Thế Hôn

Chương 164 : Hồng mai

Ngày đăng: 22:04 21/04/20


Lâm Cẩn Dung từ trong viện của Lâm Ngọc Trân đi ra, đã

là giữa trưa. Lệ Chi thấy nàng chậm chạp, không nhanh không chậm bước đi, liền

khuyên nhủ: “Thiếu phu nhân, chỉ sợ Nhị gia đang chờ người cùng nhau dùng cơm

trưa, đi nhanh một chút được không?”



Lâm Cẩn Dung nói: “Ta mệt mỏi, không đi nhanh được.”



Lệ Chi mím môi, cũng cũng không dám khuyên nữa. Hai

người chậm rì rì dọc theo đường rải đá, chợt nghe có người ở phía sau hô gọi:

“Tứ muội muội!”



Lâm Cẩn Dung quay đầu nhìn, chỉ thấy Lục Luân mặc miên

bào sắc xanh nhạt, lưng hùm vai gấu, đứng ở cách đó không xa, hai hàng lông mày

rậm vui vẻ nhướn lên, hướng nàng nhe răng trợn mắt cười.



Lệ Chi liền thấp giọng oán giận: “Ngũ thiếu gia này,

sao còn có thể gọi người là muội muội chứ? Lâu như vậy không gặp, vóc dáng trở

nên cao lớn mà tâm nhãn vẫn vậy.”



Lâm Cẩn Dung tâm tình tốt, cười nói: “Ngũ đệ, không

phải nói đệ ở Tụ Hiền các đọc sách sao? Tại sao có thời gian rảnh ra đây?”



“Hay thật, lúc này muội đã trở thành tẩu tử của ta,

Ngũ đệ gọi cũng thật quen miệng.” Lục Luân đi nhanh hướng về phía nàng, cười

nói: “Nhị ca đi tìm tổ phụ, tổ phụ chê ta ở một bên đọc sách rất ầm ỹ, thanh âm

quá khó nghe, liền bảo ta ra ngoài. Nhị ca bảo ta nói với muội, hắn không trở

lại ăn cơm trưa, bảo muội không cần chờ. Hai ngày nay muội làm cái gì? Bắt đầu

từ buổi sáng hôm qua ta đã không được gặp muội.”



Lệ Chi nhân tiện nói: “Ngũ thiếu gia, thiếu phu nhân

của chúng ta vừa mới vào cửa, làm sao dám nơi nơi đi loạn? Cầu người đừng gọi

nàng là Tứ muội muội nữa, người ta sẽ nói thiếu phu nhân của chúng ta không có

quy củ.”



Lục Luân hiếm khi đỏ mặt: “Không gọi.”



Lâm Cẩn Dung thấy hắn đỏ mặt, không khỏi thầm nghĩ,

rốt cục đã thông suốt.



Chợt thấy Lục Luân khó xử sờ sờ đầu, nhỏ giọng nói:

“Ta vừa rồi nghe nói, các nàng tức giận với muội sao? Ai nha, thật đúng là đủ

thứ khó xử. Ta muốn giúp muội, lại không biết nên giúp muội thế nào. Như vậy

đi, nếu muội muốn ta làm cái gì, cứ sai người đến nói với ta, ta ở tại sân viện

Hạnh Hoa ở phía đông kia, cho dù ta không ở đó, cứ nói với gã sai vặt cũng

được. Trăm ngàn lần phải nhớ kỹ.”



Trong nhà này, ai nói đau lòng nàng, lo lắng cho nàng,

muốn giúp nàng, nàng cũng không có bao nhiêu tin tưởng, chỉ có Lục Luân, nói
thời gian, nếu Chư tiên sinh nguyện ý thu nhận, sẽ đưa Lục đệ qua đó. Nếu Chư

tiên sinh không thu nhận, mặt khác sẽ tìm một thư viện cho hắn, để Lục Luân đi

theo bồi hắn.”



“Vậy là tốt rồi. Đồ ăn đã dọn lên, rửa tay ăn cơm đi.”

Lâm Cẩn Dung đứng dậy rửa tay, chỉ huy bọn nha hoàn sắp xếp bàn cơm, theo

thường lệ tự tay giúp Lục Giam xới cơm, cẩn thận tỉ mỉ, săn sóc chu đáo.



Vừa ngồi xuống đã thấy Lục Giam gắp một miếng thịt gà

nướng, nhìn nàng nói: “Là món sở trường của nữ đầu bếp nhà chúng ta.”



Lâm Cẩn Dung trầm mặc, đem chiếc đũa hướng tới đĩa

thịt luộc giã tỏi. Còn chưa gắp lên, chợt nghe Lục Giam thấp giọng nói:“Ta

không thích ăn cái kia.”



Lâm Cẩn Dung dừng một chút, thu hồi chiếc đũa, ngược

lại gắp chút rau, ăn miếng thịt gà nướng giống như uống thuốc đắng vậy. Lục

Giam cúi mắt ăn, lại gắp cho nàng miếng thịt gà nướng.



Lâm Cẩn Dung thật sự nhịn không được, nói: “Ta không

thích ăn cái này.”



Lục Giam liền lại gắp trở về, hướng nàng cười: “Ta

cũng không thích ăn rau này. Nghe nói nàng thích ăn thịt dê non đúng không?

Ngày mai bảo phòng bếp làm một chút.”



Lâm Cẩn Dung thấp giọng nói: “Không cần, có cái gì thì

ăn cái đó.”



Lục Giam gật gật đầu, không nói gì thêm.



Dùng cơm xong, Lệ Chi hầu hạ Lâm Cẩn Dung rửa tay súc

miệng, thấp giọng nói: “Thiếu phu nhân, Nhị gia nếu nói với người món gà nướng

là món sở trường của nữ đầu bếp, hơn nữa vừa lên bàn liền gắp cho người, gắp

một lần lại một lần, chứng tỏ hắn thích món này. Vì sao người không gắp một

miếng cho hắn?”



Lâm Cẩn Dung bỗng nhiên tỉnh ngộ: “Ta không nghĩ tới.

Lần sau sẽ làm như vậy.”



“Vậy người nhất định phải nhớ rõ a. Ngày mai nô tỳ

phải đi hỏi thăm xem Nhị gia thích ăn cái gì, không thích ăn cái gì.” Lệ Chi

bất đắc dĩ thở dài. [bánh ít đi, bánh quy lại], Lâm Cẩn Dung thay Lục Thiện sắp

xếp hướng đi, mới có cành hồng mai này, Lục Giam lại chủ động gắp gà nướng, dự

đoán được tuyệt đối không chỉ mong muốn như vậy. Thôi, cứ để từ từ. Trước mắt

những gì Lâm Cẩn Dung làm đã tốt hơn nhiều so với nàng suy nghĩ rồi.