Thế Hôn

Chương 283 : Đoạt nhi tử

Ngày đăng: 22:06 21/04/20


Trong Vinh Cảnh cư cũng không có vẻ náo nhiệt chúc

mừng trong lời Lục Giam nói đến. Chỉ có hai người Lục Luân và Lục Thiện cùng

Lục lão phu nhân nói chuyện, Lục Thiện so với lúc đi cao thêm nửa cái đầu, cũng

khỏe mạnh hơn rất nhiều, nhìn thấy Lâm Cẩn Dung đi vào, tuy rằng không biểu

hiện ra bộ dạng vui mừng giống như Lục Luân, nhưng cũng tuân thủ nghiêm ngặt lễ

nghi, đứng dậy vấn an.



Đại để là bị sự kiện mao hạt ảnh hưởng, Lục lão phu

nhân không có tinh thần, chỉ miễn cưỡng cười vui mà thôi. Ngay cả Lục Luân cố ý

gào to hô gọi, nhưng trong mắt lại cất giấu lo lắng.



“Nhị tẩu, tẩu xem, đây đều là ngoạn ý mới mẻ ta mang

về từ Thái Minh phủ, nhìn xem có thứ nào tẩu thích không, cứ việc chọn đi.” Lục

Luân chỉ một đống đồ ăn, búp bê, văn chương, món đồ chơi, vật phẩm trang sức ở

trên bàn: “Cũng không biết các tẩu thích cái gì, liền loạn thất bát tao mua một

đống. Hôm kia vẫn bận việc, chưa lấy ra, hôm nay mới đem đến.”



Lâm Cẩn Dung liền tiến lên tùy ý chọn mấy thứ, Lục lão

phu nhân ở một bên nói: “A Dung vừa rồi đi đâu vậy?”



Lâm Cẩn Dung đang muốn trả lời, chợt nghe thấy nhóm

tiểu nha hoàn vấn an: “Đại tiểu thư khỏe.” Ngay sau đó Lục Vân mang theo một

trận gió lạnh đi vào, môi mím chặt, dùng sức trừng nàng một cái, mới nghiêng

người thỉnh an Lục lão phu nhân, sau đó giả bộ ngây thơ, tiến đến bên cạnh Lâm

Cẩn Dung nhỏ giọng hỏi: “Nhị tẩu, tẩu giấu Châu Nhi ở đâu vậy?”



Lâm Cẩn Dung giương mắt nhìn nàng, thấp giọng nói:

“Nàng trêu chọc ta.”



Lục Vân biến sắc, không khỏi hờn giận: “Nàng thật to

gan! Vì sao tẩu tử không nói với ta, ta sẽ hung hăng giáo huấn nha đầu kia!”

Người của nàng phạm lỗi, cũng nên để chính nàng xử lý, Lâm Cẩn Dung vô thanh vô

tức giấu người đi, là làm gì đây? Muốn nhịn cũng không nhịn nổi.



Lâm Cẩn Dung khe khẽ thở dài: “Sự tình thật sự phức

tạp, không kịp nói tỉ mỉ với muội. Chuyện này Nhị ca muội cũng biết, là chủ ý

của hắn. Chờ hắn đến đây, bảo hắn nói tỉ mỉ với muội đi.” Nói xong cũng không

quan tâm đến nàng, chỉ cười tủm tỉm hỏi Lục Luân ở Thái Minh phủ sống thế nào.



Lục Vân tức giận mặt trắng bệch, cũng không thể ở

trước mặt mọi người phá hủy hình tượng đoan thục ôn nhã, đành phải liều mạng
hơi, dần dần trầm tĩnh lại. Lại nghe Lục lão ông ở bên ngoài công đạo Lục lão

phu nhân: “Đại chất tức như bây giờ, cũng không thích hợp giáo dưỡng nhi tử, ta

thấy Nguyên Lang cùng Hạo Lang mấy ngày nay có chút không hiểu quy củ, lại

không còn nhỏ, cứ thế mãi đối với bọn họ không có lợi. Không bằng từ hôm nay

trở đi, để bọn nó chuyển tới đây ở với nàng, để nàng quản giáo, có được không?”



Lục lão phu nhân cho tới bây giờ đối với bất cứ đề

nghị nào của Lục lão ông đều không có ý kiến, lập tức đáp: “Chàng an bài là tốt

rồi.”



Lục lão ông nói: “Người đâu, lập tức thu dọn đồ của

Đại thiếu gia cùng Nhị thiếu gia, từ hôm nay trở đi, hai vị thiếu gia sẽ tới

Vinh Cảnh cư ở với lão thái thái.”



Không tốt! Đây là muốn đoạt quyền giáo dưỡng của nàng!

Đoạt nhi tử của nàng, so với muốn mạng của nàng còn đả thương người hơn! Lã thị

cả kinh mạnh mẽ ngồi dậy, không giả bộ bị bệnh nữa, xoay người khoác ngoại bào:

“Lão thái gia, lão thái thái!”



Nhóm nha hoàn ma ma chạy nhanh tiến lên đỡ nàng, liên

thanh khuyên nhủ: “Đại thiếu phu nhân để ý, đừng vội.”



Lã thị làm sao còn cố kỵ, lệ rơi đầy mặt tránh ra,

trong miệng chỉ để ý cầu khẩn: “Lão thái gia, lão thái thái, con đang yên đang

lành, con có thể chiếu cố hai hài tử thật tốt.”



Lục lão ông bên môi lộ ra nụ cười lạnh giống như dao

sắc: “Nuôi lớn dễ dàng, giáo dưỡng tốt mới khó, ta chỉ vì muốn tốt cho bọn họ.

Việc này không cần nhiều lời, con cứ điều dưỡng thân mình là được rồi! Người

đâu, tới đỡ Đại thiếu phu nhân xuống nằm nghỉ, không có sự phân phó của ta,

không được đến quấy rầy nàng!”



Lã thị bị bắt buộc lui xuống, vừa mới đi đến cạnh cửa,

liền cảm thấy bụng âm ỉ đau, cuộn lên từng đợt, nàng mặc dù chưa bao giờ nếm

qua loại tư vị này, theo bản năng cảm thấy không tốt, không khỏi nổi gai da, ôm

chặt lấy bụng mình, thấp giọng khóc lóc.