Thế Hôn

Chương 99 : Lễ vật

Ngày đăng: 22:04 21/04/20


Cửa hàng hương liệu ở đây cũng không giống như ở Bình

châu, dùng các hộp gỗ tinh xảo hoặc là hộp thơm đặt trên giá, sắp hàng chỉnh

tề, vừa xem liền hiểu ngay, mà là tùy ý đặt lên giá thô ráp, đem các loại hương

liệu ở trạng thái nguyên thủy cùng vài món điêu khắc nhỏ nhắn bày lên mặt trên,

có vài phần tùy tiện.



Chủ quán cũng là dị tộc, thân hình cao lớn cường

tráng, mặt mày tục tằng, ánh mắt cũng nhạt nhẽo hơn hẳn, trên mặt có râu cá

trê, mặc chiên bào, chân đi giày da lông, bên hông đeo một loan đao dài chừng

một thước. Thấy mọi người đi vào, vội đứng dậy thi lễ, rất quen thuộc cùng Đào

Phượng Đường chào hỏi vấn an, thỉnh mọi người tùy ý ngắm nghía, hắn nói tiếng

Hán, còn rất lưu loát.



Lâm Cẩn Dung lúc đi trên đường cũng nhìn thấy không ít

người Đại Vinh, cũng chưa từng tiếp xúc gần như thế, không khỏi ngưng thần nhìn

kỹ, lại nhìn cửa hàng này, cảm thấy có thêm vài phần thần bí. Nàng ngày thường

tuy rằng cũng dùng hương liệu, dùng là hương liệu đã chế biến, đối với chủng

loại phẩm chất của từng hương liệu cụ thể vốn không hiểu biết lắm, lại nhân mục

đích muốn kiếm tiền, chỉ chú ý tới mộc hương, trầm hương, đinh hương. Vì thế

hỏi giá, lại hỏi phẩm chất, hỏi rất nhiều, vị chủ quán nở nụ cười hỏi nàng:“Vị

tiểu nương tử là muốn mua gì? Người cứ cẩn thận yêu cầu, tại hạ nhất định có

thể khiến người vừa lòng.”



Lâm Cẩn Dung nói không nên lời, nàng thầm nghĩ muốn

mua một chút để lưu trữ, không nộp thuế, theo phương thức tư nhân. Bởi vậy nàng

chỉ đối với chủ quán cười cười: “Ta muốn mua một vài thứ để làm quà tặng.”



Chủ quán nhiệt tình nói: “Xem cách ăn mặc của tiểu

nương tử, cũng là phú quý, thứ tầm thường sao có thể xứng? Tất nhiên nên mua

mấy thứ thượng phẩm. Đến đây, nhìn xem bên này, trầm hương, đàn hương, kê

hương, long não hương, xạ tề…… Không phải tại hạ tự kiêu, nhưng ở đây cửa hàng

của ta là hàng tốt nhất mà giá cũng rẻ nhất.”



Hương liệu thượng phẩm giá khá cao, Lâm Cẩn Dung biết

hà bao nhà mình có bao nhiêu, lo lắng không đủ, có chút chột dạ, miễn cưỡng duy

trì thần sắc bình tĩnh, cầm một vật trang sức nhỏ để đặt hương liệu tạo hình

chim nhạn lên cười nói: “Muốn bao nhiêu có bấy nhiêu sao?”



Chủ quán ngẩn ra, lập tức lắc đầu: “Không được, nể mặt

Đào Đại thiếu gia, người có thể tùy tiện mua một ít, nếu mua một số lượng nhất

định phải tìm người quan phủ làm trung gian.”



Thông qua quan nha, vậy tiền thuế tất nhiên rất nhiều,

giá còn có thể thấp được sao? Khẳng định không có lời. Lâm Cẩn Dung liền gọi


Lệ Chi cùng Cung ma ma cũng không dám nói thêm gì.



Qua ước chừng một nén nhang, một đám người hi hi ha ha

đi ra, Đào Phượng Tường trong tay giơ lên dây chuyền hình chim nhạn thẳng hướng

Lâm Cẩn Dung, đưa cho nàng: “Của muội.”



“Ân?” Lâm Cẩn Dung kinh ngạc không thôi, Đào Phượng

Tường chỉ vào bên hông mình nói: “Nhìn xem, biểu ca của muội rất tốt, đều tặng

cho chúng ta một vật nhỏ, Tiểu Thất đệ là chim ưng, của ta là chim yến, đẹp

không?” Lại nhỏ giọng nói: “Muội có đoán được không, khối như ý kia chính là lễ

vật sinh thần cho nương ta. Thật sự là chu đáo. Muội đừng giận hắn, ta thấy hắn

mua dây chuyền chim nhạn này để bồi tội, chủ quán không chịu làm thêm nút cài,

hắn lại phải bỏ thêm chút tiền.”



Lâm Cẩn Dung nhất thời ngũ vị tạp trần, cũng không

biết phải nói thế nào. Thử nghĩ, hắn tùy ý đem lại niềm vui cho mọi người, quan

tâm chu đáo, nàng nếu công nhiên tỏ vẻ phản cảm ghét cay ghét đắng hắn, ở trong

mắt mọi người quả thật cũng không tốt. Lập tức khóe môi cười nhẹ, tùy tay cầm

dây chuyền chim nhạn kia đưa cho Lệ Chi, cũng không quản Lệ Chi tiếp nhận được

hay không, thẳng đi phía trước tìm Đào Phượng Đường nói chuyện.



Ngô Tương vẫn nhìn, không khỏi “Xì” một tiếng cười,

vui sướng khi người gặp họa đập vào đầu vai Lục Giam: “Ngươi cũng thật thảm.

Xem ra lấy lòng thất bại rồi. Nếu không, ta thay ngươi làm thuyết khách? Có lẽ

nàng sẽ nể mặt ta vài phần.”



“Không cần ngươi nhiều chuyện.” Lục Giam mày không

khỏi nhíu lại, hắn xem như đã nhận ra, Lâm Cẩn Dung căn bản không phải vì hiểu

lầm nhỏ mà cừu thị hắn như vậy. Nếu không phải vì giữ cho mọi người vui vẻ toàn

cục hòa thuận, nàng chắc hẳn sẽ không nhận. Từ đầu tới cuối, hắn vẫn nghĩ không

thông chính mình rốt cuộc đã đắc tội Lâm Cẩn Dung chỗ nào, làm cho nàng luôn

nhằm vào hắn, luôn thấy hắn là không thoải mái, thậm chí còn thiết kế bẫy để

mình rơi xuống sông, thiếu chút nữa đã mất mạng, giữa mình và nàng có thâm cừu

đại hận gì sao?



Hắn theo bản năng muốn biết rõ ràng đây là có chuyện

gì, liền bước nhanh tới gần Đào Phượng Đường cùng Lâm Cẩn Dung, muốn tìm cơ hội

để hỏi Lâm Cẩn Dung rõ ràng.