Thế Hôn

Chương 165 : Phu thê

Ngày đăng: 22:04 21/04/20


Lục Giam bắt đầu từ ngày thứ tư sau khi thành thân mới

canh năm đã rời giường, ăn điểm tâm, sau đó trực tiếp đến Thính Tuyết các đọc

sách, cơm trưa cũng không quay về ăn, toàn được người đưa đến, đợi đến thời

điểm cơm chiều, mới trở lại cùng Lâm Cẩn Dung dùng cơm, rồi tới thỉnh an Lâm

Ngọc Trân, nếu nghe nói Lục lão phu nhân tinh thần tốt, cũng sẽ đi Vinh Cảnh cư

một chuyến.



Sau khi hắn xuất môn, Lâm Cẩn Dung trước hết đến sân

viện của Lâm Ngọc Trân, bồi Lâm Ngọc Trân nói chuyện, cùng Lục Vân làm nữ hồng,

cơm trưa thì dùng cơm với Lâm Ngọc Trân và Lục Vân. Sau khi ăn xong, Lâm Ngọc

Trân đi ngủ trưa, nàng liền tự do, trở về phòng ngủ nửa canh giờ, rồi chỉ huy

mấy người Quế ma ma sửa sang lại đồ cưới. Thời điểm cơm chiều, Lục Giam trở về,

ngắn gọn ân cần thăm hỏi, giúp đỡ hắn thay quần áo, rửa tay, dùng cơm, trong

lúc ăn theo quy củ không nói chuyện, chỉ gắp món ăn ra vẻ quan tâm. Thỉnh an

trở về, Lục Giam cứ theo lẽ thường sẽ ở phòng cách vách đọc sách một canh giờ,

nàng ngay tại trong phòng đọc sách chờ hắn, đợi hắn trở về, chuẩn bị nước cho

hắn rửa mặt, tùy ý nói vài câu nhàn thoại, sau đó tắt đèn ngủ.



Bàn tay đêm hôm đó dừng lại bên hông Lâm Cẩn Dung một

lát, không nhận được sự đáp lại của nàng, vì vậy cũng không còn lặp lại nữa.

Ngày trôi qua như thế, Lâm Cẩn Dung thật sự rất thoải mái, đám người Quế ma ma

thấy hai người tương kính như tân, cũng thực vừa lòng. Mấy người Lục lão ông,

Lâm Ngọc Trân thấy hai người hòa hòa khí khí, Lục Giam như cũ khắc khổ dụng

công, cũng vô cùng hài lòng.



Hai người gặp Đồ thị cùng Lục Thiện vài lần, lão thái

gia ở ngày thứ tư liền gọi Lục Tam lão gia qua hỏi chuyện của Lục Thiện, răn

dạy xong, lại tự tay viết thư đến Thái Minh phủ nhờ bào muội hỏi thăm vị Quách

đại phu kia. Đồ thị trong lòng thoáng dễ chịu chút, tuy lúc trông thấy hai

người vẫn thường vụng trộm liếc nhìn Lục Giam, nhưng cũng thu liễm hơn rất

nhiều, không còn dây dưa với Lâm Cẩn Dung, cũng không còn giáp mặt kích thích

Lâm Ngọc Trân nữa.



Sau khi thành thân bảy ngày, chiếu theo lệ phải trở về

nhà mẹ đẻ của nữ nhi vừa xuất giá để lại mặt.



Mới chỉ canh năm, Lâm Cẩn Dung cùng Lục Giam đã dậy

rửa mặt chải đầu trang điểm, ăn qua điểm tâm, đến Tụ Hiền các cùng Lục lão ông

chào từ biệt, lại đến Vinh Cảnh cư gặp Lục lão phu nhân, sau khi từ trong phòng

Lâm Ngọc Trân bước ra đã là hừng đông.



Vừa qua khỏi giờ Tỵ, Lâm Thận Chi cùng Lâm Diệc Chi đã

đứng chờ trước cửa, tiếp đón Lâm Cẩn Dung cùng Lục Giam lên xe, hướng Lâm gia

mà đi.



Đào thị đã sớm mang theo Bình thị đứng chờ ở nhị môn,

mới thấy Lâm Cẩn Dung xuống xe, đã đỏ hồng mắt tiếp đón, đỡ nàng bước xuống,
Đào thị bất công nói: “Cứ để nàng ngủ thêm chốc lát,

lần sau đến không biết là khi nào nữa, Nhị lang sẽ không để ý đâu đúng không?”



Lục Giam hàm ý cười: “Vâng, con không để ý đâu. Tổ phụ

cùng mẫu thân đều đã cố ý phân phó, có thể ở lại lâu một chút.”



Lâm Tam lão gia thì uy phong lẫm lẫm: “Kỳ cục, đã gả

cho nhà người mà nửa điểm quy củ đều không có, đây là ngoại chất nhi nhà mình,

nếu là nhà đặc biệt chú ý quy củ, đã sớm trách mắng rồi.”



Lâm Cẩn Dung đối diện với gương sửa sang lại tóc và

quần áo, vén rèm lên đi đến bên cạnh Lục Giam thấp giọng nói: “Đi thôi.”



Lục Giam nhìn nàng hai má phi hồng, nhẹ nhàng gật gật

đầu.



Sau khi cùng mọi người Lâm gia chia tay lưu luyến, Lâm

Cẩn Dung vốn tưởng rằng Lục Giam sẽ cưỡi ngựa, ai ngờ hắn lại theo nàng lên xe

ngựa, cố ý giải thích nói: “Ta uống rượu hơi nhiều, nhạc mẫu không cho ta cưỡi

ngựa.”



Lâm Cẩn Dung vội ra vẻ quan tâm: “Đã uống canh giải

rượu chưa?”



“Uống rồi, nhạc mẫu đã phân phó Cung ma ma hầm canh

cho ta.” Lục Giam nhẹ nhàng cầm tay nàng, đem giấu dưới tay áo: “A Dung, nàng

đã nghe một câu này chưa?”



“Câu gì?”



Lục Giam nhìn ánh mắt nàng một chữ lại một chút thấp

giọng nói: “Phu thê, vĩnh kết đồng tâm, chung thân không thay đổi.”



Những lời này, phía sau còn có một câu: “Kể cả trượng

phu chết cũng không tái giá.”



Lời này, từ trước nàng đã nghe qua, Lâm Cẩn Dung nhìn

Lục Giam nhẹ nhàng nở nụ cười: “Ta đã từng nghe, cũng chưa bao giờ quên.”



“Phu thê, vĩnh kết đồng tâm, chung thân không thay

đổi. Kể cả trượng phu chết cũng không tái giá.” Những lời này xuất từ [ Lễ Ký

Giáo Sinh], đại biểu truyền thống quan điểm của Nho gia, yêu cầu hôn nhân bảo

trì tương đối ổn định, trừ bỏ yêu cầu thê tử không tái giá ra, cũng muốn cầu

nam tử sau khi thành thân, chung thân không thay đổi, đầu bạc răng long. Đương

nhiên, đây là lúc chưa phạm đến vấn đề tuyệt tình.