Thịnh Sủng Thê Bảo
Chương 125 : Chiến tranh lạnh
Ngày đăng: 18:03 30/04/20
💋 edit: Phương Moe 💋
Lục Lưu cùng Giang Chính Mậu và nhóm anh vợ ở tiền thính nói chuyện, Giang Diệu thì theo Kiều Thị vào bên trong phòng. Kiều Thị tinh tế đánh giá nữ nhi, nhìn sắc mặt nữ nhi hồng hào, lại nhìn cử chỉ vừa nãy Lục Lưu ôn nhu săn sóc, nhìn thế nào cũng thấy đây là một đôi tiểu phu thê cực ân ân ái ái. Nhưng những gì nên hỏi, vẫn phải hỏi, Kiều Thị liền hỏi:
“Con rể có tốt với Diệu Diệu không?”
Giang Diệu gật đầu nói:
“Nương yên tâm, Vương gia đối với nữ nhi rất tốt. Mọi chuyện đều chiều theo nữ nhi.”
Kiều Thị vui mừng cười cười:
“Vậy thì tốt rồi. Diệu Diệu đã gả đi, có một số việc con phải tự mình xử lý. Con rể là người hiểu đạo lý, nhìn cũng cẩn thận lại tỉ mỉ. Hắn đối tốt với con, thì con cũng nên quan tâm hắn nhiều hơn, đối với hắn săn sóc một chút.”
Giang Diệu thấy bộ dáng mẫu thân không yên lòng, nàng rất biết nghe lời, nói:
“Nữ nhi đã biết.”
Hỏi một chút chuyện linh tinh, sau đó Kiều Thị mới hạ thấp giọng hỏi chuyện đêm động phòng hoa chúc. Giang Diệu tuy rằng thẹn thùng, nhưng cũng đàng hoàng gật đầu. Kiều Thị cười nói:
“Chuyện như vậy, không có gì phải thẹn thùng.”
Nàng dừng một chút, lại hỏi nữ nhi chuyện nha hoàn thông phòng, dù sao ở trong mắt Kiều Thị, con rể này tuy rằng không có thiếp thất, nhưng hắn cũng đã hai mươi hai tuổi rồi, trong phòng không thể không có ai.
Vấn đề này đúng là khiến Giang Diệu sửng sốt. Nàng nghĩ một lúc rồi lắc đầu, nói:
“Không có. Nha hoàn hầu hạ trong phòng đều là hình dáng thường thường, có quy củ, không có làm mấy chuyện kia…”
Trước đây Giang Diệu đúng là đã nghĩ tới, nhưng sau đó Lục Lưu đối với nàng rất săn sóc nên nàng cũng quên mất chuyện này.
Hiện giờ không có nha hoàn thông phòng, nhưng không có nghĩa là trước đây không có. Nghĩ đến con rể đối với nữ nhi để bụng như thế, cho dù trong phòng có người, cũng đã sớm đuổi đi rồi. Tôn trọng nữ nhi như vậy, Kiều Thị đối với người con rể này cũng càng ngày càng thoả mãn mấy phần, nụ cười trên mặt cũng sâu hơn chút.
Nói xong những lời này, ba người tẩu tẩu của Giang Diệu cũng đi vào.
Tiết Kim Nguyệt nhìn thấy Giang Diệu, nhất thời vui mừng chạy tới, đem người ôm lấy:
“Diệu Diệu, nhìn thấy muội thật tốt. Ta cùng đại tẩu và đệ muội đều rất nhớ muội.”
Mới có mấy ngày thôi, có cần khuếch đại như thế không? Giang Diệu cười cười, ngẩng đầu kêu một tiếng “Đại tẩu”, “Tam tẩu”.
Giang Diệu nhìn bộ dáng ngốc nghếch mà lại tự cho mình là thông minh của Nhị tẩu, Giang Diệu đúng là không biết nên khóc hay là cười. Nàng nói:
“Khẳng định Nhị ca muội đã biết rồi.”
“A?”
Tiết Kim Nguyệt ngẩn người, lẩm bẩm nói:
“Vậy giờ tẩu phải đi qua nói rõ ràng với hắn sao?”
Nàng nghẹn ngào một tiếng rồi ôm mặt, hối hận không thôi:
“Nhị biểu ca nhất định sẽ đánh chết tẩu mất.”
Hì hì ——
Giang Diệu không nhịn được cười ra tiếng, nhìn bộ dáng Nhị tẩu túng quẫn, nàng chỉ cảm thấy quá không có tiền đồ. Nàng nói:
“Nhị ca muội mới không nỡ đánh chết tẩu đâu. Có điều tẩu nghĩ xem, lúc này này tẩu giấu Nhị ca muội để cùng Kỳ Trừng gặp mặt, Nhị ca không nói gì nhưng thực ra là càng lo sợ tẩu ở chỗ Kỳ Trừng phải chịu thiệt. Nhân phẩm Kỳ Trừng như thế nào, tẩu còn không rõ ràng sao? Hôm nay tìm tẩu muốn mượn bạc, ngày mai không biết lại lấy cớ gì đến tìm tẩu đây. Tẩu cho hắn mượn bạc để giúp dì chữa bệnh, đây là chuyện tốt, nhưng tẩu nên ngẫm lại tại sao Kỳ Trừng chỉ một mực muốn mượn bạc của tẩu?? Cô nương gia đã xuất giá lén lút cũng ngoại nam gặp mặt, nếu bị người khác ở Trấn Quốc Công phủ nhìn thấy thì tẩu có hàng trăm cái miệng cũng không thể bào chữa cho mình.”
Tiết Kim Nguyệt làm sao sẽ nghĩ đến chuyện này lại huyên náo nghiêm trọng như thế. Nghĩ đến khuôn mặt âm u của phu quân nhà mình, Tiết Kim Nguyệt có chút hốt hoảng, bèn ngước mắt nhìn Giang Diệu, hỏi:
“Diệu Diệu, Nhị biểu ca thương muội nhất, muội đi nói với hắn một chút, có được hay không?”
Nàng lắc lắc cánh tay Giang Diệu:
“Diệu Diệu, muội liền giúp ta lần này đi.”
Giang Diệu suy nghĩ một chút, đáp:
“Chuyện này chính tẩu tự đi nói thì tốt hơn.”
Tiết Kim Nguyệt thấp thấp đầu, nói lầm bầm:
“Tẩu… Tẩu có chút sợ.”
Giang Diệu lại phải khuyên vài lần, rốt cục cũng cổ vũ được vị Nhị tẩu này. Nhìn thấy dáng vẻ của Nhị tẩu có sức sống bắn ra bốn phía, Giang Diệu mới thở dài thườn thượt. Chuyện này xác thực Nhị tẩu có lỗi trước, có điều nghĩ đến tình cảm của Nhị ca đối với Nhị tẩu, chỉ cần Nhị tẩu chủ động nhận sai thì Nhị ca nhất định sẽ tha thứ