Thiếu Phu Bất Lương
Chương 122 : Đưa ra lựa chọn (3)
Ngày đăng: 22:45 19/04/20
“Không
nhìn….” Vị Thiếu Quân thỏa mãn thở dài một tiếng, cúi đầu xuống gậm lấy
một bên hồng anh, Hách Liên Dung vặn vẹo thân thể phát ra một tiếng “ưm” thật khẽ, trước ngập phập phồng mãnh liệt, nhiệt lưu trong cơ thể không ngừng di chuyển khiến thân thể nàng run rẩy, toàn thân bủn rủn không có một chút sức lực nào.
“Liên Dong, nàng là thê tử của ta.” Vị Thiếu Quân lần đầu tiên nói ra những lời
này, “Mặc kệ trong lòng nàng có ai, nàng vĩnh viễn vẫn là gả cho Vị
Thiếu Quân ta. Nàng từng nói rằng thật cảm ơn ta không có chạm vào nàng, ta cũng muốn có được phần cảm kích này, nhưng là hiện tại ta không muốn như vậy nữa, ta chỉ muốn nàng, cho dù nàng vẫn nhớ tới cái bố Pitt kia
cũng được, ta không quan tâm, chỉ nghĩ có nàng….”
Vị Thiếu
Quân thấp giọng nỉ non, khi nói chuyện không ngừng lấy đôi môi chạm qua
từng tấc trên cơ thể xinh đẹp của nàng, nụ hôn nóng rực không ngừng hôn
xuống phía dưới, ngập ngừng dừng ở nơi bụng Hách Liên Dung. Hách Liên
Dung bị dục vọng khiến cho hét chói tai, rung động sâu trong nội tâm
càng thêm rõ ràng, thân thể cũng vì khao khát mà trở nên nóng bỏng, chỉ
là… chỉ là….
“Cái gì…
cái gì mà bố Pitt?” Hách Liên Dung thật ra nhớ rất rõ sự tồn tại của “bố Pitt”, tuy nhiên nàng không thể hiểu được vì cớ gì mà Vị Thiếu quân đối với chuyện này nhớ mãi không quên.
“Chính là
lần trước ta thân mật nàng, nàng gọi cái tên này.” Vị Thiếu Quân nâng
người lên, từ trên aco ngạo nghễ nhìn xuống nàng, “Ta từng nghĩ rằng để
cho nàng trở lại bên người hắn, nhưng hiện tại ta không muốn nữa. Liên
Dung, nàng chỉ có thể là của ta. Nụ hôn của nàng… lỗ tai… rên rỉ….” Hắn
vừa nói vừa hôn lên môi Hách Liên Dung, rồi lỗ tai…. Cuối cùng rơi xuống trước ngực mềm mại, trêu trọc khiến cho thân mình Hách Liên Dung nhẹ
nhàng lắc lắc, thập giọng rên rỉ. Vị Thiếu Quân cười xấu xa thành tiếng, hơi tăng thêm lực đạo khi cắn xuống, “Đều là của ta.”
Nàng nghe
thấy cái gì? Hách Liên Dung cố gắng duy trì một chút thanh tỉnh, không
để cho dục vọng chiếm thế thượng phong. Hắn nói tình cảm của hắn với
Bạch Ấu Huyên chỉ là thưởng thức chứ không phải tình yêu? Hắn nói muốn
mình? Hắn còn nói loại chuyện này chỉ có thể làm cùng người mình thích?
phủ thế nào, Vị Thiếu Quân thấy nàng ngẩn người, cười hi ha nghiêng
người tới, không nói gì đem nàng ôm vào trong lòng, “Hồi tưởng lại
chuyện vừa xảy ra sao?”
Hách Liên Dung lườm hắn một cái, lại cảm thấy tò mò, “Huynh cùng Bạch cô nương nói rõ tất cả chưa?”
Vị Thiếu Quân lập tức trở nên nghiêm chỉnh, “Đương nhiên, nàng có thể đi hỏi nàng ấy, ta cũng có thể tới đối chất.”
“Cũng không phải thẩm vấn phạm nhân, đối cái gì chất!” Hách Liên Dung vỗ nhẹ gáy
hắn, trong lòng lại vì thái độ của hắn mà mừng thầm, “Vậy bạch cô nương
đối với huynh luôn có chút gì đó đi?”
“Kia… chắc
là có đi.” Vị Thiếu Quân đối với bản thân rất tự tin, “Ta đối với nàng
ấy tốt như vậy, lại là công tử đẹp giai, một thiếu niên lang trong thời
buổi hỗn loạn, nàng ấy không động tâm mới là kỳ lạ đi?” (thiếu niên
lang: lang quân trong mộng)
Hách Liên Dung không biết nên nói gì, “Huynh xác định hai từ này là để hình dung huynh sao?”
Vị Thiếu
Quân không nói gì, Hách Liên Dung lại nói: “Tuy nhiên huynh nếu không có chút tâm tư gì với nàng ấy, sao lại không nói với nàng ấy?”
Vị Thiếu Quân thế nhưng sửng sốt, “Sao phải nói?”
“Huynh
không nói không phải sẽ khiến nàng bị lỡ dở sao?” Hách Liên dung quệt
miệng, hung hăng trừng hắn một cái, “Cũng là vì huynh biến thái như vậy
nên phải có người hưởng thụ quá trình biến thái của huynh sao?”
Vị Thiếu
Quân ngập ngừng hồi lâu, phẫn nộ nói: “Nàng ấy cũng chưa từng nói nàng
ấy ái mộ ta, chúng ta bình thường cũng không ai nói tới chuyện này, vốn
cảm thấy ở chung cũng không tồi, ta lỗ mãng chạy tới bảo nàng ấy không
cần ái mộ ta, có phải hay không có chút rất gây tổn thương nàng ấy?”