Thế Hôn

Chương 78 : So đo 1

Ngày đăng: 22:03 21/04/20


Trong phòng Đào thị, Hoàng di nương đang ở trước mặt

Đào thị tỏ vẻ quy củ.



Hai tay nàng đang cầm một mâm hoa sơn chi cùng hoa

hồng tiên diễm tươi đẹp, vô cùng nịnh nọt dâng lên để Đào thị chọn lựa: “Phu

nhân người nhìn mấy đóa hoa này, phu nhân, người chọn đóa hồng kiều diễm, hay

là đóa sơn chi thanh tú. Nha, phu nhân, ở nông thôn khí hậu thật tốt, người cần

gì phải dùng thêm phấn son a?”



Đào thị cũng không để ý nhiều, vui vẻ hưởng thụ vẻ

nịnh nọt lấy lòng của Hoàng di nương. Lão thái thái áp chế nàng, nàng liền áp

chế Hoàng di nương. Ai bảo Lâm Diệc Chi sắp đính hôn đây? Quyền sinh quyền sát

nằm trong tay nàng, nên tận tình báo thù a, cho dù là thù riêng, cũng phải nhân

cơ hội này áp chế đóa hoa cúc trắng nhỏ đáng thương một chút! Để đóa hoa cúc

này cũng được nếm thử tư vị ban đêm ngủ không an ổn, lo lắng đề phòng đi.



Lâm Cẩn Âm ở một bên nghiêng đầu, khóe môi mang theo ý

cười ôn hòa, cầm bàn tính dạy Lâm Thận Chi học số học, Lâm Thận Chi cúi lông mi

dài, khuôn mặt nhỏ nhắn phấn nộn mượt mà tràn đầy vẻ nghiêm túc, nửa điểm không

bị ảnh hưởng.



Thật tốt. Lâm Cẩn Dung nhìn thấy liền nở nụ cười, chạy

tới thay đổi bàn tính nho nhỏ của Lâm Thận Chi khó xử hắn một phen, thấy Lâm

Thận Chi gấp đến độ vò đầu bứt tai, không hiểu sao lại thấy tâm tình thật vui

vẻ. Sau đó nàng giúp hắn, nhìn Cung ma ma đang ở một bên bận rộn: “Ma ma mấy

ngày nay việc chắc hẳn rất bận?”



Cung ma ma cùng nàng ở thôn trang tiếp xúc gần gũi hơn

nửa năm, so với từ trước thân cận hơn nhiều, cũng không còn cho rằng nàng là

một tiểu hài tử không hiểu chuyện nữa, liền thật tình cùng nàng lải nhải:“Vâng,

nói đến, ta đang thiếu người. Xuân Nha phải chỉnh lý trang sức quần áo sách vở

của phu nhân, Hạ Diệp phải hầu hạ phu nhân nghỉ ngơi, tiểu nha đầu ma ma bên

dưới lại rất thô kệch, nhiều việc rất bận a……”



Lâm Cẩn Dung cười nói: “Nếu không, ta cho ma ma mượn

một người hai ngày? Mẹ dùng dùng thử xem có ưng hay không?”



Cung ma ma chỉ cho rằng nàng đang nói giỡn: “Tốt lắm,

có điều tiểu thư sau đó đừng khóc lóc với phu nhân, nói không có người hầu hạ

là được.” Hồi trước, thời điểm Đào thị vừa gả vào Lâm gia, hầu hạ bên cạnh các

Lâm gia tiểu thư là một quản sự ma ma, bốn nha hoàn bên người, vài tiểu nha

hoàn và thô sử ma ma. Nhưng hiện nay, các Lâm gia tiểu thư lại chỉ có một quản

sự ma ma, hai nha hoàn bên người, một ma ma thô sử và một tiểu nha hoàn, không

đến mức gọi là trứng chọi đá, nhưng nhiều khi cũng không đủ dùng, sao có thể
tình như Lâm Ngọc Trân cùng Đào thị, ai cũng không phục ai, ai có thể khuyên

nhủ được, bỏ qua chính là tự bản thân chịu nén tức giận. La thị đây là muốn làm

gì? Có phải lại muốn mượn cơ hội này giở trò gì không? Khóe mắt của nàng nhẹ

nhàng đảo qua những người khác, nhưng thấy Lâm lão thái thái mỉm cười nhìn, Chu

thị vẻ mặt không cho là đúng, Lâm Cẩn Âm thì cũng nghi hoặc giống như mình.



Quả nhiên không ngoài sở liệu của Lâm Cẩn Dung, Lâm

Ngọc Trân vẫn kiêu căng trước sau như một, trà tuy tiếp nhận, nhưng chỉ nhếch

khóe môi không nói lời nào. Muốn nàng cùng Đào thị cúi đầu, đó là không có khả

năng. Nàng đến đây là vì nể mặt Lâm lão thái thái, bằng không, nàng vừa thấy

mẫu tử Đào thị cùng Lâm Cẩn Dung là trong lòng phát hỏa. Nàng có trượng phu có

chức vị, nhi tử nữ nhi thành đạt, Đào thị thì có gì chứ?



La thị liền nhỏ giọng khuyên nhủ Đào thị: “Tam đệ muội,

nể mặt Nhị tẩu, lão thái thái cũng hy vọng các muội có thể hòa hảo, huống hồ

nói đến, đối với hài tử cũng có lợi, muội hủ động trước, người ta sẽ nói ngươi

rộng lượng……” Ý tứ là muốn Đào thị chủ động cùng Lâm Ngọc Trân giảng hòa, khiến

Lâm lão thái thái vui vẻ.



Đào thị cố gắng nhấp một ngụm trà, liên thanh khen

ngợi trà này ngon, rồi liếc mắt nhìn La thị. Không phải lỗi của nàng, dựa vào

cái gì muốn nàng cúi đầu trước Lâm Ngọc Trân? La thị cũng thật đáng chê cười,

bản thân muốn Lâm lão thái thái vui vẻ, cần gì phải lấy người khác ra lợi dụng?



Trong giây lát, không khí gượng gạo đến cực điểm.



Lâm lão thái thái sắc mặt khó coi, Chu thị hơi hơi

cười lạnh, thân thiết hỏi Lâm Thận Chi muốn ăn cái gì. Lại hướng trưởng tử,

trưởng tức Hề thị ra hiệu, Hề thị mang nhi tử béo trắng trong lòng tới trước

mặt Lâm lão thái thái, cười bảo nó gọi lão tổ tông. Vì thế không khí liền dịu

đi rất nhiều.



Bên này La thị thấy hai người không để ý tới mình,

cũng không hoảng hốt, ngược lại hướng Lâm Cẩn Dung cùng Lục Vân cười nói: “Hai

tiểu thư này, còn không khuyên nhủ mẫu thân của mình?”



Lục Vân lập tức đứng dậy, ngọt ngào cười, nhưng cũng

không khuyên nhủ Lâm Ngọc Trân, mà đi về phía Đào thị, đoan đoan chính chính

hướng Đào thị hành lễ: “Tam cữu mẫu, đều là lỗi của ta, thỉnh người đừng so đo

với ta.”



Đào thị kinh ngạc nhìn Lục Vân, không thể không miễn

cưỡng nở nụ cười: “Hài tử này, ngươi thì có lỗi gì?”