Thế Hôn

Chương 13 : Con đường tắt

Ngày đăng: 22:03 21/04/20


Lâm Ngũ hừ lạnh hai tiếng, cũng không nói thêm gì, chỉ

kéo Lâm Cẩn Dung chỉ vào bóng dáng hai tỷ muội song sinh phía trước thấp giọng

nói: “Ta nói cho tỷ biết về bí mật của hai nàng. Là về Lục gia Nhị biểu ca a.”



Có thể có bí mật gì chứ? Đơn giản chỉ là tranh giành

tình cảm mà thôi. Lâm Cẩn Dung lắc đầu: “Đi nhanh một chút, nếu không sẽ không

theo kịp.” Nói xong chỉ để ý bước nhanh về phía trước, ném Lâm Ngũ bỏ lại phía

sau.



Lâm Ngũ biết rõ bản tính của Lâm Cẩn Dung, hiểu được

nàng từ trước đến nay không thích nói nhiều, càng không thích trêu chọc thị

phi, vì vậy thấy thế cũng không tức giận, trong lòng quả thật có vài phần ý tứ

cùng nàng kết minh — mặc kệ nói như thế nào, lợi dụng Lâm Tứ so với hợp tác

cùng cặp song sinh kia cũng tốt hơn nhiều, huống chi, còn chưa biết lộc tử thùy

thủ (hươu chết về tay ai). Vì

thế cất bước đuổi theo: “Tứ tỷ tỷ, chúng ta đi với nhau.” Sau đó chỉ lo lôi kéo

cánh tay Lâm Cẩn Dung làm nũng.



Đến chính sảnh, Lâm lão thái gia cùng Lâm lão thái

thái ngồi ở chính vị, Lâm gia Đại lão gia Lâm Như Mẫn đi đầu chúng huynh đệ tỷ

muội cùng với nam tử, nữ nhân các phòng già trẻ lớn bé theo thứ tự tiến lên dập

đầu mừng thọ nhị lão, nói mấy câu cát tường.



Khi đến phiên các chất nữ, các tiểu thư Lâm gia đều

thu liễm tâm tư, lên tinh thần, tư thái tao nhã nhàn tĩnh, tiến thối có độ,

nhất cử nhất động đều chuẩn xác hợp lý, khi lui ra cũng nâng đỡ lẫn nhau, có vẻ

tỷ muội tình thâm, chỉ có Lâm Ngũ đặc biệt chú ý tới đôi hài mới đổi của mình,

không để người khác lại dẫm bẩn lần nữa.



Cặp song sinh lúc này cũng không có tâm tình quản

chuyện của Lâm Ngũ, các nàng một lòng một dạ đang tìm kiếm Lục Giam trong đám

người. Các nam nhân khác của Lục gia có thể không tiến vào làm lễ mừng thọ lão

thái thái, chỉ để ý ngồi vào vị trí uống rượu là được rồi, nhưng Lục Giam cũng

giống như Lục Vân, với thân phận ngoại tôn phải ra mừng thọ lão thái thái,

nhưng tìm kiếm một lúc, thế nhưng không thấy Lục Giam, mà Lâm Ngọc Trân cùng

Lục Vân cũng đều có chút tâm thần không yên, luôn hướng về phía cửa nhìn xung

quanh.



Lâm Lục tiểu thư nhỏ giọng nói: “Thất muội, sao không

thấy người đâu?”



Lâm Thất tiểu thư hết nhìn đông tới nhìn tây: “Ta sao

biết được?”



Lâm Lục tiểu thư: “Có thể đang ngắm cảnh, đã quên canh

giờ rồi chăng?” Sau đó lo lắng nhìn Lâm Ngọc Trân: “Nhìn xem, cô cô tức giận
Lâm Cẩn Dung bất động thanh sắc nói: “Biết, nàng đi

nhà xí một chút.”



Cặp song sinh tuy là không tin, nhưng cũng không tiện

hỏi rõ, chỉ cười nói: “Ngũ tỷ đi thật nhiều a.”



Lâm Cẩn Dung mỉm cười, không nói đúng cũng không nói

không đúng.



Lâm Lục liền cười: “Tứ tỷ, tỷ đã gặp Lục gia Nhị biểu

ca chưa?”



Lâm Cẩn Dung vẫn như cũ vân đạm phong khinh trả lời:

“Đã gặp.”



Cặp song sinh nhìn nhau liếc mắt một cái, các nàng

biết, trong số các nàng, phải có một người gả cho Lục Giam, mà Lâm Cẩn Dung là

trưởng tỷ, không nói nhất định chính là nàng, nhưng cơ hội của nàng khẳng định

không nhỏ. Lâm Thất liền sinh sôi nói: “Hắn đang làm cái gì? Các ngươi có nói

chuyện không?”



Lâm Cẩn Dung hờ hững nói: “Hắn cùng Ngô Nhị ca ở chung

một chỗ, ta không cùng hắn nói chuyện, chỉ nói chuyện với Ngô Nhị ca mà thôi.”



Lâm Lục cũng cười: “Ngô Nhị ca cùng Tứ tỷ vẫn đều hợp

ý. Ta nhớ rõ, thân cô cô của hắn chính là mợ của Tứ tỷ, đúng vậy không?”



Lâm Cẩn Dung từ chối cho ý kiến.



Lâm Cẩn Âm lại nghe không thuận tai, liền chỉa chỉa

Lục Vân một bên đang tò mò nhìn tỷ muội các nàng lặng lẽ nói chuyện, trầm mặt

bày ra uy phong của tỷ tỷ: “Nhắc tới bọn họ làm cái gì? Các muội tuổi cũng đã

lớn, nói chuyện cũng nên chú ý đúng mực, đừng để người ta nói nữ nhi Lâm gia

không có quy củ.”



Tỷ muội Lâm Tam cùng Lâm Tứ đều giống nhau chất phác

không thú vị, nhưng làm cho người ta không thể hỏi vặn, cặp song sinh cơ hồ

ngượng ngùng sờ sờ mũi, lộ ra vẻ mặt không hứng thú. Lâm Cẩn Dung cười cười, âm

thầm ôm lấy cánh tay Lâm Cẩn Âm.



Lâm Ngũ tiểu thư trước khi tiệc bắt đầu nhẹ tay nhẹ

chân đi vào, cười đến mặt mày loan loan ngồi xuống cạnh Lâm Cẩn Dung, nhỏ giọng

nói: “Đã chuẩn bị tốt. Đợi lát nữa hắn đến sẽ cảm tạ chúng ta, tỷ nghĩ xem

chúng ta nên bắt hắn tạ lễ thứ gì đây?”