Thí Thiên Đao
Chương 1796 : Ai thảm hại hơn ai?
Ngày đăng: 04:46 19/04/20
Nói xong, hai người ngây dại, không nhịn được cười ha ha, đồng thời quay ra Sở Mặc hỏi:
- Huynh đệ, ngươi không đến nỗi nào chứ?
Sở Mặc liếc mắt:
- Ta còn lâu mới thảm nhé. Đường ta đi thuận buồm xuôi gió, số của ta là số sướng…- Ngươi mơ à…
Hai người kia khinh bỉ.
Sau một lát, ba người ngồi trong căn nhà gỗ xa hoa của Sở Mặc. Sở Mặc đang tự minh pha trà cho hai tên còn lại.
- A, phòng này xa hoa quá đi. Ta nói Lâm Hắc, ngươi thật biết hưởng thụ đấy.
Tử Đạo nhìn căn phòng hâm mộ nói.
- Trong này còn từng có nữ nhân phải không, đúng là hành cung di động mà. Lưu Vân Phong cũng rất hâm mộ sau đó nói:
- Về sau ta cũng xây một cái thế này, đi đến đâu lấy ra đến đó là được rồi.
Tử Đạo nhìn bố trí trong phòng, cau mày phân tích:
- Đến giờ ta vẫn chưa thấy mấy thứ? Ngươi từ đại vực nào đến thế?
Lưu Vân Phong đến gần:
- Ta cũng không biết. Dù sao trong này không có nhiều thứ ở Bắc Đẩu Đại Vực. Sở Mặc cười dài pha trà, không nói chuyện.
Tử Đạo nhìn Lưu Vân Phong nói:
- Huynh đệ, không phải ngươi nói ngươi thảm hơn ta sao. Ngươi nói thân thế của ngươi trước đi. Nếu định kết bái thì đừng giấu nhau làm gì. Một đời người có khi cũng chỉ có hai huynh đệ này thôi, không phải chuyện đùa đâu.
Sở Mặc ở bên pha trà không nhịn được liếc mắt. Hắn đột nhiên phát hiện, các thiên kiêu khác có vẻ đơn thuần hơn hắn rất nhiều.
Tuy nhiên, Sở Mặc vẫn không nhịn được nói:
- Ta còn chưa nói sẽ kết bái với hai ngươi mà…
Hai người kia căn bản không để ý hắn. Lưu Vân Phong thản nhiên nói:
- Có phải ngươi không biết gì hay ngươi bình tĩnh thật thế?
- Ta không biết gì mà.
Sở Mặc nói.
- …
Lưu Vân Phong kéo kéo miệng, sau đó nhìn sang hướng khác.
- Tử Đạo huynh, huynh nói tiếp đi.
Lúc này đến lượt Sở Mặc phẫn nộ, tuy nhiên hắn cũng không hỏi thêm.
Tử Đạo nói:
- Gia thế hiển hách, nhìn qua rất lợi hại đúng không? Trong truyền thuyết, mẹ ta là nữ nhân họ Tử đó.
- Chẳng lẽ không phải à?
- Đương nhiên không phải rồi. Tử Đạo thở dài.
- Cha ta là con vợ cả, cửu công tử của Triệu gia. Còn mẹ ta là thập lục công chúa của Tử gia.
Tử Đạo nhìn Lưu Vân Phong vẻ mặt mờ mịt, cười khổ nói:
- Chắc ngươi không biết chuyện này rồi. Cũng đúng thôi, loại chuyện gièm pha như vậy sao họ lại dễ dàng để lộ chứ. Khá ít người biết chuyện này.
Lưu Vân Phong không dám hỏi thêm nữa. Tuy Lưu Vân Phong không biết hai người kia có chuyện gì nhưng thân phận con vợ cả của họ cũng đủ kinh hãi thế tục rồi.
- Vốn đối tượng đính hôn của cha ta không phải mẹ ta mà mẹ ta cũng thế, đều là người của đại tộc khác. Khụ, ta không tiện nói hai gia tộc này vì liên quan đến thanh danh của người ta nhưng cuối cùng, cha mẹ ta ở cùng một chỗ. Chắc các ngươi cũng có thể tưởng tượng lúc đấy ồn ào thế nào…
- Cha mẹ ngươi thật sự rất dũng cảm…
Lưu Vân Phong không nhịn được nói. Tuy anh ta không xuất thân từ nhà quyền quý nhưng Hạo Nguyệt tông là nhóm tôn quý hàng thật giá thật. Vì thế, Lưu Vân Phong cũng hiểu được một chút. Việc hôn nhân đã định ra thì không thể thay đổi.
- Cũng coi là dũng cảm đi. Năm đó vị công chúa của La Thiên hoàng tộc đào hôn đến Viêm Hoàng Đại Vực, sau đó gả cho thiên kiêu số một ở đó đã khiến cả Viêm Hoàng Đại Vực bị liên lụy…