Thế Hôn
Chương 195 : Hiểu lầm
Ngày đăng: 22:05 21/04/20
Giờ hợi, Anh Đào tìm đến Lâm Cẩn Dung đáp lời: “Nhị
gia sau khi rời khỏi đây trước tìm Trường Thọ, tiếp theo đến chỗ Tam phòng, ở
trong phòng Tam phu nhân ngây người ước chừng hơn nửa canh giờ, sau đó đi tìm
Phạm đại quản sự. Lúc này đang cùng Phạm đại quản sự uống rượu, còn có vài quản
sự ngoại viện kèm theo.”
Lâm Cẩn Dung thoáng hơi trầm ngâm, nói: “Cầm tiền đến,
bảo phòng bếp chuẩn bị một bàn đồ nhắm, rồi cầm thêm hai bình rượu ngon tới.”
Anh Đào nhỏ giọng nói: “Thiếu phu nhân, vậy không phải
sẽ khiến người ở phòng bếp biết sao?” Phạm Bao thỉnh Lục Giam ăn cơm uống rượu,
tất nhiên sẽ có biện pháp khác, không cần thiết phải thông qua phòng bếp. Hiện
tại Lâm Cẩn Dung lại sai phòng bếp nấu cơm, tương đương là nói cho Nhị phòng
biết Lục Giam đang cùng các quản sự ngoại viện ăn uống vui vẻ, vậy không phải
lấy kim đâm vào mắt Nhị phòng sao? Cho dù là hiện tại thoái nhượng, Nhị phòng
cũng sẽ không ngừng lại, nếu vậy, chẳng phải là càng thêm hận sao?
Lâm Cẩn Dung không khỏi cười vỗ đầu nàng: “Hảo hài tử,
cũng nghĩ được đến chuyện này. Nhưng ngươi ngẫm lại xem, ngươi có thể nghe
ngóng được chuyện này, người khác lại không biết sao? Nếu Nhị gia cùng các quản
sự ăn cơm, chúng ta bên này đương nhiên cũng nên tỏ vẻ, không thể giả vờ như
không biết, chúng ta biết, cũng không muốn che giấu, quang minh chính đại, nếu
che che giấu giấu ngược lại giống như ăn trộm vậy.” Lục Giam đã có hành động,
nàng đương nhiên nên cao điệu phối hợp. Trong lòng nghĩ như thế nào là một
chuyện, nên làm như thế nào lại là chuyện khác.
Anh Đào có chút ngượng ngùng: “Thiếu phu nhân, là nô
tỳ xuẩn ngốc, để nô tỳ đi làm.” Vì thế cùng Đậu Nhi đến chỗ Lệ Chi lấy tiền,
rồi hướng về phía phòng bếp.
Lâm Cẩn Dung cũng không chờ Lục Giam, tự thu thập thỏa
đáng, nằm lên giường, trong lúc mơ mơ màng màng, nghe thấy bức rèm có tiếng
vang, có người nhẹ nhàng đi đến, đứng bất động trước sa trướng. Tưởng Anh Đào
quay lại hồi báo, liền nhắm mắt lại nói: “Là Anh Đào sao? Rượu và thức ăn đã
đưa qua chưa?”
Người nọ một lát sau mới trả lời: “Đưa qua rồi.” Chính
là thanh âm của Lục Giam.
Ngay sau đó hương rượu thản nhiên xen lẫn với nhiệt
khí cơ thể nghênh diện ập đến, Lâm Cẩn Dung lập tức tỉnh táo lại, mới mở mắt ra
liền chạm phải gương mặt của Lục Giam. Lục Giam chống hai cánh tay, áp người
phía trên nhìn nàng, hai mắt lấp lánh, hai má ửng đỏ, khóe môi khẽ nhếch, đỏ
thắm như hoa đào.
Lâm Cẩn Dung vội nghiêng đầu sang bên cạnh: “Sao chàng
đã trở lại đây? Ta còn nghĩ đến nửa đêm gần sáng mới về.”
mắt cũng đầy tơ máu, môi khô nẻ, bộ dạng thật đáng thương.
“Tam thẩm nương, người bị làm sao vậy? Thân thể có gì
không thoải mái sao?” Lâm Cẩn Dung liền lui một bước, cười nhìn Huệ ma ma nói: “Ma
ma, Tam thẩm nương nếu không thoải mái, không nên đứng ở nơi gió thế này, trở
về thỉnh đại phu đi. Bệnh thì phải uống thuốc, để nặng sẽ không tốt.”
Huệ ma ma có chút khẩn trương gắt gao túm tay áo Đồ
thị, cười làm lành nói: “Vâng, Nhị thiếu phu nhân, Tam phu nhân có chút không
thoải mái, đêm qua ngủ không ngon.”
“Ta còn có việc, ta đi trước.” Lâm Cẩn Dung liền gật
gật đầu, lướt qua Đồ thị rời đi.
“Nhị thiếu phu nhân!” Ở thời điểm nàng vừa lướt qua
bên cạnh, Đồ thị liền hạ giọng gọi một tiếng.
Lâm Cẩn Dung đi được vài bước mới dừng lại, cùng Đồ
thị bảo trì khoảng cách nhất định, cười dài nói: “Thẩm có cái gì phân phó?”
Đồ thị nước mắt trào ra nói: “Có phải giữa chúng ta có
gì hiểu lầm không?”
Lâm Cẩn Dung có chút ngẩn ngơ bật cười, bộ dạng nghi
hoặc nói: “Không có a, Tam thẩm nương cớ gì lại nói vậy?”
Đồ thị bụm mặt khóc thương tâm: “Con đã nói với Nhị
lang gì đó đúng không? Nhị lang vừa trở về liền hướng ta phát hỏa, bảo ta về
sau không bao giờ được tặng đồ cho hắn nữa, không cần xen vào chuyện của hắn.
Trong lòng ta thật sự khó chịu, muốn đối tốt với hắn cũng là sai lầm, lần sau
ta muốn tặng đồ chẳng lẽ là sự ép buộc sao?” Lâm Cẩn Dung lạnh mặt nói: “Tam
thẩm nương, người cho rằng ta có thể nói gì với Nhị gia? Ta cũng thực oan uổng
đây, Nhị gia vừa trở về cũng hướng ta phát hỏa. Ta còn muốn tìm người hỏi thăm,
ta rốt cuộc đã làm sai cái gì, có phải Tam thẩm nương nói với Nhị gia cái gì về
ta hay không nha?”
Đồ thị còn chưa mở miệng, Huệ ma ma vội nói: “Thiếu
phu nhân hiểu lầm rồi, Tam phu nhân sao có thể nói gì về người với Nhị gia
được?”
Lâm Cẩn Dung lạnh lùng cười: “Đúng vậy, thẩm không tất
yếu cùng Nhị gia nói gì về ta, nhưng nhất định trước tiên sẽ nói về ……Ta có thể
nói gì với Nhị gia về người. Xét đến cùng, là giả thì không phải thật, là thật
thì không thể làm giả, nháo đến nháo đi bất quá là khiến người ta chế giễu mà
thôi, ta thì không sao cả, khó xử là Nhị gia.” Cũng không quản Đồ thị nói như
thế nào, tự dẫn Quế Viên bước nhanh rời đi.