Thế Hôn

Chương 373 : Hợp lực

Ngày đăng: 22:07 21/04/20


Lục Kiến Tân, Lục Giam về nhà, nhanh nhất cũng là một

tháng sau, quả thực đợi tới khi đó, Nhị phòng sẽ có quá nhiều cơ hội, chuyện

xấu thì làm lớn, thật sự không có lời, rèn sắt phải thừa dịp còn nóng mới được,

mặc dù không thể vạch trần chân diện mục của Nhị phòng, cũng phải để bọn họ

dùng giỏ trúc múc nước thành công dã tràng. Lâm Cẩn Dung kéo kéo tay áo Lâm

Ngọc Trân, thấp giọng cùng nàng nói vài câu.



Lâm Ngọc Trân tuy rằng chán ghét Lâm Cẩn Dung luôn

nhắc nhở mình, giống như bản thân cái gì cũng đều không hiểu, cái gì cũng không

biết vậy, nhưng không thể không nghe lời Lâm Cẩn Dung, lập tức liền nghiêm mặt

nói: “Lão Tam! Nếu hắn đã gấp như vậy, mới sáng sớm đã kêu đánh kêu giết, không

bằng đơn giản mời người trong dòng tộc đến, đem chuyện này thừa dịp còn nóng mà

làm cho xong, đỡ phải đảo mắt lại có ý xấu hại người khác! Có những người, vì chút

lợi mà thân nhân cũng không nhận, cốt nhục mới mang bầu mấy tháng cũng nỡ bỏ,

dù thế nào cũng phải ép buộc mới thôi. Đệ không sợ cứ cầm phong thư này trong

người, đi đường bị ngã, dạo trong vườn bị rơi xuống nước, đang ngủ tự dưng

ngưng thở sao?”



Muốn nói Lâm Ngọc Trân có bản sự lớn nhất là gì? Chính

là không nói đạo lý cùng nói chuyện khiến người khác tức chết, nàng thích thế

nào thì sẽ nói thế đó. Lời này thật sự là quá mức ác độc, chỉ không trực tiếp

nói Nhị phòng bọn họ tham tài sát hại tính mệnh người khác. Dù là Tống thị vẫn

da mặt dày cũng không chịu nổi, Lục Kiến Trung vừa mới hồi phục lại vẻ mặt

trung hậu, cũng nhịn không được nổi trận lôi đình, khí hận nảy ra, thẹn quá

thành giận.



Lục Kiến Trung cả giận nói: “Đại tẩu nói lời này ta

nghe không rõ, ai có ý xấu hại người chứ? Cơm có thể ăn bậy, nói không thể nói

lung tung! Hôm nay nếu Đại tẩu không nói rõ ràng, tất nhiên ta sẽ không buông

tha!”



Không buông tha? Hắn dám làm gì nàng? Lâm Ngọc Trân bễ

nghễ nhìn Lục Kiến Trung, hơi hơi khinh thường: “Đệ chột dạ cái gì? Ta chỉ tên

của đệ sao? Loại chuyện này không phải chưa từng phát sinh mà, cũng không phải

là ta hù dọa ai. Phương Trúc vì sao lại rơi vào trong nước a? Cái thai của thê

tử Đại Lang là như thế nào đây? Ha…… Công công để lại mặt mũi cho các ngươi,

chúng ta giúp công công giải sầu, cũng không phải là chúng ta ngốc, cái gì cũng

không biết.”



Lục Kiến Trung hận thấu bộ dáng khinh miệt kia của

nàng ta, lại bất hạnh bị nắm đuôi, liền hung hăng vung tay áo, ngoài mạnh trong

yếu nói: “Ta không nói chuyện với kẻ ác mồm… không chấp nhặt với phụ nhân chanh

chua không lưu lại khẩu đức! Tẩu không thể làm chủ thay đích tôn!” Quay đầu

nhìn Lục Kiến Lập nói: “Lão Tam, Đại ca không ở nhà, hiện tại làm chủ việc
đã hoàn toàn không thể khống chế Lục Giam, còn trở nên xa cách với Lục Kiến Tân

đã nhiều năm không gặp, nói như vậy, khó nghe thì giống như là trốn tránh trách

nhiệm, muốn đẩy mình lên trước, trên thực tế là muốn một câu cam đoan.



Lâm Cẩn Dung nghiêm túc nói: “Là chủ ý của ta, nhưng

đều là vì đích tôn, vì Nghị Lang. Ta nghĩ mặc dù có chỗ chúng ta không làm

được, công công và Nhị lang cũng sẽ không trách chúng ta.” Nàng không thể cho

Lâm Ngọc Trân một cam đoan gì, nhưng muốn cho Lâm Ngọc Trân hiểu được, chỉ có

hiện tại trả giá, mới có thu hoạch về sau, giờ phút này không phải nói chuyện

trả giá thế nào.



Lâm Ngọc Trân rũ mắt xuống, chống cái trán trầm mặc

hồi lâu, thấp giọng nói: “Đi thôi, đi xem lão thái thái. Có lẽ đã lâu con chưa

gặp mẫu thân con.”



Lâm Cẩn Dung liền tiến lên giúp đỡ nàng, bà tức hai

người đỡ nhau hướng tới Vinh Cảnh cư. Đi đến nửa đường, Lâm Cẩn Dung đang hồi

tưởng mọi chi tiết sự việc hôm nay, Lâm Ngọc Trân đột nhiên nói: “Con an bài

Nghị Lang đi theo con tiến vào Vinh Cảnh cư sao?”



Đến đâu, Nghị Lang tự nhiên là sẽ theo đến đó.



Lâm Ngọc Trân trầm tư một lát, nói: “Nơi đó chung quy

không phải địa bàn của con, không tiện làm việc, con mà bận rộn, sẽ có lúc

không thể coi chừng, đem hắn đưa đến chỗ ta đi, ta sẽ chiếu cố hắn.”



Lâm Cẩn Dung thực kinh ngạc, lập tức cự tuyệt: “Cô cô

so với ta còn bận bịu hơn. Nghị Lang ở lại Vinh Cảnh cư, đa số thời điểm đều ở

trước mặt ta, không có trở ngại.”



Lâm Ngọc Trân nhíu mày nói: “Tình huống ngày hôm nay,

hắn có thể ở trước mặt của con sao? Con phải biết rằng, hiện tại chúng ta và

Nhị phòng đã là oan gia cừu địch. Con không phát hiện Nhị thúc phụ đá đánh Phạm

Bao rất ngoan tuyệt sao?”



Nhưng hôm nay Lâm Ngọc Trân cũng không thể nhàn rỗi

mà? Lâm Cẩn Dung giương mắt nhìn Lâm Ngọc Trân: “Tình huống giống như ngày hôm

nay, cô cô cũng không nhàn rỗi, nếu thực không được, ta sẽ đưa Nghị Lang đến

nhà ngoại tổ mẫu của hắn một thời gian.”