Thế Hôn
Chương 131 : Cả kinh
Ngày đăng: 22:04 21/04/20
Sáng sớm hôm sau, mưa phùn kéo dài tuy rằng đã ngừng,
trời vẫn như cũ âm u, trong viện chung quanh lưu lại vũng nước, ngẫu nhiên một
trận gió lạnh thổi qua, tạo nên từng vòng tròn nhỏ, rất nhanh lại tiêu tan vô
hình.
Một chiếc xe ngựa đứng ở cửa Lâm gia, quản sự mặc áo
bào tro dùng khăn vấn đầu màu đen cười dài mở cửa, gã sai vặt mới thấy người
đến, liền cười đến híp cả mắt, vội vàng mở cửa đón khách, ra lệnh người khác
hướng phía trong thông truyền: “Lục lão ông cùng Lục lão phu nhân tới!”
“Bái thiếp mới đưa tới đây không bao lâu, nhanh như
vậy đã đến sao?” Lâm lão thái gia nghi hoặc khoác bào phục, cùng Lâm lão thái
thái chậm rãi đi ra, tiến đến nghênh đón thân gia. Lâm lão thái thái sai người
đi gọi Chu thị: “Đi nói với Đại phu nhân, bảo nàng nhanh an bài rượu và đồ nhắm
trà quả, chuẩn bị đãi khách.” Lại hỏi Lâm lão thái gia: “Thân gia phu nhân đã
nhiều năm chưa từng xuất môn, hôm nay tới cửa làm khách, có phải tới đề cập tới
việc hôn nhân của bọn nhỏ không đây?”
Lâm lão thái gia trầm ổn nói: “Có lẽ là vậy, cũng nên
định ra rồi. Lục lão gia tử này, vẫn là cái tính tình kia, nói phong chính là
vũ, toàn gấp gáp như vậy. Ta còn nghĩ đến bọn họ sẽ phải sau giữa trưa mới
đến.”
Lâm lão thái thái tâm tình rất tốt nói: “Đâu có gấp
gáp? Cũng cần phải tới đàm luận sớm mới có thể xong. Ta nói đã sớm nên tới cửa
gặp nhau.”
Phu thê hai người đi tới cửa, đã thấy Lục lão ông cùng
Lục lão phu nhân quần áo ngăn nắp, trên mặt tươi cười, bên người quản sự ma ma
cầm theo rất nhiều hộp lễ tráp, có vẻ cực kì long trọng. Lâm lão thái gia không
khỏi cười nói: “Khách khí như vậy, hai thân gia, tới cửa làm khách còn mang tới
nhiều thứ.”
Lục lão ông không khỏi cùng hắn hàn huyên một hồi, vào
chính đường, phân chủ khách ngồi xuống, sau khi dâng trà, Lục lão ông đứng dậy
hành lễ: “Lâm huynh có còn nhớ rõ ước định lúc trước của tổ tiên chúng ta hay
không? Nhiều thế hệ vi hôn, hai họ chi hảo?”
Quả nhiên là tới cầu hôn, Lâm lão thái gia không khỏi
mỉm cười, đứng dậy đáp lễ: “Nhớ rõ, sao lại không nhớ chứ?”
Hai người ở đó ngươi tới ta đi khách khí nói chuyện,
một bên Lâm lão thái thái cùng Lục lão phu nhân hai người nhìn nhau cười, Lâm
lão thái thái ra hiệu với Thanh Lê, ý bảo Thanh Lê truyền lời La thị chuẩn bị
một chút, chờ đợi triệu hồi.
giữ chặt tay nàng, nước mắt rơi như mưa: “Nương……”
Lâm Cẩn Âm thở dài nhẹ nhõm, nhìn Chu thị đứng một
bên, thật có lỗi nói: “Đại bá mẫu, nàng đây là bị hai muội muội cả kinh hù dọa,
ủy khuất khó chịu. Chuyện vừa rồi nếu truyền ra ngoài đều khiến mọi người khó
coi, còn muốn thỉnh cầu người……”
Tiểu cô nương thôi, đột nhiên gặp phải chuyện ủy khuất
nhục nhã như thế này khẳng định chịu không nổi, muốn trách cũng chỉ có thể trách
Lâm Ngọc Trân xử lý không chu toàn, mẫu tử La thị quá mức ương ngạnh. Chu thị
thông cảm gật đầu: “Ta đi xử trí.” Sau đó rời đi.
Đợi cho trong phòng ngoài phòng không còn người ngoài,
Lâm Cẩn Dung ngồi dậy, gắt gao túm tay Đào thị, hàm trên hàm dưới không chịu
khống chế đập va vào nhau: “Nương, người đã đáp ứng con, con có chết cũng không
gả qua đó.”
“Được, được.” Đào thị dùng sức xoa bả vai, lưng của nữ
nhi, trắng bệch nghiêm mặt nói: “Sao lại như vậy? Trước đó cũng không hề nghe
thấy chút tin tức gì.”
Nàng không rõ là vì sao, như thế nào đột nhiên liền
thay đổi quẻ, thật sự là có chút không thể tưởng tượng nổi.
Cung ma ma không biết nói gì, Lâm Cẩn Âm nhỏ giọng
nói: “Hôm qua Lục Vân lại đây, nhìn bộ dạng của Nhị bá mẫu các nàng vẫn rất
tốt, tại sao có thể như vậy?” Lục gia không phải lương xứng, các nàng đều hiểu
được, nhưng hiểu được thì sao. Lão thái gia đã đáp ứng, lão thái thái cho dù
trong lòng không thoải mái, cũng không có khả năng ở trước mặt mọi người phản
bác. Lại nhìn La thị cùng cặp song sinh bộ dạng thất thố, chuyện này cơ bản đã
không còn cơ hội biến chuyển.
Đào thị nhíu mày ngồi một lát, trên mặt lộ ra biểu
tình đập nồi dìm thuyền, trầm giọng an ủi Lâm Cẩn Dung: “A Dung, con đừng sợ,
nương đáp ứng con, nương sẽ đi tìm tổ phụ cùng tổ mẫu. Còn chưa gửi lễ nạp, nên
cái gì cũng chưa thể chắc chắn.”
Lâm Cẩn Âm vội nói: “Nương, để con đi cùng người……”
Đào thị nhẹ nhàng thở một hơi: “Ta biết, ta hiểu được
chừng mực, con ở lại cùng muội muội đi.”
Lâm Cẩn Âm lo lắng nhìn Lâm Cẩn Dung, lại nhìn Đào
thị, cuối cùng, Lâm Cẩn Dung hít một hơi thật sâu, kiên quyết nói: “Tỷ tỷ bồi
mẫu thân đi, ta không sao.”