Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 1158 : Pháp bảo phi hành đỉnh cấp

Ngày đăng: 05:59 22/04/20


Diệp Mặc gật đầu, hắn cũng không hề phủ nhận, bởi vì hắn biết Vô Ảnh của mình từ màu xám trắng biến thành màu vàng kim, hiện tại từ màu vàng kim biến thành mầu tro thì đích thực là Vô Ảnh tằm rồi.



Thế nhưng Diệp Mặc lại không biết lai lịch của Vô Ảnh tằm, quyển sách ‘Vật’ cũng không có giới thiệu về Vô Ảnh tằm. Khi hắn và Mẫn Vô Kiếm tranh đấu, Mẫn Vô Kiếm đã nói một câu “Không vào linh trùng không thành tiên, không phải đệ nhất Vô Ảnh tằm”. Diệp Mặc không biết câu nói đó là có ý gì, nhưng Mẫn Vô Kiếm khẳng định là biết về Vô Ảnh tằm, đáng tiếc là y đã bị chính Thôn hỏa trùng của mình ăn sạch rồi.



- Thật sự là Vô Ảnh tằm.



Lục Vô Hổ liền hưng phấn, y liên tiếp vỗ vỗ tay, kích động khua khua tay vài vòng, cuối cùng lại lắc đầu nói:



- Đáng tiếc, đáng tiếc, cái loại sinh vật quý hiếm trong truyền thuyết này, không ngờ lại bị cậu chà đạp rồi, lão Lục ta thà rằng để cậu đi chà đạp mấy cô nàng Thập mỹ Nam An cũng không nguyện ý.......



Nói đến đây thì lão ta lại nhìn thấy sắc mặt Diệp Mặc trở nên rất khó coi, liền chà xát hai tay cười hắc hắc:



- Nói chơi thôi, hề hề, nói chơi thôi.



Diệp Mặc không để ý tới lão, đồ đạc của mình có vài thứ đều là thứ chỉ có trong truyền thuyết, còn không đều đã bị hắn cho đi rồi. Nói đến đồ vật trong truyền thuyết thì, Nhất Đóa Tử Viêm của Cửu Kiền chẳng phải cũng là mồi lửa kỳ dị trong truyền thuyết sao? Còn có cả Thôn hỏa trùng mà hắn mới tiêu diệt kia cũng không phải loại đồ thông thường.



Lục Vô Hổ chà sát hai tay nói:



- Vô Ảnh tằm một khi đã nhận chủ, thì cả đời sẽ không thay đổi. Cho nên lão đệ cứ yên tâm lão Lục ta sẽ không đánh chủ ý lên Vô Ảnh thao tằm của cậu, thế nhưng Vô Ảnh thao tằm còn có một đặc tính, cậu có thấy mỗi lần Vô Ảnh thao tằm tấn cấp đều dùng tơ tằm của mình kết thành kén tằm, cậu đã gặp qua việc này chưa?



Diệp Mặc giật mình. Loại kén tằm này hắn thật sự đã thấy. Mỗi lần Vô Ảnh ngủ say, đều dùng tơ tằm của chính nó tạo một cái kén vây xung quanh. Cuối cùng hình thành những vòng kén dày bằng tơ tằm màu trắng, lẽ nào cái này chính là kén tơ tằm.



Nghĩ tới đây Diệp Mặc liền lấy ra từ trong nhẫn một cái kén tơ tằm màu trắng rồi nói:



- Lão ca có phải là nói đến cái này không?



- Đúng, đúng, là nó...



Lục Vô Hổ nhoáng một cái đã đoạt lấy cái kén tơ tằm màu trắng trong tay Diệp Mặc, liên tục nói “đúng”.



Diệp Mặc lần thứ hai nhìn thấy cái loại tâm tình vô cùng hưng phấn này của Lục Vô Hổ. Lần đầu tiên chính là khi lão ta nhìn thấy mình lấy ra lá của Khổ trúc, lần này lại là kén tơ tằm.



- Đồ tốt, đồ tốt, chí bảo luyện khí, chí bảo a a.....



Lục Vô Hổ kinh hãi than vãn lên, nhìn chằm chằm vào kén tơ tằm trong tay không ngừng lẩm bẩm.



Diệp Mặc nhàn nhạt nói:


- Cái gì?



Không đợi Diệp Mặc nói xong, Lục Vô Hổ liền cắt ngang lời hắn:



- Cậu đang nằm mơ à? Cho dù là có loại pháp bảo phi hành này, một mình câu có thể phi hành từ Nam An Châu đến Bắc Vọng Châu sao? Mấy lão yêu quái của Vô Tâm Hải không biết đã ăn tươi nuốt sống cậu bao nhiêu lần rồi. Không chỉ nói cậu, cho dù là lão ca muốn đi từ Nam An Châu đến Bắc Vọng Châu mà không thông qua Truyền Tống Trận thì cũng phải tốn rất nhiều khí lực.



Diệp Mặc không để ý tới lời Lục Vô Hổ nói, lại hỏi lại lần nữa:



- Lão ca nói điểm chính đi, không nên quanh co.



Lục Vô Hổ cười hắc hắc:



- Coi như là ta có thể luyện chế, nhưng cậu có loại tài liệu cao cấp đó sao? Luyện chế pháp bảo phi hành có thể từ Nam An Châu đến Bắc Vọng Châu, không chỉ cần tài liệu cực phẩm, mà còn cần dùng tài liệu phi hành riêng, không nói cậu, cho dù là tôi cũng không cách nào có đủ.



Diệp Mặc không đợi Lục Vô Hổ nói tiếp, liền lấy ra mấy loại tài liệu đặt trước mặt Lục Vô Hổ rồi hỏi:



- Lão ca xem mấy thứ đồ này đã được chưa.



Lục Vô Hổ nhìn mấy thứ đồ Diệp Mặc lấy ra, thiếu chút nữa là hai con mắt đã lọt cả ra ngoài:



- Lông vũ ‘Cửu Vũ Kim Bằng’ của ‘Thanh Như Hiểu Thiên’, tài liệu cấp mười, ‘Hoàng tinh thạch’ tài liệu luyện khí cấp chín, bán cực phẩm Tinh Thần Sa cũng là tài liệu cấp chín....



Lão trơn trừng con mắt lên nhìn chằm chằm vào Diệp Mặc:



- Cậu kiếm được nhiều thứ tốt như vậy ở chỗ nào thể? Chẳng những có ‘Hoàng tinh thạch’, còn có cả lông vũ tài liệu cấp mười ‘Cửu vũ kim bằng’ nữa? Hơn nữa hai thứ này đều là tài liệu thích hợp nhất để luyện chế pháp bảo phi hành, cậu có phải là đã sớm muốn luyện chế pháp bảo phi hành không? Cho nên mới đi khắp nơi để thu thập những loại tài liệu này?



- Không sai, Lục lão ca, lão ca nói đi, có thể luyện chế hay không?



Diệp Mặc có chút bất đắc dĩ, những thứ mà hắn có đều đã lấy ra rồi.



Lục Vô Hổ gật đầu:



- Mấy thứ này của cậu đương nhiên có thể luyện chế pháp bảo phi hành đỉnh cấp, thế nhưng thiếu một món chính, ta vừa lúc có một gốc vạn niên ‘Dương Mộc Tâm’ tài liệu đỉnh cấp, cũng quyết định sẽ tặng cậu. Hơn nữa lá cây của Khổ trúc ta cũng sẽ gia cố vào một chút, thế nhưng cho dù đây là pháp bảo phi hành đỉnh cấp, nhưng mà tu vi của cậu thật sự là...



Câu kế tiếp Lục Vô Hổ không nói ra, thế nhưng Diệp Mặc đã hiểu rõ, ý của lão chính là tu vi của hắn quá thấp. Diệp Mặc thật ra cũng không có để ý vấn đề tu vi, hắn để ý chính là việc lá của Khổ trúc có thể gia cố vào pháp bảo phi hành.



Tuy rằng hắn rất muốn lấy ra một chiếc lá của Khổ trúc nữa ra để đưa cho Lục Vô Hổ, thế nhưng Diệp Mặc cũng biết loại chuyện này chỉ có kẻ não phẳng mới làm thôi. Hắn chỉ có thể thầm hạ quyết tâm, chờ tu vi của mình đủ cao rồi, thì mới cấp cho lão già này thêm, chí ít thì ngày hôm nay hắn vẫn rất có thiện cảm với Lục Vô Hổ.