Thị Tỉnh
Chương 41 :
Ngày đăng: 02:47 20/04/20
Edit: Dờ
Em gái muốn tới nhà, Tần Sấm không thể ngăn không cho cô đến được. Anh vẫy vẫy tay với Thu Thu, "Bé ngoan, lại đây."
Thu Thu cảnh giác nhìn anh, Tần Sấm đành mặt dày lại gần, làm bộ oan ức, "Em gái anh muốn tới chơi."
Nghe thấy giọng Tần Lệ trong điện thoại, Thu Thu siết chặt mép áo. Cậu có thể nhận ra vì sao Tần Lệ không thích cậu, con trai, người nước ngoài, không biết tiếng, không có việc làm, dù là ai thì cũng sẽ không thể yên tâm cho nổi.
Cậu chỉ có một mình, không có ràng buộc, nhưng Tần Sấm thì không giống, anh vẫn còn em gái. Tần Lệ là người thân của anh, lo lắng cho anh cũng chẳng có gì khó hiểu.
Không muốn làm Tần Sấm khó xử, Thu Thu nói: "Bây giờ tới là muốn ăn cơm ở nhà mình đúng không?"
Tần Sấm gật đầu, "Sợ à?" Tần Sấm tuy thô lỗ nhưng đối với người trong lòng thì anh rất để ý, một cử chỉ nhỏ của Thu Thu cũng không lọt khỏi tầm mắt anh.
Chưa nói tới chuyện sợ hay không, huống hồ cậu không sợ Tần Lệ mà sợ không được người nhà anh chấp nhận.
Không trả lời Tần Sấm, Thu Thu nói: "Để em đi làm cơm." Buông mép áo ra, cậu xoa hai bàn tay lên người rồi mới đi vào phòng bếp.
Lúc còn ở Vân Nam xảy ra nhiều chuyện, lắp inverter xong nhưng Thu Thu chẳng nấu nướng được mấy lần. Tính ra nấu được vài lần, đồ ăn nghèo nàn, đơn giản chỉ nấu vài món chay và thịt xào.
Đi siêu thị với Tần Sấm có một việc rất tai hại, đó là anh mua đồ không nhìn giá, củi gạo dầu muối anh không biết nhà đang thiếu loại nào, mua loại nào thì phù hợp. Chuyện đi mua đồ ăn này Tần Sấm không thể gợi ý cho Thu Thu, mà Thu Thu lại chỉ biết theo ý Tần Sấm, hai người đều chẳng biết đằng nào mà lần.
Tần Sấm thấy chỗ nào đông người xếp hàng thì anh cũng theo người ta đứng vào. Tới lượt bọn họ, thứ gì Tần Sấm cũng mua một chút.
Thấy Thu Thu đi nấu cơm, Tần Sấm lập tức theo cậu vào bếp để giúp rửa rau bóc tỏi linh tinh. Thu Thu làm mấy món xong mà Tần Lệ vẫn chưa tới.
Một bàn đồ ăn đơn giản, Thu Thu cảm thấy hơi thất lễ. Dáng vẻ rũ vai ỉu xìu của cậu khiến Tần Sấm chú ý, anh cầm đôi đũa lên vòng ra sau lưng Thu Thu gắp đồ ăn, đưa lên miệng liền tấm tắc khen. "Ngon lắm."
Tần Lệ lại càng cảm thấy cô đã nghĩ đúng. Hai người đàn ông sống cùng nhau kiểu gì đây? Những thứ cơ bản như ăn mặc đi lại cũng không giải quyết được. Cô nhíu mày muốn nói gì đó, Tần Sấm ngắt lời: "Em dạy em ấy đi, em ấy học nấu ăn nhanh lắm, chỉ còn thiếu một món canh."
Không đợi Tần Lệ đồng ý, Tần Sấm lại nói với Thu Thu, "Để em gái anh dạy em nấu cơm."
"Này! Em đã đồng ý đâu?" Ngay cả tính cách của Tần Lệ cũng giống Tần Sấm, biết Thu Thu không hiểu và anh trai đang kích mình, cô nóng nảy nói: "Không dạy."
Mới vừa hết ở cữ, ở nhà Tần Lệ cũng chưa phải vào bếp thì sao có thể dạy người khác. Tần Sấm cũng không gấp, nhỏ giọng nói: "Lúc đầu em ấy không có điều kiện học, bên Lào nghèo cực kỳ, có cái để ăn là tốt lắm rồi. Em dạy em ấy đi, chắc chắn em ấy sẽ học được."
Trừ nóng tính ra thì Tần Lệ cũng giống y đúc Tần Sấm ở điểm dễ mềm lòng, nói năng chua ngoa nhưng tâm thì mềm như đậu phụ. Cô không chịu được khi nhìn một người đáng thương, lại cũng đã làm mẹ, cô dễ mềm lòng trước những chuyện như thế này. Nhất thời, ánh mắt Tần Lệ nhìn Thu Thu đã thay đổi.
Tần Lệ rất nóng tính nhưng lại không thừa nhận điều đó, cô mất tự nhiên nói: "Dạy thì dạy, là anh xin em mới dạy đấy nhé."
Phòng bếp có nguyên một con gà, Thu Thu không biết làm nên để vào trong tủ lạnh. Tần Lệ lục tìm nồi áp suất, vừa tìm vừa lầm bầm, "Lâu rồi không dùng, lấy ra còn phải rửa."
Tần Sấm tựa vào cửa phòng bếp, gõ gõ ngón tay, "Em nói thế là oan cho em ấy rồi, về nhà là Thu Thu lôi hết ra làm vệ sinh một lượt, nồi niêu xoong chảo đều ngâm nước sôi rồi đấy."
Không moi móc được nhược điểm, Tần Lệ lầm bầm không phục, "Em nói cậu ta có hiểu đâu, dạy kiểu gì đây?"
Tần Sấm mở di động của Thu Thu ra, "Em nói chậm thôi thì sẽ hiểu được, sau đó cho em ấy nhìn cách làm." Nói xong, Tần Sấm bảo Thu Thu lại gần nhìn Tần Lệ thao tác.
Canh gà không khó làm, bỏ hết mỡ gà và những thứ không ăn được, sau đó cho vào nồi cùng nấm và táo đỏ, cho nước rồi đun đến khi sủi bọt, sau đó đem gà và những thứ đi kèm cho vào nồi áp suất.
Tần Lệ nói thật chậm, cuối cùng còn bồi thêm một câu: "Có thời gian thì nấu bằng niêu đất, hôm nay gấp nên mới dùng nồi áp suất, niêu ở trên tủ kia kìa."
Thu Thu nhìn thoáng qua rồi liên tục gật đầu.