Thế Hôn

Chương 102 : Lạch cạch

Ngày đăng: 22:04 21/04/20


Lâm Tam lão gia vuốt râu, cau mày hỏi Lục Giam: “Sao

ngươi lại ở đây? Lúc trước đến nhà ngươi, mẫu thân ngươi nói ngươi đang ở Thái

Minh phủ, chắc hẳn đã phái người đi đón ngươi, kết quả ngươi lại có mặt ở đây,

ngươi nói thật xem, đây là chuyện gì? Trong nhà có biết hay không?” Ngô Tương

hắn không thể quản, không thể giáo huấn, nhưng đây là chất nhi hắn dù thế nào

cũng có quyền răn dạy.



Lục Giam cúi mắt nói: “Hồi Tam cữu phụ, ngoại chất nhi

đã viết thư về nhà, được tổ phụ cho phép, bằng không cũng không dám đi loạn.

Chưa từng nhận được thư của mẫu thân, cũng không gặp người tới đón. Bất quá có

cữu phụ nhắc nhở, ta cũng nên thường xuyên viết thư trở về nói rõ mình đang ở

đây, để trưởng bối không phải lo lắng.”



Rõ ràng là làm trái ý của Lâm Ngọc Trân, lại có thể

hoàn toàn bao biện, đối đáp cẩn thận, thái độ còn không thể soi mói. Đào thị ở

một bên bưng chén trà nghe, ẩn ẩn cảm thấy, Lục Giam sở dĩ đến Đào gia dự lễ

sinh thần của Ngô thị, còn đưa lên hậu lễ, hoàn toàn là vì mình ở thôn trang

chăm sóc hắn, lại vô tội bị Lâm Ngọc Trân tức giận, hắn muốn nhận lỗi với nàng,

vì vậy trong lòng còn có chút muốn bảo hộ Lục Giam. Nhưng Lâm Tam lão gia hiện

tại hỏi đến điều này, trưởng bối quan tâm tiểu bối, là hợp tình hợp lý, hài tử

này đối đãi rất chu toàn, mình cũng không cần chen lời vào nói giúp.



Lâm Tam lão gia quả nhiên không còn gì để trách cứ,

chỉ nói: “Vậy ngươi hiện nay đang ở đây? Tới nơi này là vì chuyện gì?”



Lục Giam quy củ nói: “Là ở tại nhà một bằng hữu, cữu

phụ yên tâm, nhà hắn cũng là người đọc sách đúng đắn, thân gia trong sạch.”

Cũng không trả lời là đến đây vì chuyện gì.



Lâm Tam lão gia gắt gao truy vấn: “Họ gì? Nhà ở đâu?”

Lời còn chưa dứt, chợt nghe “Lạch cạch” một thanh âm vang lên, Lâm Tam lão gia

giương mắt, chỉ thấy Ngô Tương cúi đầu không chút để ý đặt chén trà lên bàn,

dường như không phải cố ý, vì thế mặc kệ hắn, tiếp tục nghe Lục Giam trả lời.



Lục Giam không chút hoang mang nói: “Là họ Cố, ở tại

thành tây.”



Đào thị nháy mắt liên tiếp với Lâm Tam lão gia, ý tứ

là, việc riêng của người ta ai cần ngươi lo? Chẳng lẽ muội tử ngươi làm người

không có thể diện, đáng để ngươi thay nàng ra mặt sao? Muội tử ngươi tương lai

đều phải dựa vào hài tử này, ngươi vô duyên vô cớ đắc tội với nó làm cái gì?

Tùy tiện hỏi thăm tỏ vẻ quan tâm là được rồi, cần gì phải gắt gao như thế?



Lâm Tam lão gia cũng không để ý tới Đào thị, còn muốn

tiếp tục ra oai, đang muốn mở miệng, Ngô Tương lại “Lạch cạch” một thanh âm


Lúc này, mặt trời đã lặn về hướng tây, trăng mới lên,

gió đêm nhẹ nhàng phất động, ở đình viện xa xa tỏa ra hương hoa quế như có như

không. Hai thiếu niên sóng vai đi tới, cũng không lên tiếng, không muốn đánh vỡ

cảnh yên tĩnh này.



Đi được một lúc, Đào Phượng Đường sợ Lục Giam cảm thấy

bị vắng vẻ, nhân tiện nói: “Lục hiền đệ, lễ sinh thần của gia mẫu chính là bắt

đầu từ hôm nay trở đi, đến lúc đó đệ cứ tới chơi sớm một chút.”



Lục Giam mỉm cười: “Nhất định sẽ đến.” Rồi nhỏ giọng

nói: “Kỳ thật ta có việc muốn cầu Đại biểu ca giúp đỡ.”



Đào Phượng Đường kinh ngạc: “Chuyện gì?”



Lục Giam có chút xấu hổ nói: “Lúc trước ta vô tình

nghe thấy các huynh nói chuyện về lương thực và hương liệu……”



Đào Phượng Đường lập tức hiểu ra, cười nói: “Việc này

a, đệ cũng muốn đùa vui giống như Ngô Tương sao?”



Lục Giam do dự một chút, cơ hồ đã muốn gật đầu, lại

nhẹ nhàng lắc đầu.



Vừa nhận lễ vật của hắn, người trước mắt này cũng

không khiến người ta chán ghét, tương lai không chừng có thể tiếp tục giao

tiếp, Đào Phượng Đường liền cẩn thận nói: “Thật không dám giấu diếm, việc này

ta còn chưa cùng gia phụ thương lượng, cuối cùng làm thế nào, còn phải do lão

nhân gia hắn quyết định. Bất quá nếu đệ muốn làm, lương thực cũng có thể thử

một lần, chắc hẳn là sẽ không lỗ vốn.” Hắn không đề cập tới hương liệu, chỉ vì

chuyện giao dịch hương liệu khó mà nói rõ với người ngoài, Lục gia nếu cũng làm

sinh ý này, có thể tùy tiện tự làm.



Lục Giam tất nhiên cũng nhận ra, không dây dưa, chỉ

nói: “Chúng ta vốn không quen thuộc, lại là lần đầu tiếp xúc, sợ là sẽ phải

phiền toái Đại biểu ca một chút.”



Đào Phượng Đường thầm nghĩ, nếu thật sự định làm, tiện

tay giúp đỡ cũng không có gì khó, nghĩ đến phụ thân sẽ không trách mình, cũng

liền đánh bạo đáp ứng.



Lục Giam trịnh trọng cảm tạ, lại ngập ngừng hồi lâu,

nói: “Đại biểu ca, ta có chuyện khó xử, cầu huynh giúp ta giữ bí mật.”