Thế Hôn
Chương 201 : Trái phải
Ngày đăng: 22:05 21/04/20
Ngô Hanh còn chưa tới, trước hết đã cười nói: “Nhị ca
đang làm gì vậy? Từ xa đã thấy huynh vừa thở dài vừa cúi đầu, huynh chỉ là chạy
tới nhìn xem nước trà cũng có thể đắc tội Lục Nhị tẩu sao? Nói đi, huynh lại
làm gì vậy?”
Ngô Tương cười nói: “Ta lại nhiều miệng đắc tội nàng.”
Lục Giam bất động thanh sắc bước lên cùng Lâm Cẩn Dung
sóng vai đứng lại, rồi cười nói: “A Dung không hẹp hòi như vậy, nhất định là
ngươi nói đặc biệt khó nghe. Có phải vậy không, A Dung?”
Lâm Cẩn Dung chỉ cười không nói.
Ngô Tương vội phân bua: “Ai nói nàng không hẹp hòi? Ta
bất quá chỉ nói nha đầu của nàng hai câu, nàng liền mỏ nhọn không buông tha. Vì
tức sự ninh nhân, ta không thể không thở dài a?”
Quế Viên đang cầm trà cụ đi ra, hợp thời cười làm lành
nói: “Đều là hầu gái ngốc nghếch.”
Ngô Tương liền quay đầu lại: “Không nhắc tới nữa, dù
sao ta sẽ bồi lễ.”
Ngô Hanh cũng hòa giải: “Xem tính tình của Nhị ca ta,
cho tới bây giờ cũng chỉ toàn nhất thời khoái hoạt, nơi nơi đắc tội với người
khác. Mong rằng hiền phu thê chớ so đo với hắn.”
Lục Giam cười nhẹ: “Tính tình của hắn ta cũng biết.”
Lập tức quay đầu nhìn Lâm Cẩn Dung nói: “Đi thôi.”
Không bao lâu, bàn tiệc đã dọn lên, ba người vừa ăn
uống, lại nói một hồi nhàn thoại, sau đó đều rời đi.
Ngày ảnh tây tà, gió đêm mát rượi, xe ngựa không nhanh
không chậm đi ở trên đường, rất có vài phần ý tứ nhàn nhã, Lâm Cẩn Dung điều
chỉnh tư thế một chút, tận lực để mình ngồi càng thêm thoải mái: “Mẫn Hành,
ngày mai ta muốn trở về nhà mẹ đẻ một chuyến.”
Lục Giam nói: “Cùng đi đi, ta đi đã lâu, hôm qua thời
điểm đưa tiểu Thất đệ trở về cũng ghé qua đó, cũng nên đi qua hành lễ vấn an
trưởng bối.” Dừng một chút, lại hỏi: “A Dung, vừa rồi Ngô Tương đắc tội nàng
thế nào?”
Lâm Cẩn Dung sớm có chuẩn bị, cười nói: “Chàng không phải
không biết tính tình hắn, thế nào cũng nói cho ta mượn đồ cổ. Ta tất nhiên là
không cần, hắn lại nói ta cũ kỹ keo kiệt linh tinh, vừa mở miệng lại nhắc tới
phần sôi động, nhất tề ngẩng đầu lên nhìn về phía bọn họ.
Lâm Ngọc Trân dâng lên lửa giận. Đại sự rơi vào đầu,
hai người lại đi lâu như vậy, thật sự rất không hiểu chuyện, đang muốn mở miệng
khiển trách, chợt nghe Lục lão ông thản nhiên nói: “Đã trở lại?”
Lục Giam cùng Lâm Cẩn Dung bước lên phía trước hành lễ
vấn an.
Lâm Ngọc Trân xem xét thời cơ vừa muốn mở miệng, Lục
lão ông lại nói: “Trà tứ bên kia có thuận lợi không?”
Lâm Cẩn Dung cười đáp: “Tốt lắm. Mẫn Hành đã đưa ra
vài chủ ý.”
Lục lão ông vừa lòng vuốt vuốt râu, cười nói: “Vậy mới
tốt. Dọn cơm đi.”
Dọn cơm? Nói chuyện còn chưa có kết quả, sao lại đột
nhiên muốn ăn cơm? Đây cũng không phải là phong cách của lão thái gia. Người
trong phòng thập phần khó hiểu, nhưng không một ai dám đưa ra dị nghị. Các nữ
nhân nhanh chóng hành động, trong giây lát, đã bày ra hai bàn, như cũ phân biệt
chỗ ngồi nam nữ.
Lâm Cẩn Dung cùng Lã thị đều hầu hạ phá lệ cẩn thận,
Lục lão phu nhân cũng không giống như ngày thường từ ái bảo hai người ngồi
xuống, chỉ im lặng, một lòng một dạ ăn cơm. Bà không lên tiếng, những người
khác cũng không dám lên tiếng, Đồ thị vừa mở miệng nói chuyện, đều bị Lục lão
phu nhân liếc mắt một cái, sợ tới mức ngậm chặt miệng lại.
Giây lát cơm dùng xong, Lâm Cẩn Dung cùng Lã thị mang
theo bọn nha hoàn thu dọn sạch sẽ, ngồi đối diện ở gian bên ngoài dùng cơm. Lã
thị nhìn Lâm Cẩn Dung vài lần, muốn nói cái gì đó, chung quy cũng không nói ra.
Lâm Cẩn Dung làm như không biết, cúi đầu ăn nhanh cơm của mình.
Vừa mới thả bát, chợt nghe Lục lão ông nói: “Đều ăn
xong rồi, tiến vào nói chuyện.” Thời gian tính toán vừa đúng.
Lã thị hai mắt khống chế không được nhảy nhảy, cúi mắt
suy nghĩ một lát, đập nồi dìm thuyền đứng lên đi vào trong. Lâm Cẩn Dung liền
theo sát nàng, chậm rãi đi vào, xem bà bà nhi tức các nàng ứng đối ra sao.