Thiếu Phu Bất Lương

Chương 22 : Quà hồi môn tặng kèm

Ngày đăng: 22:43 19/04/20


Hách Liên Dung nói xong thì mở cửa phòng, Vị Thiếu Quân phía sau nàng lại nói: “Từ từ.”



Hách Liên Dung quay đầu lại: “Muốn đề lại di ngôn gì đây?”



Vị Thiếu Quân chán nản, trừng mắt nhìn

Hách Liên Dung nửa ngày, chỉ vào bài trên giường: “Cô đem cái…cái bài gì gì đó và bài hai mươi mốt điểm dạy cho ta!”



Hách Liên Dung không nói gì quay lại nhìn hắn nửa ngày, dân cờ bạc đều có tác phong cố gỡ kiểu này, rõ ràng thua

đến không còn gì để mất nhưng vẫn ham hố.



“Đừng quên sáng mai ngươi phải đến gặp nhị nương dập đầu nhận sai.” Hách Liên Dung lười phải dạy hắn, mở cửa đi ra ngoài.



Sáng sớm hôm sau, Bích Liễu ở phía sau

cửa phòng ngủ nửa kinh hãi nửa ngờ vực nhìn Hách Liên Dung đi ra từ

phòng bên cạnh, sửng sốt hồi lâu. Hách Liên Dung đi đến trước mặt Bích

Liễu, vươn vai vặn người, sau đó mới mở cửa phòng ngủ: “Hắn đi chưa?”



Bích Liễu lắc đầu, mới nhớ tới biểu đạt không rõ ràng: “Nô tì còn chưa đi vào.”



Hách Liên Dung liền tiến đến đẩy cửa ra,

nhìn lướt qua trong phòng, quay đầu lại nói với Bích Liễu: “Phái người

qua chỗ nhị phu nhân, xem thử Vị Thiếu Quân có ở đó không.”



Bích Liễu vội cho nha hoàn qua xem, trên mặt ngần ngừ một lúc mới nhỏ giọng nói: “Có cần…đến phòng Bích Đào xem hay không?”



Hách Liên Dung sửng sốt một chút, lại khẽ hừ một tiếng xoay người vào nhà. Thật sự, nếu Vị Thiếu Quân nửa đêm

chuồn êm đến phòng Bích Đào thì đúng là không có tiền đồ.



Bích Liễu cẩn thận nhìn thần sắc Hách

Liên Dung, trừ bỏ vẻ khinh thường thì nhìn không ra cái gì khác, nhưng

vẫn vụng trộm cho nha hoàn đến xem thử. Không lâu sau nha hoàn kia trở

về, lắc lắc đầu với Bích Liễu. Bích Liễu lúc này mới xua tay để nha hoàn đi xuống, chính mình bưng chậu rửa mặt vào nhà hầu hạ Hách Liên Dung

rửa mặt.



Lại qua một lúc sau, nha hoàn bị phái qua chỗ Hồ thị trở về, báo không tìm thấy Vị Thiếu Quân. Hơn nữa còn mang

về một người khác-Thanh cô.



Thanh cô vốn là nha hoàn hồi môn của Đại

phu nhân Nghiêm thị, sau lại gả cho quản gia Vị phủ. Nhiều năm như vậy

coi như cũng được trên dưới Vị gia tín nhiệm. Hiện tại quản lí toàn bộ
Vị Thu Cúc trời sinh không chịu nổi bị

người ta làm lơ, ở phía sau Hách Liên Dung tức giận nói: “Tẩu còn tưởng

bản thân là người thông minh chắc? Ngày tẩu đến Vị gia, hoàng thượng ban thưởng chức quan cho, để đại ca đi nhận chức. Đại tẩu hưởng lợi từ tẩu

lại khích bác lão phu nhân làm vậy với tẩu. Muội là em chồng của hai

tẩu, một người đại tẩu, một người nhị tẩu, thật đúng là không nhịn nổi.”



Việc này Hách Liên Dung chỉ nghe bóng

nghe gió. Nhớ lại một chút, chính là lúc lần đầu tiên gặp mặt, các nàng

đã nói qua Vị Thiếu Huyên đến gặp Tri phủ đại nhân nhận chức, hóa ra

đúng là nhờ mình?



Hách Liên Dung hiếu kì hỏi: “Đại ca nhận chức gì?”



Vị Thu Cúc bĩu môi: “Còn phải đợi tri phủ đại nhân phân phó nữa!”



Hách Liên Dung nghĩ nghĩ lại nói: “Đại khái có thể nhậm chức mấy phẩm?”



“Ít nhất cũng được thất phẩm đi?” Vị Thu Cúc thật có chút hờn giận: “Lão phu nhân đúng là bao che khuyết điểm,

nếu đem cơ hội này nhường cho Tử Hiên, cam đoan ba năm liền làm đến tri

phủ. Cấp cho đại ca? Cũng chỉ hữu danh vô thực trong nha môn, lĩnh chút

bổng lộc, chẳng phải lãng phí cơ hội!”



Hách Liên Dung giờ mới hiểu Vị Thu Cúc

bất mãn với lão phu nhân và Vị Thiếu Huyên đã lâu, đúng là ngày hôm qua

không chỉ đơn giản là bực tức bột phát.



Có điều…Việc này nghĩ thế nào cũng nên để trong lòng. Giống như Vị Thu Cúc nói, cơ hội này nhờ nàng đến với Vị

gia mới có, nói cách khác, đây là đồ cưới mà Hách Liên Dung mang đến.

Dựa vào đâu mà bọn họ đã được ưu đãi lại còn tìm mọi cách gây khó dễ

cho nàng? Lại còn bắt học tổ huấn?



Thật khiến người ta tức giận a! Thế

nhưng, Hách Liên Dung nở nụ cười, có mà không nhận thì cũng không có lễ

nghĩa, không phải bọn họ bắt nàng học tổ huấn sao? Vậy mình cũng phải đáp lại bọn họ một phần đại lễ mới được



Nghĩ đến đây, Hách Liên Dung nói vài lời

lấy lệ với Vị Thu Cúc, xoay người rời Vị phủ, lại hỏi Bích Liễu: “Ngươi có biết đường đến Hàn phủ không? Ta muốn tìm Hàn thiếu phu

nhân.”