Thế Hôn

Chương 333 : Đánh giá

Ngày đăng: 22:06 21/04/20


Lâm Cẩn Dung nay thân thể nặng nề, tất nhiên không thể

ngồi lâu, lập tức cũng không khách khí: “Thắt lưng có chút tê mỏi, còn muốn tản

bộ một chút.”



Vinh Thất thiếu phu nhân liền đứng dậy nói: “Vậy thì

đi một chút nhìn xem.” Bọn thị nữ cầm áo choàng đi lên hầu hạ mọi người mặc,

Hứa Hạnh nương lại không chịu đứng dậy: “Ta không đi, không có tâm tình!”



Triệu Quỳnh nương liền xấu hổ thay nàng: “Thật là

không biết xấu hổ, làm nương rồi mà còn như vậy. May mắn là không để Đại Nữu

nhà muội nhìn thấy, bằng không với tính tình này a, chậc chậc.”



Hứa Hạnh nương đứng dậy nhéo bên hông nàng một cái:

“Ta học từ tỷ mà.”



Triệu Quỳnh nương hét lên một tiếng, vui cười cùng

nàng ngắt véo, Vinh Thất thiếu phu nhân thấy Lâm Cẩn Dung hàm chứa cười đứng ở

một bên xem náo nhiệt, nhân tiện nói: “Chúng ta từ nhỏ ầm ĩ đã quen, đừng chê

cười.”



Lâm Cẩn Dung nhớ tới Dương Mạt, Ngô Lăng và vài tỷ

muội gả xa nhà, không khỏi thở dài: “Đây là phúc khí mà, bọn tỷ muội cùng các

bằng hữu của ta, tất cả đều gả đi xa, rất khó gặp mặt.” Tuy rằng cùng đám người

Lâm Ngũ có lúc không vui, có lúc oán hận nhau, rốt cuộc cũng không có thâm cừu

đại hận, cảm giác này cùng người ngoài vẫn không thể sánh bằng.



Vinh Thất thiếu phu nhân sợ run một lát, nói: “Kỳ thật

bọn tỷ muội của ta cũng gả xa.” Nói tới đây cũng có chút thương cảm, Hứa Hạnh

nương chạy tới, cười nói: “Đừng nói chuyện này nữa, đi dạo một chút, nên sớm du

ngoạn, đến khi Đại Nữu nhà ta tìm ta, ta phải trở về a.”



Mấy người cười hì hì ra khỏi ấm đình, dọc theo đường

mòn dạo qua một vòng dưới tàng cây mai, hái mấy đóa mai, cài lên búi tóc, nhìn

nhau mỉm cười, ngươi cười nhạo ta hai câu, ta lại châm chọc ngươi hai câu, đang

lúc vui vẻ, chợt thấy một nha hoàn bước nhanh đi tới, gọi một tiếng: “Đại thiếu

phu nhân.”



Triệu Quỳnh nương vội cáo lỗi, đi qua cùng nha hoàn nói

hai câu, giây lát trở về, sắc mặt còn có chút vội vã: “Nhà của ta có chút việc,

phải về trước, khiến các người mất hứng thật là không phải.”



Vinh Thất thiếu phu nhân ngẩn ra ôn nhu nói: “Có cần

chúng ta giúp gì không?”



Triệu Quỳnh nương nhẹ nhàng lắc đầu, miễn cưỡng cười

nói: “Nếu có, ta sẽ không khách khí, ta đi trước.” Nói xong vội vàng rời đi.


không thể làm cho các nàng khinh thường ta. Các nàng đối đãi thế nào, ta sẽ đối

đãi với các nàng như thế là được rồi. Quen biết nhiều người, có lẽ ngày sau

cũng có nhiều con đường để đi, nếu là không được, cũng không có gì tổn thất.”



Lục Giam thấy nàng thản nhiên tự tại, không khỏi cười

nói: “Nàng thật ra rất khoan dung, là đạo lý này, kết giao thật lòng từ tâm là

tốt rồi. Nhà hắn tuy rằng phú quý, nhưng cũng không cần phải ủy khuất chính

mình. Nói đi nói lại, đêm nay nấu món gì ngon vậy?”



Lâm Cẩn Dung gần đây vì thỏa mãn thú vui ăn uống của

mình, lúc nhàn hạ thường nghiên cứu các thực đơn, mỗi ngày đồ ăn không đồng

nhất, đa dạng chồng chất, khẩu vị thiên nam địa bắc đều muốn nếm thử, tuy rằng

cũng có món ăn không quen, nhưng đa số thời điểm sự mới mẻ cũng khiến cho người

ta mong đợi, khiến toàn gia mỗi ngày đều quan tâm buổi tối sẽ ăn món gì đây.



Lâm Cẩn Dung thiên tiền lời cái cái nút: “Đến lúc đó

sẽ biết.” Lại hỏi hắn: “Hôm nay Vinh Thất nương tử nói đến Tú châu, nói là có

khả năng sẽ thiết thị bạc tư, chàng có từng nghe nói không?”



Lục Giam nhíu mày nói: “Có lẽ nhà hắn nhận được tin

tức gì đó cũng không chừng, ta mặc dù chưa từng nghe nói, nhưng nghĩ đến cũng

là chuyện sớm hay muộn, hiện nay trong triều tài chính thập phần căng thẳng, dù

thế nào cũng không chịu buông tha cơ hội này. Bằng không, ta đi hỏi thăm xem?”



“Được. Ta nghĩ, nếu thiết thị bạc tư, sinh ý này hiện

tại chưa nên làm. Phí tổn ít nhất sẽ cao gấp đôi a.” Lâm Cẩn Dung cầm lấy tay

Lục Giam, nhẹ nhàng thay hắn xoa bóp các đốt ngón tay: “Mệt không?”



Lục Giam thấp giọng nói: “Không phiền lụy, dù thế nào

cũng không mệt bằng nàng, chân đều sưng lên hết rồi. Ta nghe Sa ma ma nói, nhất

định là tiểu tử đây.” Lục gia đích tôn, thập phần cần một nhi tử, cho nên một

nhà già trẻ không ai dám nói hài tử trong bụng Lâm Cẩn Dung là tiểu cô nương,

mở miệng ngậm miệng đều là tiểu thiếu gia như thế nào, tiểu thiếu gia như thế

kia. Ngay cả Lục Giam, tuy rằng chưa nói, nhưng biểu hiện ra ngoài cũng là mong

chờ cái thai này là nam đinh.



Lâm Cẩn Dung liếc hắn: “Nhỡ đây là nữ nhi thì phải làm

sao bây giờ? Chẳng phải sẽ khiến chàng thất vọng sao?”



Lục Giam có chút lúng túng, lập tức cười: “Nữ nhi cũng

rất tốt, chỉ cần nàng còn tiếp tục hoài thai, không lo không có nhi tử. Không

phải cầu 5 nam 2 nữ sao?”



Lâm Cẩn Dung cười cười: “Ta cũng hy vọng nó là nhi tử

mà.” Cũng không phải nàng ghét bỏ nữ nhi, chỉ vì vô luận bất cứ lúc nào, nam tử

luôn sống thoải mái hơn nữ tử một chút.