Thế Hôn

Chương 118 : Cứ để ta

Ngày đăng: 22:04 21/04/20


Lâm Lục cùng Lâm Thất ngồi một lát, rốt cuộc vẫn nhớ

tới phải đi tìm Lục Vân, liền cùng Lâm Cẩn Dung cáo từ: “Tứ tỷ tỷ nếu không bận

việc gì, vẫn nên cùng đi với chúng ta để giải sầu. Ngũ tỷ không đi, tỷ cũng

không đi, vậy không còn gì thú vị.”



“Được, ta đưa các muội đi ra ngoài.” Lâm Cẩn Dung cũng

không ngay lập tức trả lời, nhưng cũng không từ chối các nàng. Sau khi Tam

phòng từ Thanh châu trở về, lão thái gia nói rõ không được buôn bán bằng tiền

chung, đồ cưới của các phòng tự gánh vác, vô cùng rõ ràng, thái độ người trong

nhà đối với Tam phòng hoặc nhiều hoặc ít đều có biến hóa. Nàng có thể coi sự

nhiệt tình này của cặp song sinh là chuyển biến tốt của Nhị phòng đối với Tam

phòng, chỉ cần là điều tốt, nàng cũng sẽ không cự tuyệt.



Đợi cặp song sinh đi rồi, Lâm Cẩn Dung ngồi im lặng

suy nghĩ trong chốc lát, gọi Lệ Chi tới nói: “Ngươi đi An Nhạc đường, nói với

Cung ma ma, Hoàng di nương có chút không thoải mái, bảo nàng thỉnh phu nhân trở

về. Mặc kệ chuyện gì, bảo phu nhân đừng vội đồng ý.”



Lệ Chi gật đầu, tuân mệnh mà đi.



Lâm Cẩn Dung thu thập một chút, bảo Quế ma ma lấy hộp

điểm tâm, ra lệnh Anh Đào cầm lấy, hướng tới sân viện của Hoàng di nương. Theo

suy nghĩ của nàng, Lâm Ngọc Trân hẳn nhờ Đào thị thay Lục Vân hướng Ngô gia làm

mai — tuy rằng kiếp trước chuyện này không phát sinh, nàng cũng không biết khi

đó Lâm Ngọc Trân đến tột cùng có thay Lục Vân hướng Ngô gia đề cập vấn đề nghị

thân hay không, nhưng căn cứ vào tình hình hiện tại, thực rõ ràng, chính là

hướng về phía Ngô Tương.



Thử nghĩ, lấy tính tình của Lâm Ngọc Trân mắt cao hơn

đỉnh, Lục Vân có thân phận là quan gia tiểu thư, sao có thể coi trọng Đào thị

thay nhà họ làm mai? Dù thế nào cũng nên là người như Tri châu phu nhân mới

đúng. Cho nên, có thể khiến Lâm Ngọc Trân nhượng bộ tới tìm Đào thị, chỉ là vì

Ngô gia có quan hệ thân thích lòng vòng cùng Đào thị, có chút quen thuộc hơn mà

thôi.



Từ kinh nghiệm kiếp trước của nàng, hai người Lục Vân,

Ngô Tương là không thành, Lục Vân sẽ có một cuộc sống khác biệt, tuy rằng nàng

không biết sự tình đến đây sẽ phát sinh biến hóa gì hay không, nhưng nàng vẫn

cho rằng, vô luận thế nào cũng sẽ bất thành, Đào thị cũng không chắc sẽ đồng ý

chuyện này. Ai biết Lâm Ngọc Trân lại có chủ ý gì đây?



Tới cửa gian phòng bên ngoài của Hoàng di nương, không

thấy thô sử ma ma thường lui tới canh chừng đâu, lạnh lùng thanh thanh, đóng

cửa bế hộ. Lâm Cẩn Dung liền hướng Anh Đào nâng cằm, Anh Đào tuy ở chung với
niệm trong đầu Đào thị. Đào thị mất hứng cùng từ chối, trong mắt nàng đều là

hâm mộ ghen tị cùng cực hận không thể biểu hiện thành lời, vì thế không ngừng

cố gắng nói: “Tam tẩu vừa rồi nói hẳn là nên thỉnh quan phu nhân có khả năng

nhiệt tâm có diện mạo làm mai, tẩu thấy ai thích hợp nhất? Tẩu không chịu làm

mai, không chịu thay ta tìm hiểu, vậy có thể nói cho ta biết nhà ai cùng Ngô

gia quan hệ tốt nhất được không? Nói thật, hài tử Ngô Tương này rất được, không

biết có bao nhiêu người nhắm đến đây, các ngươi đều là thân cữu mẫu của A Vân,

nên giúp đỡ đưa ra nhiều chủ ý hữu dụng.”



Đào thị đang muốn mở miệng, chỉ thấy Cung ma ma dò

xét, biểu tình lo âu thấp giọng gọi: “Phu nhân……”



Đào thị đành phải đứng dậy hỏi: “Chuyện gì?”



Cung ma ma dùng thanh âm trầm thấp vừa vặn đủ để người

bên cạnh nghe thấy nói: “Nghe nói Hoàng di nương thực không thoải mái, người có

thể nhanh trở về nhìn qua một lát không?” Lúc này mới lại nhỏ giọng nói: “Phu

nhân, này rõ ràng không có ý tốt.”



Đào thị hừ lạnh một tiếng: “Ta biết. Nàng không phải

là sợ ta đoạt trước, làm hỏng chuyện tốt của nàng ta sao? Nhưng nàng đã đoán

sai rồi……” Nói tới đây hơi hơi có chút đắc ý: “Ngươi đợi chút, để ta đưa ra chủ

ý tốt……”



Cung ma ma nhớ tới một câu kia của Lâm Cẩn Dung vô

luận chuyện gì cũng đừng đồng ý, vội kéo tay áo của Đào thị, nhỏ giọng nói:

“Hảo phu nhân, tránh ở một bên xem kịch vui không phải rất tốt sao? Đỡ cho về

sau mọi người đều oán người đưa ra chủ ý, không duyên cớ chọc họa vào thân.

Người còn sợ không có người giúp nàng đưa ra chủ ý sao?”



Đào thị nghĩ nghĩ, cũng đúng, liền gật đầu, hướng mọi

người cáo từ, nói là trong phòng có việc. Mọi người vừa rồi đã nghe thấy, lão

thái thái lại hiểu được Hoàng di nương đã trúng nhục nhã, cáo ốm không ra, còn

thông cảm nàng lúc này không được tự nhiên, liền để nàng đi. Sau đó toàn gia

thương lượng, nên đề cập với Dương thị thế nào, khi nào thì đề cập, lại thỉnh

ai làm mai, Lâm Ngọc Trân tiền đồ rộng mở, dường như việc hôn nhân đã sắp

thành: “Vậy khi đi Bình Tể tự với Ngô gia Đại phu nhân thì đề cập đi!”



La thị tin tưởng tràn đầy: “Cứ để ta.”