Thê Tử Của Bạo Quân
Chương 21 : Ngưu Tước (3)
Ngày đăng: 23:14 21/04/20
Editor: Maria Nyoko
Tiết Chiến nhíu mày nói: " Sáng nay Trẫm vừa tắm rồi."
Vào đông vốn cũng không cần ngày ngày tắm rửa, ngày xưa Tiết Chiến quen cuộc sống cẩu thả, bây giờ đăng cơ làm Đế, hai ba ngày tắm một lần, rất nhanh y chợt nghĩ tới điều gì, y đưa mặt tới, trầm thấp nói, " nàng ngại Trẫm bẩn? Hả?"
Hơi thở nồng đậm đập vào mặt, Tiêu Ngư khẽ run, nàng nào dám? Rõ ràng là chính y nói, mặc kệ nàng nói cái gì, y cũng sẽ không trách nàng. Là, người này cứ nói không tính toán gì hết. Tiêu Ngư nói gấp: "Thần thiếp không có."
Tiết Chiến cố ý khẽ hừ một tiếng, nói: "Đã không có... Vậy nàng xem, nàng ngửi thử, trẫm liền tin nàng."
Ngửi cái gì? trên mặt Tiêu Ngư nghi hoặc, đã thấy y buông nàng ra, sau đó y mở lớp áo ngủ. Nhất thời lộ ra một vòng ngực trần trụi màu lúa mạch, khí tức nam tính nồng đậm đập vào mặt. Tiêu Ngư vội vàng dòi tầm mắt, muốn xoay người sang chỗ khác. Lại nghe được nam tử phía sau nói: "Không cho phép xoay qua chỗ khác."
Thân thể Tiêu Ngư liền cứng ngắt, mặc cho y lật nàng lại một lần nữa, cùng y đối mặt.
Thân thể nam nhân cường tráng, cơ bắp lồng ngực to lớn, đao khắc rìu đục (nghĩa là có nhiều vết sẹo), nhìn phi thường cứng rắn.Y để cho nàng nhìn cái này làm cái gì?Bất quá, thời điểm nàng nhìn ánh mắt y, y liền nâng gáy nàng, làm bộ muốn nhấn mặt của nàng trên ngực của y, nhất thời liền hiểu. Tiêu Ngư vội vàng nhắm mắt lại...
Chỉ là, không có lồng ngực cực nóng trong dự liệu.Tiêu Ngư ngừng thở đợi thật lâu, mới chờ được một tiếng cười trầm thấp trên đỉnh đầu.
Bên tai Tiêu Ngư đều nóng.
Tiết Chiến nhẹ nhàng nói: "Tốt, trẫm không đùa nàng..." Nói xong, liền đứng dậy khỏi giường. Tiêu Ngư Tướng ngẩng mặt, nhìn sang.
Chỉ thấy y sải bước về phía tịnh thất, đi vài bước, còn cúi đầu xuống, cầm một góc cổ áo lên hít hà, sau đó nhíu mày tự lẩm bẩm vài câu, không biết được nói cái gì, nàng nghe không rõ ràng lắm.
Nam nhân đi rồi, Tiêu Ngư cảm thấy có chút lạnh, liền đưa tay nắm vuốt mền gấm trên người, bọc lấy thân thể gấp, sau đó nhịn không được liền nở nụ cười.
...
Ngày kế tiếp là thời gian Tiêu Ngư lại mặt.Theo lý thuyết Hoàng Hậu khác biệt nhà người bình thường, cũng không cần lại mặt. Bất quá lúc trước tân đế thành thân, theo tập tục cố hương, ngày thứ ba lại mặt, cũng là một trong những tập tục.
Sáng sớm, bên ngoài phủ Hộ Quốc Công, trên dưới cả nhà Tiêu gia, đã chờ đợi ở đây.
La thị mặc bộ áo mới nền màu tím nhạt và áo khoác dài có thêu cành hoa mộc lan trên cổ áo, tóc chải kiểu phao gia kế cẩn thận tỉ mĩ, nhìn rất đoan trang uyển chuyển hàm xúc. Bà đứng bên cạnh Tiêu Hoài, chờ trong chốc lát, lặng lẽ ngẩng đầu, nhìn trượng phu bên người một chút.
Mấy ngày nay Tiêu Ngư vào cung, tâm tình Tiêu Hoài vẫn không được tốt, phần lớn thời gian là trầm mặc... Đó cũng không phải một chuyện tốt, bà hiểu rõ tính tình của ông ấy, lòng ngay dạ thảng trước sau như một, có đôi khi phát tiết ra ngoài, mới khá hơn một chút. Thế nhưng theo sự sủng ái của ông đối với nữ nhi, bây giờ tự tay đưa nữ nhi vào đầm rồng hang hổ, trong thời gian ngắn không cách nào khôi phục tâm tình.
Đế Vương bồi Hoàng Hậu lại mặt, chính là vinh quang của Tiêu gia. Bất quá sắc mặt Tiêu Hoài không vui, phần lớn những người khác cũng không dám lên tiếng.
Sáng sớm Tiêu Ngọc Chi bị mẫu thân Liễu thị kéo ra, tuy nói không muốn gặp dáng vẻ phong quang của Tiêu Ngư, nhưng suy cho cùng thua người không thể thua trận, mặc một bộ áo thủy cẩm mềm mại màu hồng phấn tươi đẹp, mấy ngày nay nàng cố gắng ăn ít, thân hình nhìn nhẹ nhàng không ít, vòng eo cũng tinh tế một chút, vốn là nữ nhi tuổi trẻ, tất nhiên nhìn càng dào dạt thanh xuân, mỹ mạo động lòng người.
Tiêu Ngọc Chi bỗng nhiên không muốn mắng nàng, cảm thấy không có ý nghĩa.
Hôm nay ánh nắng rất tốt, không có gió, rơi vào trên người rất là ấm áp, nàng mặc bộ váy mới, còn mang theo đồ trang sức mình thích nhất, tâm tình của nàng rất tốt. Chỉ là... Tiêu Ngọc Chi rốt cục nhịn không được, rủ mắt xuống, rất nhỏ giọng rất nhỏ giọng nói một câu: "Hắn trở về, lại không phải bởi vì ta..."
...
Tiêu Ngư nghỉ ngơi chốc lát trong Lam Khê Viện, lúc ra ngoài, liền gặp Tiết Chiến lại một thân một mình đến phía bên này đây. Nàng vội vàng đi qua đón lấy, đang muốn hành lễ, tay của y thuận thế giữ nàng lại, tùy ý cùng nàng nói: "Nghe nói đến khuê phòng của nàng, trẫm muốn tới xem một chút."
Tiêu Ngư thấy y không giữ lễ tiết, chỗ này lại không người, cũng liền theo y. Nàng mở miệng nói: "Có chút không phóng khoáng, Hoàng Thượng sẽ không thích... Không có gì đẹp mắt."
Y là thôn phu hương dã, tự nhiên là không hiểu đồ vật nữ nhi gia, ngay cả son phấn cùng hương phấn đều không phân rõ, nhìn thấy trong phòng nàng bài trí tỉ mỉ, nói chung cũng là ngưu tước mẫu đơn. (Trâu không biết thưởng thức vẻ đẹp của mẫu đơn chỉ xem nó như món ăn no bụng, chỉ những người không biết thưởng thức)
Bất quá dưới mắt Tiêu Ngư lo lắng cũng không phải cái này.
Nàng dò xét mặt của y, nhìn không ra tâm tình gì, đành phải nhẹ nhàng nói: "Nếu phụ thân thần thiếp, có chỗ làm không đúng, xin Hoàng Thượng nể tình là phụ thân thần thiếp, chớ muốn so đo... Được chứ?"
Hai chữ cuối cùng, nàng ngừng lại trong chốc lát mới thêm vào, phảng phất là sợ y không đáp ứng. Dù sao vừa mới thành thân, trong lòng y phân lượng nàng như thế nào, nàng có chút không nên đánh giá cao.
Tiết Chiến bỗng nhiên cúi đầu nhìn về phía nàng, nhìn hai mắt nàng ngậm lấy lo lắng, dường như cảm thấy y sẽ bất thiện đối với Tiêu Hoài, liền nói: "Hoàng hậu nói quá lời, trẫm cùng nhạc phụ trò chuyện với nhau thật vui."
Thật sao? Tiêu Ngư có chút không quá tin tưởng. Liền sợ lấy tính tình phụ thân, sẽ bày ra một tấm mặt thối cho y. Bình thường con rể còn chưa tính, tất nhiên là muốn kính nhạc phụ đại nhân. Nhưng y không giống, nếu là phụ thân làm y không vui, xúc động long nhan, chỉ sợ...
"Đây là cái gì?"
Tiết Chiến hỏi một câu.
Tiêu Ngư lấy lại tinh thần xem, liền nhìn y dùng tay chỉ một góc bàn đá, lòng bàn tay từ từ xoa nhẹ vài cái, phía trên có mấy chữ.
Niên Niên, Đường Đường.
Tiết Chiến nhíu mày, liền chậm rãi mở miệng: "Trẫm biết, Niên Niên là nhũ danh của nàng, bất quá... Cái bên cạnh này là—— "
Y làm sao lại biết? Tiêu Ngư có chút ngoài ý muốn, dù sao bọn họ vốn không quen biết, động phòng hoa chúc mới bắt đầu gặp, nàng cũng không nói y biết nhũ danh của mình. Tiêu Ngư tạm thời không nghĩ nhiều, cúi đầu nhìn lấy hai chữ liên tiếp bên cạnh, mới giải thích nói: "Đây là danh tự huynh trưởng thần thiếp..."
Tiết Chiến gật đầu, lập tức mặt mày mỉm cười, nói ra: "Nàng cùng đại ca nàng tình cảm không tệ... Trẫm cũng rất thưởng thức hắn, có phong thái của phụ thân nàng."
Tiêu Ngư sững sờ, đúng là Tiêu Khởi Châu là ca ca của nàng, nàng nói huynh trưởng, Tiết Chiến tự nhiên tưởng rằng đại ca nàng. Bất quá Tiêu Ngư cảm thấy cái này không có gì, liền nhẹ nhàng gật đầu "Ừ" một tiếng.