Thiên Tài Đọa Lạc
Chương 558 : Bộ mặt thật
Ngày đăng: 14:28 18/04/20
Ads
- Mẹ kiếp rốt cuộc ngươi giở trò gì đây?
Trư Hoàng chần chừ không động thủ. Phó Thư Bảo giảo hoạt thế nào hắn đã được lĩnh hội, giờ không chút phòng bị bảo hắn giết mình, hắn có tin nổi không?
- Không động thủ thì ngươi không còn cơ hội đâu.
- Mẹ kiếp, đi chết đi! Ngươi dám coi thường đối thủ như ta!
Trư Hoàng bị kích thích, cuối cùng hắn gầm lên, thân thể xông tới với tốc độ kinh người. Ngay khi gần tiếp cận với Phó Thư Bảo thì tay hắn đột nhiên loé hàn quang, nhanh như chớp xuyên thủng ngực Phó Thư Bảo.
Sát thủ chi vương xuất chiêu không hề có bất cứ sự màu mè nào, nhưng chính một chiêu thức bình thường đó lại là kỹ phát sát nhất thực dụng nhất. Nhất kích tất sát, cả đời hắn tôi rèn loại kỹ xảo này. Hắn hiện nay đã đạt đến cảnh giới lô hoả thuần thanh.
Không có chút máu tươi nào phun ra, cũng không hề có nét mặt đau đớn, Phó Thư Bảo bị một kiếm xuyên qua ngực nhưng lại nở nụ cười:
- Ngươi đã giết ta rồi, giờ quy thuận ta đi!
Sắc mặt Trư Hoàng kịch biến, loạng choạng thoái lui ba bước. Đúng lúc đấy Phó Thư Bảo trong mắt hắn đột nhiên mở đi, thân thể mỏng dần, cuối cùng biến mất trong hư không.
- Được rồi, Trư Hoàng, thực hiện lời hứa của ngươi đi.
Giọng nói quen thuộc đột nhiên vọng ra từ hư không.
Trư Hoảng ngẩng phắt đầu lên, kinh ngạc tột cùng. Đó không phải Phó Thư Bảo sao? Hắn vừa giết chỉ là một phân thân!
Tu vi đạt đến cảnh giới Hỗn Nguyên Lực không đủ để dùng phân thân đánh lừa cao thủ cấp bậc như Trư Hoàng. Nhưng vì có Huyền Thiết Sơn Linh Mạch cái tạo và tiến hoá, phân thân của hắn cũng đã có linh năng và linh tính vô cùng cường đại, đạt đến mức hoàn mỹ. Dưới tác dụng của Huyền Thiết Sơn Linh Mạch, phân thân của hắn thật sự đạt được đến trình độ khủng khiếp có thể lừa được cả cao thủ như Trư Hoàng!
Với kỹ năng này, Phó Thư Bảo mới là sát thủ chi vương thật sự!
Mồ hôi lạnh vã ra trên trán Trư Hoàng, hắn trầm mặc mãi một lúc lâu rồi bỗng quỳ một gối xuống, trầm giọng nói:
- Đúng là ngươi đã để ta thực hiện nhiệm vụ ta không thể hoàn thành, Trư Hoàng ta sau này chính là người của ngươi!
Nịnh nọt xong, Trư Hoàng mới nói:
- Đúng là hắn thương lượng cách ám sát Thanh Bình Vương Tướng và Thanh Dật Vương Tướng. Dường như hắn đã biết hai Vương Tước này bị Thánh An Na đại nhân luyện hoá thành luyện nô. Hắn muốn giết chúng, đương nhiên sát thủ chi vương ta là trợ thủ tốt nhất rồi. Nhưng bọn ta mới chỉ nói qua những việc liên quan, chứ chưa nói cụ thể. Phó Thư Bảo bảo đợi tin của hắn rồi mới hành động.
- Nói vậy dường như tiểu tử đó vẫn còn giữ lại đường lui. Tiếp tục theo dõi động tĩnh của hắn, đến khi hắn có kế hoạch chi tiết, khi đến lúc hành động chúng ta sẽ giăng mẻ lưới to, cho con cá lớn là lắn rơi vào.
- Thánh An Na đại nhân cao kiến, ha ha ha. Đến thích sát Thanh Dật Vương Tướng và Thanh Bình Vương Tướng chắc chắn hắn sẽ không đem theo Địa Ngục Quân Đoàn. Chỉ cần một nghìn thạch tượng chiến sĩ không ở bên cạnh hắn, chỉ cần hắn dám đến thì chúng ta sẽ bắt được hắn. Lúc đó Thánh An Na đại nhan có thể hoàn toàn khống chế hắn, đạt được mục đích vĩ đại của người!
- Trư Hoàng, làm rốt lắm. Năng lực hành sự của ngươi vượt sự kỳ vọng của ta. Yên tâm, thống trị cả thế giới Trão Nội này chỉ là bước đầu tiên, sau này chúng ta sẽ thống trị thế giới Trão Ngoại. Đến lúc đó, vương triều sát thủ của ngươi có thể được thành lập. Nói chung, làm việc cho ta thì ngươi sẽ không thiếu lợi ích đâu.
Một tràng cười vang vọng trong Quy Vân Cung.
Bảo Doanh trầm lặng cúi đầu nghe Thánh An Na và Trư Hoàng nói chuyện, nét mặt vẫn luôn giữ vẻ bình tĩnh. Bên ngoài là dáng vẻ văn tịnh của một đại tài nữ, trong lòng thì suy nghĩ.
- Ta tưởng Phó Thư Bảo sẽ không mắc mưu Trư Hoàng, nhưng…Hắn là người nhanh trí như thế sao có thể mắc mưu Trư Hoàng? Bên này đã giăng liên la địa võng, nếu hắn thật sự đén thích sát Thanh Dật Vương Tướng và Thanh Bình Vương Tướng thì đúng là tự chui đầu vào rọ… Làm thế nào đây? Nếu giờ đi gặp hắn thì chắc chắn sẽ khiến Thánh An Na nghi ngờ. Nhưng cứ giương mắt nhìn hắn tự tìm cái chết thì không thể được…Phải làm sao đây??
Từ khi xảy ra quan hệ đó, lòng Băng Doanh đã hướng về Phó Thư Bảo rồi. Sự chuyển biến này phát sinh từ cơ thể rồi kéo sang tinh thần, đây cũng là hiện tượng bình thường.
- Có điều, Thánh An Na đại nhân, vừa rồi khi đi qua quân doanh ta nghe thấy các chiến sĩ than vãn lương thực và phần thưởng. Ta hơi lo lắng, cứ thế này thì sớm muộn cũng sẽ có binh biến.
Thánh An Na nói:
- Vấn đền này ta đã có cách giải quyết. Lát ta sẽ đến gặp Thánh Lan Vương. Giờ đành phải lấy lương thực và thưởng từ đó thôi. Là truyền nhân của Thiên Không Nữ Thần, chắc hắn sẽ không thể từ chối. Cừa hay thông đạo Thần Thông Bàn vừa được dựng ở Thánh Thập Tự Sơn, nằm trong lãnh thổ Thánh Đoá Lan Quốc, tập hợp lương thực chắc cũng không khó.
Lại một tràng cười nữa vang lên, Băng Doanh thì càng thêm nặng nề. Nàng thấy hoảng hốt sợ này sợ nọ, không biết nên làm thế nào với sự tình hiện nay.
Tuy trong lòng đã có bóng dáng của Phó Thư Bảo, cũng có cảm tình với hắn rồi nhưng nàng vẫn do dự không quyết, vẫn còn tật không có chủ kiến.
Một tấm lưới lớn vô hình đã giăng lên, chỉ còn đợi con cá lớn Phó Thư Bảo bơi vào mà thôi.
Con cá đó giờ đang làm gì nhỉ?