Thế Hôn

Chương 98 : Chiến thư

Ngày đăng: 22:04 21/04/20


“Ai nha!” Lâm Cẩn Dung căn bản không đề phòng Lục Giam

không biết xấu hổ như vậy, quá sợ hãi đồng thời luống cuống tay chân đưa ra đỡ,

Cung ma ma cũng vội tới hỗ trợ, nhưng căn bản không kịp, mắt thấy cả một hộp

trâm sẽ rơi xuống đất vỡ thành bột mịn, chỉ thấy Lục Giam thân mình nhanh chóng

nghiêng đi, tay đồng thời vươn ra, lập tức đỡ lấy hộp gỗ.



Hết thảy chỉ phát sinh trong nháy mắt, Lâm Cẩn Dung

còn chưa kịp phản ứng, đã thấy Lục Giam đem hộp đựng trâm kia vững vàng đặt

trên quầy, còn nghiêm túc kiểm tra trâm cài, lấy ra hai cái bị hỏng đặt sang

một bên, để chủ quán xem qua, rồi lập tức nhìn nàng, bày ra một bộ dạng huynh

trưởng lời nói thấm thía :“Sao lại không cẩn thận như vậy? Tay chân vụng về

quá.”



Động tác nhỏ vừa rồi của hắn rất nhanh, chỉ có Lâm Cẩn

Dung thấy, đám người Ngô Tương đứng gần như vậy cũng không phát hiện, đều chỉ

cho là Lâm Cẩn Dung không cẩn thận, chạm vào làm hộp rơi xuống, nghe vậy đều lộ

ra vẻ mặt đồng ý cùng may mắn.



Ngô Tương nói: “Hữu kinh vô hiểm. Tứ muội muội, muội

nên cảm tạ Nhị biểu ca của muội đi.”



“……” Lâm Cẩn Dung răng nanh nghiến qua nghiến lại,

nàng và hắn rất thân thiết sao? Hắn biết nàng tay chân vụng về sao? Nàng dựa

vào cái gì phải cảm tạ hắn a?



“Làm ta sợ muốn chết!” Đào Phượng Tường vỗ ngực đi

tới, lòng còn sợ hãi nói: “Thiếu chút nữa phải bồi tiền rồi!” Lại tò mò nhìn

Lục Giam nói: “Huynh là ai? Tay chân rất nhanh nhẹn, đa tạ huynh!” Trâm lưu lý

cố nhiên không thể so sánh với phỉ thúy ngọc thạch thủy tinh, nhưng cả một hộp

lớn như vậy giá trị không ít tiền, mấu chốt là, cho dù chủ quán không nhân cơ

hội xảo trá cũng sẽ ảnh hưởng đến tâm tình du ngoạn.



Lục Giam nhìn Lâm Cẩn Dung, tâm tình rất tốt mỉm cười

nói: “Không cần cảm tạ, ta là biểu ca của A Dung, giúp nàng là điều đương

nhiên.”



A Dung? Lâm Cẩn Dung mặt càng thêm khó coi, dường như

muốn phát điên, ai cho hắn gọi nàng như vậy? Giúp nàng là điều đương nhiên?

Trên đời này sao lại có người vô sỉ như thế? Bị người vu oan hãm hại còn muốn

người ta nói lời cảm tạ, không thể khiếu nại, còn có chuyện gì nghẹn khuất hơn

điều này nữa không?



Thấy Lâm Cẩn Dung chậm chạp không đáp lời, cũng không
trộm nhìn Lục Giam liếc mắt một cái, nhỏ giọng nói: “Vị biểu ca này thật đáng

thương a! Cha mẹ không cần hắn cũng đành thôi, còn có dưỡng mẫu như vậy, vốn có

mười phần ấn tượng tốt may ra chỉ còn lại một phần, cô cô kia của muội thật sự

xấu xa tội ác tày trời. A Dung, không phải lỗi của hắn a, muội không nên đối

đãi với hắn như vậy, ta thấy hắn thập phần muốn giao hảo với các muội.”



“Không phải lỗi của hắn, chẳng lẽ là lỗi của ta sao?”

Lâm Cẩn Dung nhịn không được liếc mắt xem thường, thản nhiên nói: “Hắn sắp đính

ước, nam nữ thụ thụ bất thân, tỷ nên cách xa hắn một chút.”



“A?” Đào Phượng Tường bát quái kêu nhỏ một tiếng: “Nữ

tử nhà ai a? Xem hắn bộ dạng tuấn tú như vậy, nếu tìm người khó coi, sợ là đầu

cũng không dám ngẩng lên đi?” Không đợi Lâm Cẩn Dung trả lời, vừa cười nói:

“Hai nhà các muội chắc chắn sẽ có đám hỏi, tất nhiên là một đường muội của

muội, ta nói đúng không? Lâm Ngũ? Lâm Lục? Hay là Lâm Thất?”



Sự tình liên quan đến khuê dự của nữ nhi Lâm gia, một

ngày chưa định ra không thể nói lung tung, Lâm Cẩn Dung nhân tiện nói: “Tạm

thời còn chưa quyết định.”



“Chậc, đáng tiếc, mấy đường muội kia của muội một

người so với một người còn ghê tởm hơn, càng khó coi hơn, Lâm Ngũ dài như mặt ngựa,

Lâm Lục cùng Lâm Thất lại mập mạp.” Đào Phượng Tường lại quay đầu nhìn lén Lục

Giam, vừa vặn gặp phải ánh mắt Lục Giam nhìn qua, hai bên chạm mắt, Lục Giam

mỉm cười hướng nàng gật đầu một cái, Đào Phượng Tường đột nhiên cảm thấy thân

mình nhẹ hẫng, tim thiếu chút nữa ngừng đập, lập tức đỏ mặt, nhanh chóng xoay

người, nửa ngày không dám há mồm nói chuyện.



Lâm Cẩn Dung không biết động tác nhỏ của nàng, cười

nhẹ: “Cũng không đến mức như vậy, các nàng bộ dạng rất đoan chính.” Hoàn toàn

xứng với Lục Giam, luận về nhân phẩm, vừa vặn là một đôi.



Lại nghe Đào Phượng Đường cười nói: “Nhà này hương

liệu rất được, có thể mua về tặng người, đi vào nhìn thử một lát không?”



Lâm Cẩn Dung tâm tư nhanh chóng thu hồi khỏi nhàn sự,

chuyển nhập chính đề, lên tinh thần chặt chẽ đi theo Đào Phượng Đường, đánh giá

mọi thứ trong cửa hàng.