Thịnh Thế Đích Phi

Chương 30 : Công chúa Tê Hà

Ngày đăng: 20:42 20/04/20


Editor: Tiểu Mộng

Beta: Tiểu Tuyền

Trên lầu hai của Sở Hương các.



Một cái bóng xinh đẹp, diễm lễ vội vã vọt từ trong nhã gian ra, mắt

thấy sẽ chạm vào tiểu nhị đang bê khay thức ăn. Trong nháy mắt đó Mộ

Dung Đình nhảy ra muốn kéo nàng kia lại những đã chậm mất một chút,

khiến cho ống tay áo đỏ tươi kia lướt qua tay mình.



“Cẩn thận!” Gần như đúng lúc nữ tử váy hồng kia đụng phải bát canh

nóng hổi văng ra từ khay thức ăn mà tiểu nhị đang bưng, Diệp Ly tiện tay cầm lấy cái chén trên bàn ném qua, lực đạo và vị trí chính xác khiến

bát canh nóng hổi hơi chệch về phía bên trái. Một trận loảng xoảng vang

lên, bát canh nóng rơi xuống đất, còn mấy đĩa thức ăn dư lại trên khay,

vì được tiểu nhị cố gắng giữ chặt, nên chỉ bị rớt vài giọt lên y phục

của một vị khách, không gây ra tổn thất nghiêm trọng nào.



Cả lầu hai nhất thời lâm vào yên tĩnh, tiểu nhị mặt trắng bệch nhìn

bát canh nóng văng trên mặt đất rồi lại cảm kích nhìn tiểu thư váy xanh. Nếu như vị cô nương kia không ném chén thì bát canh mới nấu còn đang

sôi sùng sục kia rất có thể sẽ rơi vào đầu công tử đang ngồi tựa vào cầu thang hoặc có thể văng xuống những vị khách đang ngồi bên dưới, nữ tử

váy hồng kia hẳn chưa ý thức được hậu quả mình có thể gây ra, vì sau khi bị Mộ Dung Đình kéo lại còn tức giận vung tay, nói: “Càn rỡ! Dám ngăn

cản bổn công chúa trút giận!”



Lúc này đám người Tần Tranh mới nhận ra, nữ tử áo hồng này chính là

công chúa Tê Hà của nước Nam Chiếu mà mấy ngày trước đã gặp ở thịnh hội

bách hoa.



Mộ Dung Đình không sợ nàng ta nên cười lạnh nói: “Muốn tức giận thì

về Nam Chiếu của ngươi đi. Ở tửu lâu người ra người vào đông đúc mà còn

xông bừa ra ngoài. Nếu làm người khác bị thương thì sao?”



Sắc mặt công chúa Tê Hà rất khó coi, hẳn là tâm tình đang lúc không

tốt, liền khinh thường xùy một tiếng: “Chẳng qua chỉ là mấy tên dân đen

thôi, bổn công chúa làm bị thương thì sao chứ?”



Lời này vừa thốt ra, sắc mặt của tất cả các khách nhân ở lầu hai đều

thay đổi. Phải biết rằng Sở Hương các này là tửu lâu tốt nhất kinh

thành, giá cả rất cao, người dân bình thường không thể nào chi trả nổi.

Những người ra vào nơi đây không phú cũng quý, công chúa Tê Hà nói năng
“Các ngươi… Các ngươi…”



“Đã xảy ra chuyện gì? Tê Hà nàng đang làm gì ở đây?”



Cửa nhã gian lại bị mở ra, Mặc Cảnh Lê lạnh lùng nhíu chặt mày nhìn

tình cảnh trước mắt, ánh mắt nhìn mấy người Diệp Ly càng thêm âm trầm.



“Cảnh Lê ca ca, các nàng bắt nạt Hà nhi.” Thấy Mặc Cảnh Lê đi ra

ngời, công chúa Tê Hà vội vàng chạy tới, trên mặt biểu lộ phong thái của một cô gái thật đáng yêu.



Ha…



Mọi người xung quanh đều làm ra vẻ ăn cơm nhưng lỗ tai lại dựng thẳng lên. Không phải Lê Vương điện hạ sẽ thành thân vào đầu tháng sau sao?

Vậy mà giờ lại ở tửu lâu hẹn hò với công chúa Tê Hà là thế nào? Chẳng lẽ sau khi vứt bỏ Diệp Tam tiểu thư, Lê Vương điện hạ chuẩn bị vứt bỏ tiếp Diệp Tứ tiểu thư sao?



Mặc Cảnh Lê nhíu mày, nhìn Diệp Ly hỏi: “Có chút chuyện nhỏ cần gì

phải phóng đại lên thế? Hay Diệp Ly ngươi muốn lấy lòng mọi người? Ngươi đừng hy vọng, Bổn Vương tuyệt đối sẽ không cưới ngươi.”



Nếu như không phải trước mặt nhiều người, nhất định Diệp Ly sẽ cho hắn một trận khó quên. Không tự luyến ngươi sẽ chết à?



“Lê Vương điện hạ có cần mời Thái y không?”



“Cái gì?” Mặc Cảnh Lê sửng sốt.



Diệp Ly thản nhiên nói: “Hoang tưởng quá cũng là một loại bệnh, cần phải sớm chữa trị.”



Phì… Không biết là ai không nhịn được cười phá lên.



“Diệp Ly ngươi to gan!” Mặc Cảnh Lê không phải là kẻ có tính tình

tốt, bị một nữ nhân mình đã vứt bỏ trêu đùa trước mặt đông người như vậy thì nhất thời giận tím mặt. Ánh mắt âm lãnh lóe lên sự ác độc, giơ tay

lên hướng Diệp Ly đánh tới. Ánh mắt Diệp Ly lạnh đi, xoay bàn tay nắm

một đồ vật giấu trong áo, chỉ chờ Mặc Cảnh Lê đến trước mặt.



Một cái bóng xám xẹt qua, bàn tay của Mặc Cảnh Lê liền dừng ở trước

mặt Diệp Ly, không thể nhúc nhích được nữa. Một giọng nói trầm thấp, ôn

hòa vang lên: “Lê Vương, ngươi có gì bất mãn đối với Vương phi tương lai của Bổn Vương sao?”