Thế Hôn

Chương 48 : Thính tuyết 3

Ngày đăng: 22:03 21/04/20


Văn thị lau một phen mồ hôi lạnh, lại chạy tới cùng

Lâm Cẩn Dung thương lượng: “Tứ muội muội, phiền muội đi qua cùng Lục muội, Thất

muội ngồi chung. Vốn nên để muội muội ngồi lại đây, nhưng muội cũng hiểu được,

Lục muội bị phỏng ….”



Lâm Cẩn Dung tựa tiếu phi tiếu nhìn Văn thị, Văn thị

cười so với khóc còn khó coi hơn: “Ta cũng vậy không có cách nào khác.” Lâm Cẩn

Dung cũng đứng dậy đi xuống: “Hôm nay chuyện khiến Tam tẩu phiền toái đã quá

nhiều, ta sẽ không khó xử Tam tẩu.” Người ta cũng là nhi tức, sao không biết

nhi tức cũng có chỗ khổ sở? Nàng khó xử Văn thị để làm gì?



Cặp song sinh thấy nàng lên xe, cũng không khó xử

nàng, chỉ có Lâm Thất nói: “Tứ tỷ sao dễ dãi cẩu nhi kia quá vậy? Tỷ vẫn nên

ngồi ở trong xe, nàng có bản lĩnh thì cứ đứng bên ngoài!” Lâm Cẩn Dung không

đáp. Mấy tỷ muội quan hệ thật sự là kỳ quái, lúc trước là cặp song sinh hung

hăng, không đem nàng để vào mắt, luôn bắt nạt Lâm Ngũ. Hiện tại cặp song sinh

này sau khi bị phạt được ra ngoài, Lâm ngũ cùng Lục Vân quan hệ càng ngày càng

tốt, giữa mấy người đều đã xảy ra biến hóa. Đương nhiên, trong đó người biến

hóa lớn nhất là Lâm Lục, Lâm Ngũ thì sao, phải nói là càng ngày càng lộ ra nàng

vốn còn có thói hư tật xấu của tiểu nhân.



Ép buộc một phen, xe ngựa rốt cục cũng dời bánh, đi

được một nửa đường, Lâm Lục nhẹ nhàng vén rèm cửa sổ lên: “Lại có tuyết rơi. Tứ

tỷ tỷ, tỷ đoán hôm nay là ai đẩy Dương Mạt chạm vào tỷ?”



Lâm Cẩn Dung nói: “Ta không biết, Dương Mạt cũng nói

nàng không rõ ràng. Đại khái là ai đó không cẩn thận đi. Dù sao chỗ đó chật hẹp

lại nhiều người, chuyện gì cũng có thể xảy ra.” Kỳ thật nàng cẩn thận suy nghĩ

Lâm Lục, Lâm Ngũ, Lục Vân đều không thoát khỏi có liên quan, hết thảy đều có

khả năng.



Lâm Lục rộng lượng bất thường khiến nàng thuận lợi trổ

hết tài năng, trở thành người ôn hòa hiền hậu nhất hôm nay trong đám Lâm gia tỷ

muội, sau khi trở về nếu lão thái thái muốn khen ngợi ai, người thứ nhất chính

là Lâm Lục. Lâm Ngũ hôm nay chắc chắn rất hận mình, lúc trước bắt mình nhận lỗi

với Lâm Ngọc Trân và Lục Vân, sau đó lại ồn ào nói ra mấy câu khó nghe, thật sự

có bao nhiêu khó nghe thì có bấy nhiêu. Cho nên cũng không bài trừ Lâm Ngũ vì

Lục Vân xả giận, muốn lấy lòng Lục Vân.



Về phần Lục Vân…… Lâm Cẩn Dung có chút sợ sệt. Bản

thân hai lần đoạt mất sự nổi bật của Lục Vân, khiến ấm lô hội này của Lục gia

dường như chuẩn bị cho mình vậy, Lục Vân hận mình cũng không kỳ quái, hơn nữa

trong lúc ngẫu nhiên bản thân phát hiện nếu bí mật kia là thật, Lục Vân cũng có

lý do để làm vậy. Mà lúc đó Lục Vân đang ở nhà nàng ta, muốn làm cái gì cũng
“Ngũ muội thật sự hơi quá đáng, thật sự không ngờ nàng

lại là người như vậy, quả nhiên thời khắc mấu chốt mới thấy tâm tư.” Lâm Cẩn Âm

nghe xong, sắc mặt lúc xanh lúc trắng, sau khi trố mắt hồi lâu mới nghẹn ngào

nói: “Muội không cố ý, không thể trách muội. Chính là……” Chính là Lâm Cẩn Dung

phá hủy ấm lô hội của Lục Vân, lại có Lâm Ngũ khuyến khích, lão thái thái nói

vậy sẽ không dễ dàng buông tha việc này.“Còn có chuyện Lục muội bị phỏng……” Lâm

Cẩn Dung làm bộ chán nản khe khẽ thở dài: “Ta nghĩ, sự tình đã phát sinh, vô

luận dù thế nào cũng không thể vãn hồi. Tổ mẫu muốn phạt ta thế nào ta đều chấp

nhận, cùng lắm thì lại bị cấm chừng.”



Lâm Cẩn Âm đem toàn bộ sự tình cẩn thận suy tư một

lần, xoa xoa trán: “Như vậy cũng được, để cho mọi thứ chu toàn, đừng cưỡng

lại.”



Lâm Thận Chi nghe xong, chớp mắt nói: “Làm sao vậy? Tứ

tỷ tỷ, tỷ pha trà, thổi sáo đều thắng, rất có tiền đồ, hẳn phải được khen ngợi

mới đúng nha.”



Lâm Cẩn Âm không biết nên giải thích với nó thế nào,

liền sờ sờ đầu nó nói: “Tiểu hài tử không hiểu chuyện cũng đừng hỏi nhiều.”



Lâm Thận Chi làm cái mặt quỷ: “Ta đi hỏi tổ phụ.”



Lại nghe Đào thị ở bên trong ho khan một tiếng: “A

Dung! Con sợ cái gì? Nhà nàng gọi người đấu trà, còn không chuẩn bị tinh thần

có người sẽ thắng mình sao? Con thổi sáo thắng Ngô Tương, đó là tài danh của

con! Nữ nhi của ta là bảo vật, cũng không thể ủy khuất nữ nhi của ta làm nền

cho người khác! Muốn trách thì trách mình tài nghệ không bằng người! Không thể

bảo người khác giả bộ làm kẻ ngu dốt được? Ta cũng không tin nhà nàng không

biết xấu hổ bắt con nhận lỗi như vậy.”



Đào thị mỗi lần đều để ý , lần này cũng để ý, lòng

người đều như vậy, nếu là Đào thị chuyên tâm vì Lâm Cẩn Dung mở ấm lô hội, lại

bị người trong nhà đoạt hết nổi bật, nàng có thể vui vẻ được sao? Lâm Cẩn Âm

bùi ngùi thở dài: “Nương, người không phải đang ngủ sao? Như thế nào lại nghe

thấy?”



Đào thị nói: “Trong lòng ta có việc, làm sao có thể

ngủ được? Vào đây, thừa dịp ba tỷ đệ các con đều ở đây, ta có việc muốn nói.”



Ba tỷ đệ Lâm Cẩn Dung không dám trì hoãn, chạy nhanh

đi vào.