Thế Hôn

Chương 345 : Khách nhân

Ngày đăng: 22:06 21/04/20


Trương San nương thay Lâm Cẩn Dung tiếp nhận tóc máu

của Nghị Lang vào hộp bạc nhỏ, cười xoa bóp lỗ tai của Nghị Lang, nói: “Tiểu oa

nhi tính tình thật quật cường a.”



Nghị Lang giận quá, khóc càng vang. Thấy hắn không

thuận theo không buông tha, Lâm Cẩn Dung có chút đau đầu, thầm nghĩ hài tử này

tính tình thật sự không thể chọc, ngày sau nên chú ý dạy dỗ một chút.



Lục Giam lại thấy Nghị Lang có cá tính, không phải

người để người khác bắt nạt, rất được. Vui rạo rực đang muốn dẫn mọi người

hướng yến hội để dự tiệc, chỉ thấy một người phong độ đi đến, hướng hắn vái

chào, cười nói: “Lục Nhị gia, bỉ nhân tới muộn, mong thứ tội. Chúc mừng chúc

mừng.”



Người đến là Mai Bảo Thanh. Quần áo lam bào, một cây

ngọc trâm, một đôi hài vải màu nhạt, toàn thân cao thấp không đeo trang sức,

đứng trong đám người đọc sách cùng tiểu quan, cũng vẫn có vẻ xuất chúng. Trong

đám đông cũng có nhiều người quen biết với hắn, cũng không vì hắn là thương

nhân mà hèn hạ hắn, thập phần khách khí cùng hắn tiếp đón. Hắn nhất nhất chào

hỏi xong, nhìn về phía Lâm Cẩn Dung, bất động thanh sắc hướng nàng hơi hơi gật

đầu, nhưng lại giống như nhận thức với nàng vậy.



Lâm Cẩn Dung không khỏi vô cùng kỳ quái. Vẫn cùng Mai

Bảo Thanh lui tới có quan hệ sinh ý, cho nên sau khi bọn họ lên kinh, tuy biết

Mai Bảo Thanh không ở nhà, ngày lễ ngày tết cũng không thiếu một phần quà tặng,

Mai gia cũng có quà đáp lễ, nhưng Mai Bảo Thanh chưa bao giờ lộ mặt. Dựa theo

Lục Lương tặng lễ mang về tin tức, Mai Bảo Thanh từ mùa hè năm trước gặp mặt

bọn họ ở sông Chử giang một lần kia, liền không hề quay lại nhà, ngay cả đông

chí, giao thừa cũng không trở về. Lại không nghĩ rằng, hắn sẽ đến lễ đầy tháng

này.



Trương San nương phe phẩy cây quạt nói: “Đây không

phải là Mai Bảo Thanh lừng lẫy nổi danh sao?”



Lâm Cẩn Dung quay đầu: “Tẩu cũng biết hắn sao?”



Trương San nương nói: “Ai mà không biết hắn chứ? Trên

con đường lớn nhất ở Phan Lâu, mấy cửa hàng sinh ý tốt nhất cũng là của hắn,

vàng bạc châu ngọc, hương dược tơ lụa, sinh ý kiện kiện đa dạng, còn có thủ

đoạn đem thân muội tử duy nhất đưa vào Vương phủ, nơi nơi kết giao, việc phong

nhã cũng rất thành thạo, thủ đoạn thật sự là khó lường. Nhà tẩu kết bạn với hắn

thế nào vậy?”



Cửa hàng của Mai Bảo Thanh ở phố Phan Lâu Lâm Cẩn Dung

biết, nhưng chuyện tặng thân muội tử tới Vương phủ thì Lâm Cẩn Dung không biết,

Lâm Cẩn Dung không muốn cùng Trương San nương nói quá chi tiết, liền cười nói:
Hành có sung sướng hay không?”



Lục Giam nghiêm túc gật đầu: “Khoái hoạt. Chỉ

mong mãi thế này.”



“Khoái hoạt là tốt rồi.” Lâm Cẩn Dung cùng hắn dựa sát

vào nhau, chậm rãi đem đồ của Trương San nương ban ngày đưa tới nói: “Ta đoán

không ra nàng rốt cuộc là có ý tứ gì, giống như biết Mai Bảo Thanh buôn lậu

vậy. Cũng không dám đáp lời của nàng, đáp cho có lệ thôi.”



Lục Giam suy nghĩ thật lâu, thấp giọng nói: “Trong

kinh quan hệ rắc rối phức tạp, trước nhìn xem lại nói sau. Kỳ thật ta rất kỳ

quái, Mai Bảo Thanh vì sao không làm sinh ý bảo hóa?”



Lâm Cẩn Dung ngồi thẳng thân mình: “Theo như chàng

thấy, trong đó có gì không ổn chăng?”



Lục Giam lắc đầu: “Kia cũng không nhất định, trên đời

này sinh ý nhiều như vậy, hắn sao có thể kiếm hết. Đêm đã khuya, ngủ đi.” Nhẹ

nhàng gần sát Lâm Cẩn Dung nhỏ giọng nói: “A Dung, để ta ngủ cùng nàng đi, ta

cam đoan sẽ không làm gì cả.”



Lâm Cẩn Dung hơi nhếch môi cười: “Ta cũng không thể

đuổi chàng ra mà, nhưng không biết Sa ma ma và Cung ma ma sẽ nói thế nào.”



Lục Giam đáp lời: “Ta đây đi về trước, đợi đến khi các

nàng rời đi thì mở cửa cho ta. Hừng đông ta lại trở về.”



“Sao giống như trộm vậy? Chàng cũng không sợ đầy tớ

nhìn thấy chê cười chàng và ta sao. Nhịn một chút đi, qua hơn mười ngày nữa là

tốt rồi.” Lâm Cẩn Dung còn chưa có nói xong, Cung ma ma liền đứng ở ngoài mành

cười nói: “Thiếu phu nhân, đêm đã khuya, muốn nghỉ ngơi chưa?”



“Muốn nghỉ ngơi.” Lâm Cẩn Dung thật bội phục Cung ma

ma, thật sự là tận chức tận trách, nửa điểm không sợ Lục Giam chán ghét nàng

nhiều chuyện.



Lục Giam vô cùng mất hứng, lại không thể nề hà, sầm

mặt ngồi ở chỗ kia bất động, Cung ma ma cũng không buồn bực, cười tủm tỉm nói

với Lâm Cẩn Dung một vài chuyện thú vị của Nghị Lang, Lục Giam nghe thấy thần

sắc cũng dần dần dịu đi, hướng trong phòng dạo qua một vòng, rồi rời đi.



Cung ma ma liền giúp Lâm Cẩn Dung trải giường chiếu:

“Thiếu phu nhân, đại sự cả đời, trăm ngàn lần không thể mềm lòng.”