Thế Hôn

Chương 101 : Kỳ quái

Ngày đăng: 22:04 21/04/20


Các sạp phía tây cùng với cửa hàng mà đám người Lâm

Cẩn Dung vừa rồi đi dạo hoàn toàn khác biệt, không có cửa hàng, mà chỉ có thảm

bày kín hàng hóa đủ loại kiểu dáng, chủ hàng hoặc khoanh chân, hoặc ngồi trên

ghế con canh giữ ở một bên, khách thương cảm thấy hứng thú vây quanh ở một bên

chỉ trỏ. Tới gần góc đường vô số ngựa bò, vật ô uế, cỏ khô, phân động vật ở

khắp nơi, chật chội không chịu nổi, mùi lạ hỗn tạp.



Lại có hán tử mặc áo choàng màu xanh kiểu dáng khác lạ

ngồi yên ở một bên thấp giọng nói giỡn, cắn hạt dưa, uống trà, nhìn như không

để ý, kì thực ánh mắt luôn nhìn xung quanh, chặt chẽ chú ý mọi động tĩnh quanh

đó, một khi phát hiện có động tĩnh gì khả nghi, vội nhanh chóng vây quanh.



Lâm Cẩn Dung đoán nhóm người này đại khái chính là

quan nha thao túng các cửa hàng trong miệng Đào Phượng Đường, không khỏi nhìn

thêm vài lần. Đã thấy đứng cạnh vài hán tử đó có mấy người nhóm lửa nấu nước,

đổ nước phụng trà, phàm là quan nha có nhu cầu gì, bọn họ liền lập tức thỏa

mãn, hơi có chút vô ý sẽ bị mắng bị đánh, nhưng lại không dám oán hận nửa câu.



Chỉ có một hán tử mặc tạo y gầy gò hơn ba mươi tuổi

xông ra, người khác bận rộn, hắn thì bất động, ôm song chưởng đứng ở một bên

thờ ơ lạnh nhạt; Người khác tóc tai bù xù, vẻ mặt đen tối, hắn lại tóc buộc

gọn, biểu tình kiêu căng, đáng chú ý là trên mặt của hắn có một chữ “Đạo” rất

bắt mắt. Mà các quan nha cũng không quản hắn, chỉ để ý hỏi vài người khác, cũng

bởi vì như thế, hắn càng có vẻ nổi bật.



Đào Phượng Tường chỉ vào người mặc tạo y kia nói với

Lâm Cẩn Dung: “Những người này đều là sung quân xăm chữ lên mặt, lúc này là tạp

dịch phục vụ, muội nhìn bọn họ tóc tai rối tung, là vì để che khuất hình xăm

trên mặt. Đây chính là sự nhục nhã.”



Lâm Cẩn Dung tất nhiên biết là vô cùng nhục nhã, nhưng

cũng có người không sợ đem hình xăm này lộ ra cho người bên ngoài nhìn a, dường

như còn thực kiêu ngạo, nàng không khỏi tò mò nhìn người có xăm chữ “Đạo” như

hạc trong bầy gà kia thêm vài lần.



Những người còn lại cũng chú ý tới người này, Ngô

Tương cười nhẹ nói: “Di, người này có chút đặc biệt. Các ngươi nhìn bộ dáng

hắn, làm sao giống sung quân xăm chữ lên mặt đây? Rõ ràng bộ dáng đại vương

trên núi mà.”



Thanh âm của hắn tuy nhỏ, người nọ dường như nghe

thấy, lạnh lùng nhìn qua, nhìn thấy là vài thiếu gia tiểu thư nhà giầu no đủ,

chỉ đến vô giúp vui, lại lạnh lùng thu hồi ánh mắt, dường như liếc mắt một cái

cũng ngại lãng phí tinh lực.
nhắc nhở cần phải trở về, tuy tất cả mọi người cảm thấy đi dạo chưa đủ, Đào

Phượng Đường vẫn quyết định nên nghe lời của hai vị ma ma.



Đào Phượng Đường tiếp tục mời Lục Giam trở về cùng

hắn, Lục Giam lần này cũng không nhìn sắc mặt của Lâm Cẩn Dung, trực tiếp trả

lời: “Là ta nên bái kiến các vị trưởng bối mới đúng.”



Lệ Chi vốn lo lắng Lâm Cẩn Dung sẽ làm ra chuyện gì

đó, chỉ thấy Lâm Cẩn Dung cúi đầu lật xem một cái ngà voi Lâm Thận Chi mới mua,

biểu tình khác thường nào cũng không có. Vì thế Lệ Chi ẩn ẩn thở dài nhẹ nhõm

một hơi.



Đào Phượng Tường đem rèm xe vén lên, nhìn bóng dáng

Lục Giam nói: “A Dung, làm tỷ tỷ muốn khuyên muội một câu. Muội có thích nghe

hay không?”



Lâm Cẩn Dung mỉm cười: “Ta nếu gọi tỷ là tỷ tỷ, tất

nhiên tỷ tỷ nói muội muội đều phải nghe. Tỷ nói đi.”



Đào Phượng Tường buông rèm xe xuống, nhìn thẳng ánh

mắt Lâm Cẩn Dung, nghiêm mặt nói: “Nương ta đã nói với ta rồi, mặc kệ có bao

nhiêu chán ghét hay không thích một người nào đó, nên giấu ở trong lòng, cách

hắn xa một chút là tốt rồi, đừng ồn ào làm cho tất cả mọi người đều biết, khiến

nhà mình chọc phiền toái. Muội lúc trước đã nói với ta, có những người ác độc

ẩn nấp, ra tay ở một nơi bí mật nào đó, đắc tội lúc nào cũng không biết, như

vậy muội phải để phòng, hành vi này của muội chính là đắc tội với người khác,

không chỉ đắc tội với hắn mà còn đắc tội với một đám người phía sau hắn, còn có

thể khiến người ta cảm thấy muội không có đạo lý, không cần thiết phải làm như

vậy. Chúng ta là tỷ muội, ta mới nói những lời này với muội, muội đừng chê ta

xen vào việc của người khác.”



Lâm Cẩn Dung thở dài, thấp giọng nói: “Ta biết. Về sau

sẽ không bao giờ như thế nữa.” Về sau, Lục Giam cùng Lâm Lục đính hôn, sau đó

làm người một nhà, hắn cùng cuộc sống của nàng [trống đánh xuôi, kèn thổi

ngược], sẽ không còn chuyện gì phát sinh nữa, nàng cũng sẽ không coi hắn là cái

đinh trong mắt, cứ cách hắn xa một chút là được.



Đào Thuấn Khâm cùng Lâm Tam lão gia đang cùng Đào thị,

Ngô thị nhàn rỗi ngồi ôn chuyện, cụ thể trao đổi vấn đề chi tiết trong hôn sự

của Đào Phượng Đường cùng Lâm Cẩn Âm, chợt nghe có khách tới chơi, lại là Lục

Giam, Đào thị cùng Lâm Tam lão gia không khỏi đều lắp bắp kinh hãi: “Hài tử này

sao lại chạy đến đây?”