Thế Hôn

Chương 141 : Hoa triêu 2

Ngày đăng: 22:04 21/04/20


Sau khi đính hôn, tuy không còn nghe thấy Lâm Cẩn Dung

nói không muốn gả đi, hoặc là nói qua người liên quan trong Lục gia nửa câu

không phải, nhưng cũng không thấy nàng biểu hiện ra sự vui mừng. Mỗi khi đến

ngày lễ tết Lục Giam đăng môn tặng lễ ân cần thăm hỏi, nàng luôn tránh né, cũng

không đến trước mặt hắn, Lâm lão thái thái khen nàng biết lễ, trinh tĩnh hiền

thục, muốn Lâm Ngũ cùng cặp song sinh học hỏi nàng, Đào thị lại biết, nàng kỳ

thật không mấy vui vẻ.



Hài tử này tâm sự kín kẽ, trừ bỏ Đào thị sẽ không có

ai nhận ra, đang chuẩn bị uyển chuyển khuyên Lâm Cẩn Dung vài câu, nhưng đã sắp

đến nơi, đành tạm gác tâm tư này, xuống xe tiếp đón mọi người.



Chỉ thấy Lâm Ngũ đã chạy tới ôm cánh tay của Lâm Cẩn

Dung cười: “Tứ tỷ tỷ, ca ca bọn họ đều phải đi chọn đồ ăn, tỷ đi nói với Tam

thẩm nương cho chúng ta cũng đi chọn đồ ăn, được không?”



Đào thị liền cười nói: “Ngũ nha đầu, Tam thẩm nương ta

đứng ngay bên cạnh, con muốn đi chọn đồ ăn, không trực tiếp nói với ta, lại bảo

Tứ tỷ nói với ta, chuyện này là vì sao vậy?”



Lâm Ngũ cười nói: “Kia không phải sợ bị mắng sao, ai

cũng biết Tứ tỷ lúc còn nhỏ đã nhàn tĩnh, nàng mà mở miệng, các trưởng bối cho

dù không đáp ứng cũng không nỡ trách mắng.” Nói xong liền hướng Chu Mại đứng

cách đó không xa liếc mắt một cái. Nàng đã chính thức cùng Chu Mại định thân,

ngày thường luôn tị hiềm trốn tránh, không có cơ hội ở chung nói chuyện, hôm

nay đúng là thời cơ quang minh chính đại gặp mặt tốt nhất.



Đào thị nhìn Lục giam sóng vai đứng cạnh Chu Mại, bình

lặng tâm tình, nói: “Lại khách khí gì vậy? Phía sau có mảnh ruộng lớn, bên

trong có rất nhiều rau dại, ta sẽ bảo quản sự thôn trang dẫn người đi dọn dẹp

một chút, các con muốn đi đều có thể, chính là cần phải lưu ý, chớ làm bẩn đôi

hài mới.” Nói xong quả nhiên gọi Thiết Hòe đi dọn dẹp phía sau sạch sẽ một

chút, rồi nói với Lâm lão thái thái.



Lâm lão thái thái một đường xóc nảy, xương cốt già nua

đã sớm vừa đau nhức lại tê dại, chỉ mong nhanh được nằm xuống nghỉ ngơi, nhân

tiện nói: “Vốn là xuất môn đến vui chơi chọn đồ ăn ngắm hoa, các con cẩn thận

chút là tốt rồi.” Lại nhớ tới cặp song sinh, nghiêm khắc nhìn hai người nói:

“Đều đi đi, giữa trưa ta sẽ chờ ăn đồ ăn các con chọn. Ăn xong sẽ đến Thanh

Lương tự dâng hương, ngắm cảnh hoa.”



Lời này của bà có hai ý tứ, thứ nhất là mọi người đều
tốt, nhìn Lục Giam ngược lại so hồi trước cũng thân cận thêm vài phần.



Lệ Chi quay đầu nhìn, thấy Lâm Ngũ cùng Chu Mại tuy

rằng cách một khoảng so với những người khác ở Lâm gia, nhưng vẫn là một trước

một sau, đứng cũng không xa, Lâm Cẩn Dung cùng Lục Giam như vậy không có gì

khác người, liền buông lỏng tâm tư, thấp giọng nói: “Cẩn thận để tiểu thư nghe

thấy.”



Lâm Cẩn Dung phảng phất như chưa từng nghe thấy điều

gì, hết sức chuyên chú cúi đầu chọn đồ ăn, động tác giống như cùng rau dại có

cừu oán vậy, vừa nhanh vừa ngoan tuyệt. Lại quay đầu nhìn, thấy động tác chuyên

chú cẩn thận giống như viết chữ của Lục Giam trước kia cũng không còn nữa, cũng

vừa nhanh vừa ngoan tuyệt, hai người đều cúi đầu chọn đồ ăn, một bộ hận không

thể đem toàn bộ rau dại có thể ăn được chọn vào rổ của mình. Cứ như vậy, khoảng

cách vốn khá gần nhưng thật ra càng ngày càng xa.



Lệ Chi không khỏi khe khẽ thở dài, đây là hiếu thắng

a, ngay cả chọn rau dại cũng muốn phân định thắng thua sao? Cứ tiếp tục như

vậy, tương lai đến lúc thành thân, vậy phải làm sao đây? Phu nhân vốn muốn

trong lòng tiểu thư thoải mái một chút, nhưng có lẽ sẽ phản tác dụng a. Đang

nghĩ tới, chợt thấy Lục Giam đứng dậy, thần sắc phức tạp hướng Lâm Cẩn Dung

nhìn thoáng qua, quay đầu nhìn Lâm Thận Chi cười nói: “Đừng chơi nữa, ta dạy đệ

nhận biết đồ ăn. Nếu tiên sinh hỏi, đệ cũng có thể nói ra một vài thứ, nếu có

thể tự tay chọn một ít mang đi làm lễ, tiên sinh nhất định rất thích.”



Lâm Thận Chi quả nhiên cảm thấy hứng thú: “Tiên sinh

cũng thích ăn rau dại sao? Ta đây cùng Nhị ca chọn, Nhị ca dạy ta a.” Rồi sau

đó bỏ giun đi, nghiêm túc theo Lục Giam nhận biết rau dại.



Lệ Chi quay đầu nhìn lại, chỉ thấy động tác của Lâm

Cẩn Dung cũng dần dần chậm lại.



Không bao lâu, có người đến gọi, nói lão thái thái đã

dậy, bảo mọi người trở về. Mọi người không khỏi so sánh đồ ăn mình chọn, nhiều

nhất tốt nhất đương nhiên là của Lâm Cẩn Dung, rổ của Lục Giam cùng Lâm Thận

Chi mặc dù không nhiều lắm, nhưng chất lượng lại tốt nhất, ngay cả một cọng cỏ

dại không thể ăn hay rễ cây cũng đều không có.