Thế Hôn

Chương 80 : Nghi ngờ

Ngày đăng: 22:03 21/04/20


Gió đêm thổi qua, cây du khẽ run rẩy, cành lá lay

động, phát ra thanh âm sàn sạt trầm thấp dễ nghe, trăng sáng cao cao phía chân

trời, ánh trăng rơi nghiêng, chiếu vào phòng giống như nhiễm một tầng sương

trắng.



Lâm Cẩn Dung ngồi trên tháp trước cửa sổ, đã tâm sự

xong với Lâm Cẩn Âm: “Chính là như vậy, ta thay Hoàng di nương buôn bán được

lời chút tiền, bản thân ta cũng được lời chút ít. Tỷ tỷ, số tiền kia ngày mai

người ta sẽ đem tới.”



Trong phòng không châm đèn, ánh trăng chiếu vào biểu

tình Lâm Cẩn Dung phá lệ ôn nhuận, Lâm Cẩn Âm lại cảm thấy muội muội rất xa lạ.

Tiền căn hậu quả Lâm Cẩn Dung đều nói rõ ràng, giấy viết Hoàng di nương lưu lại

kia nàng cũng xem qua, nàng không phải Đào thị, chẳng những không kháng cự

Hoàng di nương vì hôn sự của Lâm Diệc Chi bỏ ra tiền để kiếm lời, mà còn thật

cao hứng, dù sao nàng là trưởng nữ, tuổi đã lớn, rất nhiều chuyện đều muốn làm,

nhưng lại không tiện. Đây là nỗi xấu hổ khi là thân nữ nhi, không cẩn thận sẽ

dễ dàng bị người lên án, nói là tính kế tài sản nhà mẹ đẻ gì đó. Nhưng Lâm Cẩn

Dung chẳng những tính toán, còn làm được, biến hóa này khiến nàng thật sự vô

cùng ngạc nhiên, cũng chưa thể thích ứng.



Lâm Cẩn Dung thản nhiên đối mặt với sự đánh giá cùng

nghi ngờ của Lâm Cẩn Âm, nàng rất rõ ràng, bản thân khác biệt quá nhiều so với

hồi trước, cơ hồ là tương phản, Lâm Cẩn Âm ngạc nhiên hay nghi hoặc cũng là

điều bình thường.



Sau một lúc lâu, Lâm Cẩn Âm rốt cục mở miệng: “Số tiền

này đã nói là cho muội mượn, ta chỉ cầm tiền vốn là được, thứ khác ta cũng

không muốn. Muội vẫn nên cẩn thận, nếu để nương biết muội giúp Hoàng di nương,

sẽ vô cùng tức giận.”



Lâm Cẩn Dung thản nhiên nói: “Cho nên ta mới đem sự

tình nói rõ ràng với tỷ a, số tiền của Hoàng di nương thực không ít, lần sau

nếu có cơ hội này nữa, ta còn tính nhắc lại với nàng……” Số tiền này của Hoàng

di nương bất quá chỉ là đánh nhỏ lẻ mà thôi, có thể được bao nhiêu tiền? Nàng

cần Lâm Cẩn Âm hỗ trợ che giấu, gạt Đào thị, nàng có thể tiếp tục mượn Hoàng di

nương làm gà đẻ trứng. Đương nhiên, bước tiếp theo cụ thể thế nào nàng sẽ không

nói với Lâm Cẩn Âm, chỉ cần Lâm Cẩn Âm biết có chuyện như vậy là được rồi.



Lâm Cẩn Âm trầm tư hồi lâu, quả quyết nói: “Vậy gạt

nương thôi, đến lúc đó nói sau, nương tuy rằng tức giận, nhưng cũng không thể

để Hoàng di nương làm ra vẻ không có tiền, trái lại lấy tiền của mình đi trợ
bái Chư tiên sinh làm thầy.”



“A? Thật sự?” Chu thị là lúc trước Lâm lão thái gia

còn nhậm chức làm chủ cưới vào cửa, nhà mẹ đẻ cách khá xa, cũng đã rất nhiều

năm chưa gặp ai, trong lòng vui mừng đến cực điểm, đã quên vừa rồi không thoải

mái, lập tức đứng dậy nói: “Đi thôi, ta đi nhìn một cái.”



Hứa ma ma cười nói: “Phu nhân, lúc này Cữu lão gia

cùng biểu thiếu gia đang ở Thính Đào cư đàm thoại với lão thái gia.”



Chu thị vỗ ót, cười nói: “Xem ta thật hồ đồ, không

phải trước nên bái kiến ngoại viện đã sao, chuẩn bị cơm chiều đi, Nhị cữu lão

gia thích ăn canh tuyết hà, thịt hầm nhừ, hai món này nhất định không thể

thiếu. Biểu thiếu gia, ta chưa gặp hài tử này, ngươi sai người đến hỏi hắn

thích ăn cái gì, rồi phân phó hạ nhân.”



Hứa ma ma đi ra ngoài một chuyến trở về, giao việc

xong, dán tại bên tai Chu thị thấp giọng nói: “Phu nhân, lão nô vừa rồi gặp

Hoàng di nương và Tảo Nhi cầm theo một thực hộp nặng trịch, lão nô vội vàng đến

báo tin với người, không chú ý, nên va vào Tảo Nhi. Người nói có kỳ quái hay

không? Hoàng di nương bình thường đối đãi với nha đầu kia không phải vô cùng

tốt sao? Vậy mà nàng không để ý đến nha đầu kia bị ngã, giành trước ôm lấy thực

hộp, mà thực hộp kia rất bền chắc a, ngay cả Tảo Nhi quăng ngã không thể đứng

dậy ngay mà nàng cũng không quan tâm, sau đó cũng không đưa Tảo Nhi cầm, mà

mình tự ôm lấy……”



Chu thị không kiên nhẫn nói: “Nói trọng điểm!”



Hứa ma ma vội nghiêm mặt nói tiếp: “Lão nô cảm thấy kỳ

quái, liền sai người đi tìm hiểu, Hoàng di nương là từ trong viện của Tứ tiểu

thư đi ra.”



“Trong thực hộp có cái gì?” Chu thị không kiên nhẫn.



Hứa ma ma có chút xấu hổ: “Không hỏi thăm được. Cho

nên lão nô cảm thấy kỳ quái.”



Chu thị thản nhiên nói: “Vậy tiếp tục hỏi thăm! Sẽ có

người biết gì đó.” Lâm Tứ khi nào thì cùng Hoàng di nương giao hảo vậy? Điều

này rất không bình thường!