cho cưỡng ép có được cũng tuyệt đối bảo vệ không được. Nếu như ta không giết ngươi, Lôi Mộc cũng dựa theo ước định đưa cho ngươi, như vậy ước định giữa chúng ta tất nhiên vẫn còn hữu hiệu như trước, hạt giống Lôi Đình áo nghĩa, ngươi còn phải tìm giúp ta."
Phải biết rằng, bởi vì quy tắc do Lạc Lôi Cốc đã đề ra, tu sĩ Nguyên Anh Cảnh thì không cách nào tiến vào, chỉ có tu sĩ Nguyên Anh Cảnh trở xuống mới có thể tiến vào. Vân Thiên Hành bọn họ đều là nhân tài kiệt xuất Kim Đan Cảnh trong những người cùng thế hệ, nếu như quả thật có kẻ ăn cắp ẩn núp nơi đây theo như lời nói, quả quyết trốn không thoát ánh mắt của bọn hắn.



Chưa kể hạt giống Lôi Đình áo nghĩa chính là trái tim của Lôi Linh Thú, tu vi của Lôi Linh Thú chính là Kim Đan Cảnh đỉnh phong, tu sĩ có thể tiến vào Lạc Lôi Cốc, ai có thể có khả năng lấy đi trái tim của nó một cách dễ dàng như thế?



Không có khả năng, tuyệt đối không thể nào có khả năng này!



Trong lòng đám người Vân Thiên Hành tất nhiên là không tin điều đó, trên mặt đã hiện rõ sự không tin này mà không cần che giấu chút nào.



"Người này tu vi trác tuyệt, thủ đoạn quỷ dị, tu vi tối thiểu là Kim Đan Cảnh đỉnh phong, các ngươi nhìn không thấy cũng không có nghĩa là người khác không làm được điều đó. Đại Tần đế quốc cũng chưa coi vào đâu, Phiêu Miểu Tông cùng Thần Tú Cung cũng như vậy. Trên đời này có vài thần thông, có vài thủ đoạn đúng là có nghĩ cũng không nghĩ ra. Ta ngay từ đầu cũng chưa phát hiện được, về sau mới phát hiện trái tim Lôi Linh Thú bị lấy đi, trong hai người này có một người truy kích, hai người này giờ phút này có lẽ vẫn chưa động thủ, chúng ta tìm khắp mọi nơi xem, mới có thể tìm được." Quân Nhược Lan nhàn nhạt nói ra.



Đám người Diệp Vân lại càng im lặng, có người ở trước mắt bọn hắn lấy đi hạt giống Lôi Đình áo nghĩa, chưa kể còn có người cũng còn tiềm phục ở bên cạnh để truy kích, nhưng bọn hắn lại không phát hiện được, hai người này đến cùng có tu vi gì? Làm sao có thể cường hãn đến mức này.



"Diệp Vân, Tăng Huyền, Vân Thiên Hành, các ngươi đều là cao thủ tu luyện lôi linh khí, có thể thử thông qua sự chấn động của Lôi Hải để cảm thụ sự tồn tại của hai người kia, chắc có lẽ không quá khó khăn." Quân Nhược Lan tựa hồ đã tính trước, giọng nói nhàn nhạt.



Ba người Diệp Vân nhìn nhau, khẽ gật đầu.



Trong khoảnh khắc, ba người hầu như phóng xuất toàn bộ lôi linh khí trong cơ thể phối hợp cùng thần thức khuếch tán khắp bốn phương tám hướng đi ra ngoài, một lần nữa muốn tìm ra sự thay đổi gì đó cùng chấn động ở trong Lôi Hải này.



Cao thủ có thể lấy đi hạt giống Lôi Đình áo nghĩa trước mắt mọi người rút cuộc là ai? Tên gia hỏa nào có thể tiềm phục ngay bên cạnh để truy kích, là ai?



Tinh mang hiện lên trong mắt Diệp Vân, đối với thế hệ trẻ tuổi tại Đại Tần đế quốc, lại có nhận thức hoàn toàn mới.