Thí Thiên Đao

Chương 2452 : Hai đạo thiên kiếp

Ngày đăng: 04:54 19/04/20


Đến bây giờ hắn vẫn không thể quên nụ cười của lão ngoan đồng râu tóc bạc phơ ấy, bí ẩn và nguy hiểm. Hắn đã hiểu, lão già kia rất có khả năng là Bàn Cổ.



Nhưng tại sao hắn lại trở thành như vậy, Sở Mặc không thể biết được.



Có thể, cổ thần “Siêu ngã”... Có lẽ có khả năng này!.



Đối mặt với thử thách luân hồi này, Sở Mặc ứng phó không có bất kỳ khó khăn nào.



Nhưng lúc này, hắn sống càng thêm thấu đáo và nghiêm túc hơn.



Hắn bắt đầu lôi kéo những bạn bè tốt đến bên mình.



Hắn tự giảng kinh cho bọn họ, không ngừng giảng kinh, liên tục giúp đỡ bọn họ!



Cho nên hắn dừng lại ở chỗ này cực kỳ lâu, dựa theo thời gian mà tính toán có ít nhất là năm ngàn năm.



Để được thành quả như thế này, bây giờ mỗi người trong vương tộc tộc Sở thị trên đại lục Bàn Cổ đang ở dưới cõi trời ba mươi ba đều được Sở Mặc đưa vào cảnh giới đại Tổ.



Mà lão hòa thượng và lão đạo sĩ đã vượt qua cảnh giới Thái Thượng lại được Sở Mặc dẫn vào một cảnh giới hoàn toàn mới.



Trong nháy mắt, Sở Mặt đã tỉnh lại trong luân hồi từ thiên kiếp này!



Đôi mắt lão hòa thượng và lão đạo sĩ cơ hồ cũng trong lúc đó bắn ra thần quang vô tận, sau đó, bọn họ bay lên trên cao, độ kiếp!



Sở Mặc g thử thách luân hồi trong thiên kiếp này trải qua hơn năm ngàn năm. Nhưng trong mắt người khác cũng chỉ là trong nháy mắt!



Trong nháy mắt này, thật khó lường!



Toàn bộ vương tộc Sở thị, những người từng xuất hiện cùng Sở Mặc đến bây giờ đều là cấp bậc lão tổ, lập tức giác ngộ ngay!



Ngay cả Đại Công Kê cũng được Sở Mặc tìm thấy, ra sức truyền thụ cho nó vô số thứ.




Sở Mặc lẩm bẩm một mình.



Lúc này trước mắt hắn bất chợt xuất hiện một đám người... Sau đó, Sở Mặc bị đưa đến một thế giới đổ nát.



Trong thế giới này, khắp nơi đều là tiếng gào thét. Mọi nơi đều có những kẻ mạnh đang tàn sát sinh linh vô tội.



Trong đầu Sở Mặc thoáng cái như thủy triều dâng lên rất nhiều ký ức.



Ký ức này đúng là liên quan đến một đời kia của vương tộc Sở thị!



Sở Mặc của lúc này như lại trở về thời đại kia, hóa thân thành Sở công tử cái thế vô song của năm xưa.



Hắn nhìn những kẻ đang tàn sát người thân của mình, thoáng cái con mắt đã đỏ, hắn giơ tay lên là một đòn!



Một bóng người bị hắn đánh bay lập tức!



Tuy không bị hắn đánh chết, nhưng toàn thân cũng trọng thương.



Một số bóng dáng khác đang tàn sát sinh linh thoáng cái đều sợ ngây người, dường như không thể tin lại gặp phải một người mạnh như vậy.



Sở Mặc khẽ nhíu mày có một cảm giác không thoải mái, hình như hắn không nên làm như vậy.



- Không đúng, vì sao ta có thực lực mạnh mẽ như thế?



Sở Mặc tự lẩm bẩm, hắn không thể tin được chính mình lại mạnh đến thế. Vì dựa vào trí nhớ của hắn, hắn không nên thấy bọn người kia bị tàn sát, càng không nên có sức mạnh to lớn như vậy!



Sở Mặc không biết là một tên cổ tổ thái thượng thông đạo năm xưa đang độ kiếp, cũng là người vừa bị một tát của hắn đánh bay. Theo cái tát của hắn, tên Cổ Tổ Thái Thượng đó liền phun ra một ngụm máu, sau đó cả người hắn gần như đổ gục.



Thiên kiếp đánh vào người tên Cổ Tổ kia, thiếu chút nữa thì đánh tới hắn hồn bay phách lạc!