Thê Tử Của Bạo Quân
Chương 2 : Tiết tặc
Ngày đăng: 23:14 21/04/20
Trên tấm nệm trải giường màu đỏ thêu năm bức họa hoa trên mây, chăn gấm thêu hình phượng hoàng hướng về mặt trời, trên bề mặt chiếc gối có hoa văn cây thù du cùng màu sắc trang nhã tràn ngập hương Bội Lan, ngửi thấy mùi hương quen thuộc này, Tiêu Ngư mới từ trên giường ngồi dậy.
Nàng nghiêng đầu, quan sát bên ngoài màn trướng.
Là một bức tranh tứ bình sơn son khảm ngọc hình Bách Điểu Triêu Phượng, bên cạnh treo một chiếc túi thơm màu vàng, được khảm trân châu và ngọc lam xanh biếc.
Đây là Phượng Tảo Cung.
Là nơi ở của Hoàng Hậu.
Ngày đại hôn nàng và Hoàng Đế biểu ca cũng ở nơi này, sau này vị biểu ca đoản mệnh kia băng hà, Triệu Hoằng lên ngôi, nàng trở thành Thái Hậu. Khi ấy đáng ra nàng phải đến Thọ Ninh Cung là nơi ở của Thái hậu. Nhưng mà cô mẫu của nàng là Thái Hoàng Thái Hậu lại đang ở đó, tiểu Hoàng Đế còn nhỏ tuổi, tạm thời sẽ không có Hoàng Hậu, cho nên nàng vẫn tiếp tục ở lại Phượng Tảo Cung này.
Chính điện Phượng Tảo Cung rộng 9 gian, dài 3 gian, ngói lưu ly vàng, từ đầu đến cuối ra hành lang, dưới hiên nhà làm 7 lớp đấu củng*, gỗ trụ xà nhà là do Tô thị chạm trổ. Trong phòng bố trí chỗ ngồi, bình phong, bàn nhỏ để hương liệu, chiếc quạt cầm tay. Sườn đông dùng gỗ hoa lê điêu khắc đình đài hoa điểu rơi xuống bao phủ mặt đất, phía Tây dùng gỗ hoa lê chạm trổ tranh hoa điểu hình chim Khổng Tước đang bay vào lồng, giữa hai gian phòng cách nhau một tấm bình phong.
* đấu củng: một loại kết cấu đặc biệt của kiến trúc Trung Hoa, gồm những thanh ngang từ trụ cột chìa ra gọi là củng và những trụ kê hình vuông chèn giữa các củng gọi là đấu.
Trước điện là bình phong hình Bách Điểu Triêu Phượng, mái hiên trước chính điện còn có cả xích đu.
Về vấn đề chỗ ở, từ trước đến nay nàng luôn xem trọng, hậu cung vô sự, nàng liền trang trí Phượng Tảo Cung này thành dáng vẻ mà nàng thích. Nàng đã quen xa xỉ, tiểu Hoàng Đế kính trọng nàng, Thái Hoàng Thái Hậu cưng chiều nàng, bất kể nàng tiêu xài như thế nào, đều không hề quan trọng.
”Nương nương!”
Phụ nhân đang bưng thuốc vào thấy Tiêu Ngư đã tỉnh, vội vàng đi tới.
Thấy nàng mặc bộ trang phục cung nữ xanh thẫm thêu chữ phúc, ngày thường mập mạp trắng noãn, tóc mai đã điểm bạc, chính là Nguyên mama hầu hạ Tiêu Ngư.
Phía sau bà ấy còn có hai tì nữ đi theo, là tì nữ từ nhà mẹ đẻ Tiêu Ngư đến, Xuân Hiểu và Xuân Trà.
Đại Ngụy đã hết hy vọng, phụ thân nàng dù có trung can nghĩa đảm thế nào đi nữa, vào lúc này, nếu tiếp tục kiên quyết, không khác nào lấy trứng chọi đá. Phủ Hộ Quốc Công Tiêu gia là tướng môn thế gia, dũng mãnh thiện chiến, trù hoạch nơi màn trường, không ai bằng, huynh trưởng của nàng cùng vài vị đường huynh cũng là tướng môn tài giỏi anh tuấn, có lẽ bởi vì điểm này, Tiết Chiến kia mới không động đến Tiêu gia.
Tiết Chiến mặc dù đã lên ngôi, nhưng y chính là loạn thần tặc tử, nếu như lại bắt đầu chém giết, sợ là lòng dân không yên. Tiêu gia ở Tấn Thành lại là quý tộc hàng đầu, nếu như Tiêu gia cúi đầu xưng thần, với Tiết Chiến mà nói, giá trị mang đến so với việc đơn giản tiêu diệt Tiêu gia tốt hơn nhiều.
Đại trượng phu co được dãn được, tạm thời giả vờ quy thuận, sau này nếu muốn tự tay giết Tiết Tặc, cũng có thể bàn bạc kỹ hơn.
Trước hết bảo vệ tính mạng quan trọng hơn!
Tất nhiên, những tâm tư này, Tiêu Ngư sẽ không nhắc đến nửa phần trong thư, chỉ viết khuyên phụ thân nàng quy thuận. Nếu đã như vậy, lỡ như lá thư này bị Tiết Chiến chặn lại, cũng không có gì đáng ngại.
Sau khi viết xong, ở góc cuối cùng, viết lên nhũ danh của mình.
....
Đêm khuya, vị Đế Vương trẻ tuổi đang nghị sự cùng đại thần Đại Ngụy đã quy thuận trong Ngự Thư Phòng.
Đám cựu thần này, trước kia trước mặt Tiêu Thái hậu và tiểu Hoàng đế còn nói năng cứng cỏi đĩnh đạc, thao thao bất tuyệt, lúc này đối diện với Tân Đế hung tàn, đều yên lặng, không nói tiếng nào.
Chờ một khắc sau, khi các đại thần đã tản đi, cung nhân yên lặng chờ phía sau mới tiến lên, cầm phong thư chặn được trong tay đưa tới: “Hoàng Thượng, là vị kia ở Phượng Tảo Cung, muốn lén lút chuyển thư này ra ngoài cung...”
Phượng Tảo Cung...
Tiết Chiến híp mắt một cái, cầm lấy thư, mở ra xem, phía trên là nét chữ tiểu Khải duyên dáng, chỉnh tề vui mắt. Xem lướt qua, ngón cái đầy vết chai nhẹ nhàng vuốt ve góc thư, môi mỏng lúc này mới nhếch lên, ném lá thư trên ngự án.
Nhàn nhạt nói một câu: “Không cần ngăn lại, đưa đến Tiêu gia đi.”