Thế Hôn
Chương 111 : Sinh oán
Ngày đăng: 22:04 21/04/20
Ngày sinh thần của Ngô thị vừa trôi qua, Đào Thuấn
Khâm đã bắt đầu hành động, cùng Đào Phượng Đường sớm đi về trễ, khiến Lâm Cẩn
Dung muốn hỏi thăm tin tức từ bọn họ cũng không thể, đành phải nhờ Đào Phượng
Khanh, Đào Phượng Tường dò hỏi, Đào Phượng Tường lại chỉ cười: “Tiểu nha đầu
lòng hiếu kỳ quá mạnh mẽ, những gì không nên hỏi đừng hỏi.” Ngoài ra một câu
cũng không nói thêm. Hỏi lại hai người tùy tùng, đều là miệng như hũ nút, cái
gì cũng không hỏi được, khiến nàng nóng nảy ồn ào muốn đi tìm lão gia, thiếu
gia, khiến Đào Phượng Tường sợ tới mức chạy trối chết.
Nhưng thật ra Ngô Tương lại nói: “Lục Giam ước chừng
là giống ta, lây phúc quang của A Dung, buôn bán lời kiếm chút tiền tiêu vặt,
sẽ tiện hơn, cho nên mới muốn cảm tạ.”
Đào Phượng Tường lập tức tỉnh táo tinh thần: “Thật
sự?”
“Không phải. Ta đoán thôi.” Ngô Tương cười giống như
hồ ly: “Tuy rằng hắn không chịu nói, giả bộ đứng đắn, nhưng ta đoán. Muốn du
sơn ngoạn thủy muốn giải sầu sao không đến danh sơn Đại Xuyên? Lại chạy đến nơi
này? Hoàn cảnh hiện tại của hắn, ha ha…… Dùng đầu ngón chân cũng có thể đoán
được.”
Đào Phượng Tường cẩn thận suy nghĩ, cũng chính là việc
như vậy, vội chạy tới cùng Lâm Cẩn Dung báo cáo kết quả công tác, mắt thấy Lâm
Cẩn Dung sắc mặt càng ngày càng âm trầm, liền dùng sức đập nàng một cái: “Giận
dữ không đâu! Sắc mặt như vậy ai cũng muốn tránh né, thật là chán mà? Các ngươi
sắp đi rồi, có thời gian rảnh rỗi mà tức giận, không bằng theo ta cùng đi chơi
nói chuyện. Lần sau gặp mặt không biết là khi nào đây.”
Chẳng lẽ vì nàng đã mua đất bị nhiễm mặn, cho nên Lục
Giam muốn dùng một phương khác thức kiếm tiền trợ cấp cho Tam phòng Lục gia
sao? Lâm Cẩn Dung tâm tình thật không tốt, buồn bực hữu khí vô lực nói: “Tỷ nói
đi, ta nghe.”
Đào Phượng Tường theo bản năng cảm thấy chuyện giữa
nàng và Lục Giam tuyệt đối không đơn giản như nàng đã nói với mình, vốn muốn
hỏi, nhưng lời đến bên miệng, nhìn thấy bộ dáng tối tăm buồn bực kia của Lâm
Cẩn Dung lại cố gắng nuốt xuống.
Lại nói phụ tử Đào gia đều đang làm việc, không có
người bồi Lâm Tam lão gia vui chơi, Lâm Tam lão gia nhàn rỗi ngứa ngáy, ảo
tưởng lần này mua bán lương thực sẽ kiếm lời, hắn ở nhà càng ngày càng có địa
hắn đã được khuyên nhủ, cũng buông lỏng tâm, thanh thản ổn định chờ Lâm Thế
Toàn trở về, còn chờ xem chuyện hương liệu được tiến hành như thế nào.
Lâm Cẩn Dung biết được phụ mẫu bất hòa, trong lòng một
trận phát khổ, thầm nghĩ mình vẫn rất ngây thơ, lại có chút bất đắc dĩ. Sự tình
vì sự can thiệp của nàng đã lặng yên xảy ra biến hóa, kể cả sự việc của những
người bên cạnh, giống như tính tình của Đào thị, bọn họ không chịu khống chế
của nàng, nàng chỉ có thể dự phòng, có nhiều thời điểm vẫn là khó lòng phòng
bị. Thời điểm nàng nghĩ hết thảy đều thuận lợi lại bất ngờ không kịp phòng thủ
hung hăng đánh nàng một cái.
Thật là rất khó, rất khó…… Lâm Cẩn Dung ôm hai tay ở
phía trước cửa sổ im lặng đứng hồi lâu, rồi lại nhẹ nhàng tươi cười, mặc kệ như
thế nào, trước mắt cảnh ngộ của thân nhân nàng so với từ trước không phải đã
tốt hơn nhiều sao? Rốt cuộc nàng cũng có thành công nhất định.
Lại qua thêm mấy ngày, quả nhiên giống như Đào Thuấn
Khâm sở liệu, Lâm gia lặng yên không một tiếng động, hai nhà Ngô, Lục trực tiếp
phái huynh trưởng của Ngô Tương, Lục gia Nhị lão gia tự mình đến, cùng Đào
Thuấn Khâm gặp mặt đạt thành hiệp nghị sau đó bỏ hết tiền vốn. Mà lúc này, Đào
Thuấn Khâm đã ra tay trước, mạnh mẽ vang dội tích trữ nhóm hàng hóa đầu tiên.
Tiếp theo Lâm Thế Toàn cũng trở về, bất qua chỉ qua 7,
8 ngày, hắn vừa gầy vừa đen, đi cùng hắn còn có hai nhi tử của Thiết Hòe cùng
mười nông dân cường tráng. Hắn cố nhịn ăn cơm uống nước, trước đến gặp Đào thị,
đem tiền tài cùng thư của Lâm Cẩn Âm dâng hai tay: “Lúc trước luôn luôn giúp
Thiết quản sự làm việc, nàng rất thành thạo, có nhiều chỗ không tiện ra mặt, sợ
đi rồi lại có tin tức mới, cho nên trì hoãn chút thời gian. Vốn có thể về sớm
hơn một chút, nhưng mang theo nhiều thứ không dám không cẩn thận, buổi tối
không dám chạy đi, mà đoàn lại thêm nhiều người, vừa phải che giấu……” Còn nói
đến việc Lâm gia Đại lão gia cùng Nhị lão gia đều ra mặt bắt đầu mua lương
thực.
Làm việc rất tốt, Đào thị vừa lòng vô cùng, ngay lập
tức khen: “A Toàn hài tử ngoan, nhanh đi ăn cơm. Về sau ngươi cứ theo ca ca ta
ở lại bên này học bản sự! Đừng khiến ta thất vọng.”
Lâm Thế Toàn vừa mừng vừa sợ, giương mắt nhìn về phía
Lâm Cẩn Dung. Lâm Cẩn Dung nhẹ nhàng gật đầu, mỉm cười, hắn quả nhiên không làm
cho nàng thất vọng.