Thí Thiên Đao
Chương 1780 : Cơ Thánh (2)
Ngày đăng: 04:45 19/04/20
Khắp sân thí luyện, thiên kiêu Chí Tôn trẻ tuổi có rất nhiều, nhưnglên được Thiên bảng sợ là chỉ có mười mấy người kia. Mà chỉ trong vài ngày ngắn ngủi bản thân đã gặp phải bốn người.
Đến Sở Mặc cũng cảm thấy khí số bản thân có vẻ không tầm thường.
Trương Nhã Lộ nói đúng, khoảng thời gian này Sở Mặc không thích hợp chiến đấu gay gắt. Hắn bắt đầu chạy bên trong sân thí luyện, không ngừng lĩnh ngộ cảnh giới mới. Khiến cảnh giới của mình càng thêm củng cố.
Mười ngày sau, Sở Mặc gặp một người trẻ tuổi tại nơi hoang dã, khi gặp người này, Sở Mặc liền ngây ra tại chỗ. Chính là gã thân thích hai lần vượt qua ngân hà vô tận tới giết hắn!
Đến nay Sở Mặc còn chưa biết người thân thích này tên là gì, nhưng hắn lại vĩnh viễn không thể quên gương mặt đó.
Tuy nhiên cả hai lần người thân thích kia cũng chẳng thu được ích lợi gì. Lần đầu tiên phân thân bị đánh nát, hóa thành một giọt tinh huyết, Sở Mặc luyện hóa mất. Lần thứ hai bị cha của Sở Mặc là Sở Thiên Cơ tát cho vài cái, đánh rơi thú cưỡi Bạch Hổ của mình.
Con hổ cái kia giờ đã hoàn toàn thành hổ của Thanh Long rồi… Còn về phần bọn chúng ở bên nhau sẽ sinh ra đời sau thế nào, Sở Mặc thựcsự không tưởng tượng ra nổi. Nói chung người bà con này của hắn muốn đòi thú cưỡi về gần như là chuyện không thể rồi.
Tuy nhiên phỏng chừng loại con cháu dòng chính của hoàng tộc này không cần phải lo mấy chuyện đó, bây giờ, y đang đánh nhau với một con dơi lớn màu xám.
Tốc độ của con dơi này quá nhanh, còn nhanh hơn ánh sáng gấp trăm lần!
Trong hư không mênh mông tả xung hữu đột, không ngừng tấn công Chí Tôn trẻ tuổi kia. Đòn tấn công bằng sóng âm của nó cũng khá lợi hại, ngay cả Sở Mặc cũng cảm thấy một ý muốn giết chóc mãnh liệt.
Trên tay Chí Tôn trẻ tuổi này vẫn nắm cây thương Bôn Lôi, trên mũi thương và cán thương dày đặc phù văn, mang theo khí giết chóc vô tận, như một con rồng bạc trong không trung.
Tốc độ của hai bên đều quá nhanh, đến Đế Chủ cũng không nhìn được bóng giao đấu của hai bên!
Nhưng Sở Mặc lại xem rất rõ, hắn có thể cảm nhận được người bà con này của hắn đã mạnh lên rồi. Ước chừng là việc lần trước khiến y bịkích thích không nhỏ. Bắt đầu tức giận mà phấn đấu.
Phập!
Con dơi xám bị xuyên thủng đầu ngay tại chỗ, nguyên thần của nó chưa kịp trốn đã bị Bôn Lôi thương trong tay Cơ Thánh đánh nát luôn rồi.
Cơ Thánh ngửa mặt lên trời, gào lên một tiếng như được giải phóng.
Âm thanh ù ù, giống như sấm đánh. Sau đó, y quay đầu lại, con ngươi trong trẻo lạnh lùng nhìn Sở Mặc:
- Người bạn, ngươi đứng đó nhìn đã lâu, có phải hơi tiếc vì đã bỏ qua cơ hội đánh lén ta?
Sở Mặc không nhịn nổi bật cười:
- Ta thực sự không định đánh lén ngươi.
- Nói thì hay lắm, cho rằng ta ngốc sao?
Cơ Thánh cười lạnh vài tiếng, sau đó mắt lạnh lùng nhìn về phía Sở Mặc:
- Vậy ngươi còn ở lại đây làm gì?
- Xem trò thôi!
Vẻ mặt Sở Mặc rất đương nhiên.