Thế Hôn

Chương 137 : Quế viên

Ngày đăng: 22:04 21/04/20


Ánh nắng đầu mùa đông xuyên thấu qua cửa sổ, chiếu vào

trên tháp. Lâm Cẩn Dung nghiêng người nằm trên đó, nhắm mắt, tùy ý để ánh mặt

trời chiếu rọi toàn thân, ấm áp không muốn nhúc nhích. Nàng mặc dù hướng Đào

thị biểu lộ đồng ý với cọc hôn sự này, nhưng vẫn cáo ốm với bên ngoài, không

gặp bất kỳ ai, cũng không quản bất cứ chuyện gì. Có thể tự do tự tại, vì sao

không cần?



Cửa nhẹ nhàng vang lên một tiếng, sân bên ngoài vang

lên thanh âm Quế Viên cố ý đè thấp: “Nương, Cô phu nhân cùng biểu tiểu thư tới,

lúc này đang ở trong phòng phu nhân, nói là muốn đến thăm tiểu thư, Cung ma ma

sai con tới đây hỏi trước, tiểu thư có bằng lòng gặp khách hay không?”



Lâm Cẩn Dung mí mắt nhảy nhảy, Quế Viên, nàng sao đã

quên Quế Viên. Nếu muốn đến Lục gia, có thể nào thiếu Quế Viên cho được?



Quế ma ma nhẹ tay nhẹ chân vén mành, thấp giọng nói:

“Tiểu thư, người tỉnh chưa?”



Lâm Cẩn Dung mở to mắt: “Là ai ở bên ngoài nói chuyện?

Là Quế Viên sao?”



“Vâng.” Biểu tình của Quế ma ma có vài phần không được

tự nhiên, từ sau khi Quế Viên được phái đến giúp đỡ Cung ma ma, mẫu tử hai

người đều có chút chột dạ, mỗi lần gặp mặt luôn cố ý né tránh Lâm Cẩn Dung, Quế

Viên ngày thường cũng không dám ở trước mặt Lâm Cẩn Dung tìm rủi ro, không đề

phòng hôm nay gọi Lâm Cẩn Dung vừa vặn đã tỉnh dậy.



Lâm Cẩn Dung lẳng lặng nói: “Thật lâu chưa từng nhìn

thấy nàng, bảo nàng tiến vào cùng ta nói chuyện.”



Quế ma ma thụ sủng nhược kinh, vội đi ra ngoài: “Quế

Viên, Quế Viên, mau vào hành lễ với tiểu thư.”



Quế Viên thúc thủ tiến vào, thật cẩn thận trộm dò xét

Lâm Cẩn Dung liếc mắt một cái, quy củ hành lễ với Lâm Cẩn Dung: “Nô tỳ thỉnh an

tiểu thư, tiểu thư vạn phúc.”



“Đứng lên đi.” Lâm Cẩn Dung ngồi thẳng thân mình, trầm

mặc đánh giá Quế Viên. Đúng là đã trưởng thành, Quế Viên ở chỗ Cung ma ma cũng

không bị ngược đãi, chỗ nào nên phát dục cũng đã phát dục. Mặc dù có vẻ kém hơn

một chút so với lúc trước đi theo nàng, nhưng gương mặt không bị gầy đi, làn da

cũng không bị đen đi, vẫn như cũ trắng nõn trong veo như nước. Bất quá xem bộ

dáng quy củ cẩn thận này, thật sự là được Cung ma ma dạy dỗ nghiêm chỉnh.



Quế Viên bị Lâm Cẩn Dung nhìn có chút sợ hãi, lại

không dám ngẩng đầu, đành phải vụng trộm liếc Quế ma ma, hướng Quế ma ma cầu

cứu.


Đào thị khe khẽ thở dài: “Đi thôi, đến An Nhạc đường.

Nếu chậm trễ thêm, lại nói ta muốn lên mặt. Xuân Nha đi theo giúp ta, ngươi

không cần đi, để ý tính toán đồ cưới cho A Dung.”



Cung ma ma đáp ứng vâng lời.



Đào thị tới bên ngoài An Nhạc đường, chỉ nghe Lâm Ngọc

Trân liên miên cằn nhằn: “Ngày mai con sẽ đến dâng lễ tại Tri châu gia thỉnh

Tống phu nhân làm mai, hôm nay trước khi xuất môn đã sai người đi tìm quan môi,

cần phải chuẩn bị việc hôn nhân này thật tốt. Không thể đánh mất thể diện hai

nhà……”



Đào thị trong lòng hơi chút thoải mái, lại nghe Lâm

Ngọc Trân nói: “Lão thái gia có phân phó, lễ đính hôn phải chu toàn, bình rượu

8 chén bằng vàng, châu thúy, trang sức, kim khí, váy tiêu kim, đoạn thất trà

bánh không thể thiếu, hai con dê nướng, mười lễ hộp…… Nhất định phải hơn thê tử

của Lục Thiệu!”



Lâm lão thái thái nói: “Mấy thứ này đều là thứ yếu,

mấu chốt là con phải thu liễm tính nết, làm bà bà sẽ cũng không thể giống như

trước, thân cô chất cần phải đoàn kết, chớ để người ngoài nhìn vào mà chê cười.

A Vân con cũng nên khuyên nhủ mẫu thân.”



Lục Vân thanh thúy nói: “Ngoại tổ mẫu yên tâm, ngoại

tôn nữ nhi nhớ kỹ.”



Tuy biết là cố ý nói cho mình nghe, Đào thị trong lòng

lại càng thoải mái, cất bước đi vào, cùng mọi người chào hỏi. Lâm lão thái thái

thấy nàng, không có việc gì bảo nàng ngồi cạnh Lâm Ngọc Trân nói: “Hai người từ

nay về sau chính là thân gia, thân càng thêm thân, phía dưới còn có bọn nhỏ,

thời điểm gặp phải chuyện, đều phải thu liễm tính nết của bản thân, đừng khiến

bọn nhỏ khổ sở.”



Hai người ngày xưa là oan gia trong lòng vốn không

vui, đều không khỏi áp chế oán khí, giả vờ giả vịt bắt tay mừng vui.



Đào thị nhân cơ hội nói ra chuyện thành thân trì hoãn

trễ hai năm, Lâm lão thái thái sớm đã nghe Chu thị nói qua, cũng không cảm thấy

có gì khó xử, nhân tiện nói: “Tứ nha đầu qua năm mới, đến tháng hai cũng bất

quá mới là sinh thần mười bốn tuổi, vẫn còn nhỏ, còn phải đợi Tứ ca, Ngũ ca

nàng thành thân rồi nói sau. Ngọc Trân trở về nói với lão thái gia, lão thái

thái thương lượng một chút.”



Lâm Ngọc Trân miệng đáp ứng.