Thế Hôn

Chương 132 : Cứng rắn hay mềm mỏng

Ngày đăng: 22:04 21/04/20


Biến hóa quá nhanh, nhanh đến mức khiến Lâm Cẩn Dung

bất ngờ không kịp phòng bị.



Năm đó, Lâm Ngọc Trân lần đầu tiên nửa đùa nửa thật

nhắc tới cọc hôn nhân này, là trong lễ thành thân của Lâm Cẩn Âm; Nhưng mà hiện

tại, cách lễ thành thân của Lâm Cẩn Âm còn gần một tháng, sự tình đột nhiên xảy

ra, lại là Lục gia lão thái gia cùng lão thái thái tự mình ra mặt, trực tiếp

tìm Lâm lão thái gia.



Lâm Cẩn Dung gắt gao mím môi, gắt gao nhìn chằm chằm

cửa sổ cũng không hề chớp mắt, nàng sợ nếu nàng chớp mắt, nước mắt sẽ rơi

xuống, sau đó rốt cuộc không thể ngừng lại. Dựa vào cái gì? Dựa vào cái gì nàng

đã vất vả, đã cố gắng như vậy, rõ ràng đã thấy có sự thay đổi, rõ ràng đã thấy

được đường ra, chỉ kém một bước, chỉ kém một bước là có thể hoàn toàn thay đổi

nhân sinh, nhưng chỉ một câu nói nhẹ nhàng là có thể định đoạt sinh tử cùng con

đường phía trước của nàng sao? Nàng không phục, thật sự không phục!



Một giọt nước mắt không thể khống chế theo hai má Lâm

Cẩn Dung chảy xuôi xuống dưới, khi đến gò má, nàng nâng tay áo, dùng sức lau,

lau khiến da thịt đau đớn. Một giọt lệ khác lại theo má bên kia rơi xuống, nàng

tiếp tục cắn răng lặp lại động tác vừa rồi.



Một bàn tay ôn hòa cầm cổ tay nàng, dùng khăn tay nhẹ

nhàng lau lệ trên mặt nàng. Lệ Chi đau lòng quỳ gối bên cạnh Lâm Cẩn Dung, lo

âu nhìn nàng, thấp giọng khuyên nhủ: “Tiểu thư, đừng như vậy, người và bản thân

người không có cừu oán.”



Nàng cùng chính mình đương nhiên không có cừu oán! Lâm

Cẩn Dung mạnh quay đầu nhìn Lệ Chi, nhẹ nhàng trừng mắt nhìn, hai giọt nước mắt

lại tuôn rơi, không đợi Lệ Chi thay nàng lau lệ, nàng đã đứng lên: “Ta muốn đi

gặp lão thái gia.”



Lệ Chi còn chưa mở miệng, Quế ma ma đã cả kinh một

phen kéo lấy tay áo nàng: “Tiểu thư, không được! Phu nhân cùng Tam tiểu thư

không phải đã đi sao? Người chờ các nàng trở về lại nói sau a. Chúng ta không

nên vội trong nhất thời.”



Lâm Cẩn Dung không nói một lời, đỏ hồng mắt đi ra

ngoài. Quế ma ma gắt gao kéo tay áo nàng, còn hướng Lệ Chi nháy mắt, ý bảo Lệ

Chi đi qua hỗ trợ. Tiểu thư nhà người ta, nghe thấy người khác nhắc tới việc

hôn nhân của mình đều nên né tránh mới có vẻ rụt rè tôn quý, sao có thể chạy

đến trước mặt tôn trưởng phản bác nói mình không thích cửa hôn nhân này? Truyền

ra ngoài về sau còn có thể làm người nữa không đây?



Lâm Cẩn Dung không phải đối thủ của Quế ma ma, không

nhịn được phát cuồng hô to một tiếng: “Buông ra!” Hai tay kéo lấy tay áo túm

mạnh.
Lâm lão thái gia nhẹ nhàng xua tay, ngừng lời của Lâm

lão thái thái, lạnh lùng hỏi Đào thị: “Ta hỏi con, việc hôn nhân này không phải

con đi tranh thủ chứ?”



Đào thị kinh ngạc nói: “Làm sao có thể? Nhi tức và Cô

phu nhân vốn cũng không gần gũi, người cùng bà bà đều biết.”



Trừ bỏ nàng, không còn có ai có thể đương nhiên đem

việc mình cùng tiểu cô ở chung không tốt thẳng thắn bình thản nói ra, ý lạnh

trong mắt Lâm lão thái gia cũng bớt đi một chút: “Đứng lên nói đi.”



Đào thị ngửa đầu khẩn cầu nói: “Công công, vậy chuyện

này?”



Lâm lão thái gia lạnh mặt: “Nếu con cứ nhắc đến thì cứ

quỳ ở đó đi.”



Vậy rốt cuộc là đáp ứng hay là không đáp ứng? Đào thị

có chút không biết theo ai, cuối cùng lựa chọn đứng lên nói chuyện: “Công công,

nhi tức cảm thấy chuyện này có lẽ nên bàn bạc kỹ hơn mới tốt. Vốn vẫn đều tưởng

là A Châu, đột nhiên liền biến thành A Dung, giữa tỷ muội sẽ có hiểu lầm, không

chỉ một người ủy khuất, như vậy thực không tốt……”



“Ai nói với con là A Châu? Ai đã nói qua? Con nghe ai

đề cập qua?” Lâm lão thái gia lớn tiếng đánh gãy lời Đào thị: “A Dung nói với

con nàng không chịu sao? A Dung nói với con nàng và Lục Giam không hợp sao? Bọn

họ đã từng ở chung sao?”



Đào thị tất nhiên phải bảo vệ Lâm Cẩn Dung, lập tức

vội nói: “Không phải, không có, A Dung nàng vẫn thực quy củ.”



Lại nghe Lâm lão thái gia liên tiếp nói: “Nếu không

phải, vậy sao con biết được đến tột cùng bọn họ hợp hay không hợp? Nói bừa cái

gì? Cái gì A Châu linh tinh, về sau đừng nhắc lại nữa! Nếu để ta nghe thấy nửa

câu nhắc tới A Châu, các ngươi ai cũng trốn không thoát!”



Đào thị nhất thời cảm thấy yết hầu khô khốc, toàn thân

đều nóng bừng, gấp gáp cầu Lâm lão thái thái: “Bà bà, người khuyên nhủ công

công đi, chuyện này thật sự là không ổn……”



Lâm lão thái thái có chút lo âu nhìn Lâm lão thái gia:

“Nếu không, lại bàn bạc kỹ hơn xem?” Bà không biết Lục lão ông cùng Lâm lão

thái gia ở trong vườn đến tột cùng nói cái gì, nhưng bà biết, sau khi trở về,

thái độ của Lâm lão thái gia đã xảy ra biến hóa, tỏ vẻ đồng ý việc hôn nhân

này.