Thịnh Thế Đích Phi

Chương 58 : Trò khôi hài của công chúa Lăng Vân

Ngày đăng: 20:42 20/04/20


Edit: Thu Huyền

Beta: Sakura

Trong nháy mắt rơi vào nước, Diệp Ly vẫn không nhịn được muốn mắng

chửi người. May mà những năm gần đây vẫn luôn kiên trì cố gắng rèn

luyện thân thủ cùng với thể chất của mình, nhưng vẫn còn có chút khoảng

cách so với kiếp trước dãi nắng dầm mưa, bị huấn luyện bò lăn bên trong

bùn lầy. Hơn nữa cho dù hiện tại thân thể này không được sủng nhưng chắc chắn 100% là tiểu thư khuê các được nuông chiều từ bé, vừa xuống nước

vẫn không khỏi xuất hiện co rút. May mắn Diệp Ly sớm có chuẩn bị tâm lý, rất nhanh điều chỉnh thử đi về phía công chúa Lăng Vân, cũng thuận lợi

bắt được công chúa Lăng Vân đang ở trong nước giãy dụa kéo xuống đáy hồ

nước.



Chỉ liếc là thấy được vị công chúa Lăng Vân này căn bản là không biết bơi lặn, Diệp Ly không nhịn được cười lạnh. Rất tốt, nàng nên khen

thưởng cái dũng khí của vị công chúa này vì yêu hiến thân sao? Không

biết bơi lại dám nhảy vào hồ nước! Vậy là tốt rồi phải cảm thụ tốt cảm

giác ngâm nước là thế nào đi, tin tưởng về sau nàng ta sẽ biết cái gì

gọi là liệu sức mà làm. Vốn là công chúa Lăng Vân cũng không bối rối,

nàng biết rất rõ rất nhanh sẽ có người tới cứu nàng. Nhưng rất nhanh

nàng phát hiện mình đang nhanh chóng chìm xuống đáy hồ, không khỏi kinh

hoảng giãy dụa càng thêm lợi hại. Diệp Ly dưới đáy lòng hừ nhẹ một

tiếng, tinh tường cảm giác được chấn động có người nhảy xuống nước rồi,

Diệp Ly nhanh chóng chuyển tới sau lưng công chúa Lăng Vân đang bối rối

rồi đánh ngất nàng đi, sau đó kéo hướng bên kia bơi đi, thẳng đến khi

đoán chừng công chúa Lăng Vân sắp đến cực hạn rồi mới đưa nàng đẩy trở

về.



Dường như chỉ là trong nháy mắt, toàn bộ mọi người ở ngự hoa viên tụ

lại bên hồ. Đuổi tới trước hết là thị vệ Tây Lăng quốc cùng thị vệ trong ngự hoa viên đã xuống nước cứu người rồi.



“Người ở bên đó!” Bên hồ đột nhiên có người kêu lên, mọi người vội

vàng nhìn qua quả nhiên thấy một màu gấm vóc rực rớ nổi trên mặt nước,

sau đó thấy Định Vương phi cũng đi theo lên, một tay còn kéo công chúa

Lăng Vân. Ở trong mắt mọi người hiển nhiên là bộ dáng Định Vương phi

cứu được công chúa Lăng Vân. Diệp Ly phát hiện thấy bóng ảnh thị vệ

nhanh chóng bơi tới đối với công chúa Lăng Vân còn đang hôn mê mỉm cười, “Công chúa, tỉnh tỉnh. Công chúa… có người tới cứu chúng ta rồi.” Vốn

là Diệp Ly ra tay không nặng, vừa nổi lên mặt nước công chúa Lăng Vân

rất nhanh liền mở mắt. Lại phát hiện Diệp Ly đang mỉm cười đùa cợt với

mình, cũng bất chấp hoàn cảnh lúc này của các nàng, công chúa Lăng Vân

hét to: “Ngươi buông Bổn cung ra!” Sau đó dùng lực giãy dụa lên.



“Công chúa, ngươi đừng nhúc nhích. Coi chừng…”



“Bổn cung không cần ngươi lo.” Thấy thị vệ đã đến trước mặt, công chúa Lăng Vân không có sợ hãi đẩy Diệp Ly ra.



Rất tốt… Diệp Ly mang theo thần sắc kinh hoảng ở trong tầm mắt mọi

người theo hướng công chúa Lăng Vân đẩy ra một lần nữa chìm vào trong

nước.



Công chúa Lăng Vân vừa lên đến trên bờ các cung nữ lập tức đưa tới

quần áo khô vì nàng phủ thêm. Thanh Ngọc và Thanh Hà phẫn nộ trừng mắt

nhìn công chúa Lăng Vân nói: “Công chúa! Vương phi chúng ta có lòng tốt

cứu ngươi, tại sao ngươi phải đẩy nàng ấy!”



Công chúa Lăng Vân ngẩng đầu lên, quả nhiên thấy rất nhiều người đều

dùng ánh mắt khiển trách nhìn mình thì không khỏi sững sờ. Cái đó với kế hoạch của mình không giống nhau! “Bổn cung không có đẩy nàng ta!” Hoa

Thiên Hương cười lạnh nói: “Đường đường công chúa dám làm không dám

nhận. Cho dù muốn nói dối cũng phải tìm một cái cớ gạt được mọi người

chứ. Công chúa cho là chúng ta ở đây nhiều người như vậy đều mù hết

sao?” Công chúa Lăng Vân cả giận nói: “Là nàng ta đẩy Bổn công chúa

xuống, Bổn công chúa không cần nàng ta cứu.” Trưởng công chúa Chiêu

Dương trầm mặt nói: “Công chúa có ý tứ là Định Vương phi đẩy ngươi xuống nước, sau đó chính nàng ta lại nhảy xuống cứu ngươi? Kết quả ngươi bình an vô sự còn nàng đến bây giờ còn không có đi lên? Công chúa tốt nhất

cầu nguyện Định Vương phi không có việc gì, nói cách khác, chỉ sợ ngươi

là công chúa Tây Lăng thì Đại Sở ta cũng sẽ không tha thứ.”



“Vương phi…Tìm được Vương phi rồi…” Thanh Ngọc lo lắng chờ ở bên cạnh bờ kêu lên, trong hồ Thanh Sương và Thanh Loan mỗi người một bên đỡ

Diệp Ly rõ ràng đã hôn mê nổi lên mặt nước. Mọi người trên bờ vội vàng

giúp đỡ kéo người lên vì Diệp Ly phủ thêm quần áo, Thanh Ngọc vội cầm

tay bắt mạch cho nàng. Công chúa Chiêu Dương lo lắng nhìn Diệp Ly nói:

“Thế nào rồi? Sao Thái y còn chưa tới?” Thanh Ngọc ngẩng đầu lên nói:

“Đa tạ công chúa quan tâm, Vương phi đã uống vài ngụm nước cho nên mới

hôn mê bất tỉnh, có lẽ không có gì trở ngại. Nhưng mà… Vương phi hiện

tại cần có nơi nghỉ ngơi.” Công chúa Chiêu Dương nhìn xung quanh, quả

quyết nói: “Nơi này cách điện Triêu Hà tương đối gần, vậy đưa Định Vương phi qua đi.” Mọi ngươi vây quanh Diệp Ly hôn mê bất tỉnh dưới sự dẫn

dắt của công chúa Chiêu Dương đi tới điện Triêu Hà, đồng dạng cùng rơi

xuống nước nhưng công chúa Lăng Vân lại bình an vô sự dĩ nhiên bị mọi

người trong lúc vô tình không để mắt đến. Nhìn đám người vội vàng mà đi, sắc mặt công chúa Lăng Vân lúc trắng lúc xanh.



“Công chúa…” Cung nữ Tây Lăng quốc đi theo bên người nàng cẩn thận từng li từng tí kêu lên.



“Cút!” Công chúa Lăng Vân cả giận nói.



Bầu không khí trong điện Triêu Hà một mảnh ngưng trọng, trong điện

thần sắc Mặc Tu Nghiêu nghiêm túc ngồi ở bên giường nhìn chăm chú nữ tử đang mê man trên giường, thái y cẩn thận từng li từng tí tiến lên bắt

mạch. Trưởng công chúa ngồi ở một bên ngưng mày hỏi: “Định Vương phi

thế nào rồi?” Thái y nghĩ nghĩ, nhìn thoáng qua Mặc Tu Nghiêu mới nói: “Hồi Vương gia, công chúa, Vương phi không có gì trở ngại. chỉ là ước

chừng bị chút kinh hãi, thần trở về kê chút ít thuốc an thần cùng với

thuốc khu hàn là được.” Trưởng công chúa nói: “Đã không sao, thế mà

Vương phi còn chưa có tỉnh lại?’ Thái y nói: “Cái này… Vương phi chỉ

là nữ tử, chỉ sợ trong lúc vội vã đột nhiên uống nước mới bị ngất đi.

Nhưng sặc nước không nghiêm trọng lắm, chỉ cần nghỉ ngơi một hồi là tỉnh lại đấy.” Trưởng công chúa không khỏi hiện lên cảnh Diệp Ly đỡ công

chúa Lăng Vân nổi lên mặt nước thì lại bị công chúa Lăng Vân đột nhiên

đẩy một cái, sắc mặt càng thêm trầm trọng, gật đầu nói: “Ngươi đi xuống

sắc thuốc đi.”



“Thần cáo lui.”



Trong phòng chỉ còn lại có công chúa Chiêu Dương và Mặc Tu Nghiêu,

công chúa Chiêu Dương đứng lên nói: “Tu Nghiêu! Cháu chăm sóc tốt Vương

phi, công chúa Lăng Vân bên kia Bổn cung sẽ vì Vương phi lấy lại công
thường nhếch miệng. Coi như nàng được xưng là Quận chúa cao ngạo nhất

kinh thành cũng tuyệt đối khinh thường thất lễ ở tại nơi như thế này.

Công chủ Tây Lăng Quốc giáo dưỡng thật đúng thật là để cho người ta lau

mắt mà nhìn.



Công chúa Lăng Vân oán hận trừng mắt nhìn Diệp Ly nói: “Bổn công chúa dựa vào cái gì mà phải xin lỗi nàng ta? Bổn cung là công chúa tôn quý

nhất Tây Lăng, muốn Bổn công chúa xin lỗi thì nàng ta nhận được sao?”



Diệp Ly nhíu mày, “Công chúa không chịu xin lỗi là xem thường bản phi?”



“Ngươi có cái gì làm cho Bổn công chúa để mắt tới sao?’ Công chúa

Lăng Vân cao ngạo hất cằm lên, mắt liếc nhìn Diệp Ly. Những ngày này

nàng đã sớm đem Diệp Ly nghe ngóng rõ ràng, một cái tiểu thư Thượng Thư

phủ bị lạnh nhạt nhiều năm, vẫn là thiên kim nổi danh ba không trong

kinh thành, không tài không đức không mạo. mà ngay cả Lê Vương đều không chịu nổi thanh danh của nàng mà từ bỏ nàng. Chỉ là vận khí tốt mới được Hoàng Thượng chỉ hôn cho Định Vương. Về phần sự tình đứng đầu bách hoa

thịnh hội, ở trong mắt công chúa Lăng Vân không đáng nửa điểm chú ý,

Diệp Ly chỉ là gặp may mà thôi.



Diệp Ly đáy mắt xẹt qua một tia sáng lạnh, càng không ngừng trấn an

chính mình: nàng còn nhỏ, không cần cùng nàng ta chấp nhặt… Nàng còn nhỏ đi! Nha đầu kia là thiếu sửa chữa, nếu như nàng vẫn còn trong quân đội

không biết nặng nhẹ như vậy đã sớm nhổ xuống một lớp da của nàng ta rồi. “Như vậy… Công chúa là xem thường bản phi hay là xem thường thân phận

Định Quốc vương phi?” Diệp Ly hỏi.



“Ngươi căn bản không xứng với thân phận Định Vương phi!” công chúa

Lăng Vân kêu lên. Diệp Ly mím môi, cười mỉm nhìn công chúa Lăng Vân,

người ở chỗ này trong lòng đều thầm khen một tiếng tốt tình tình hàm

dưỡng tốt, “Như vậy công chúa cảm thấy ai có thể xứng với thân phận Định Quốc vương phi?” Nếu ngươi không biết xấu hổ nói bản thân ngươi… Bổn

vương phi thực phục ngươi rồi.



Công chúa Lăng Vân nghẹn họng, nhanh chóng nhìn Mặc Tu Nghiêu. Chỉ

tiếc hoa rơi hữu ý, nước chảy vô tình, Mặc Tu Nghiêu chỉ mang theo nhàn

nhạt tươi cười nhìn Vương phi bên cạnh không có chút nào phát giác được

ánh mắt u oán của công chúa Lăng Vân. Cho dù công chúa Lăng Vân có thể

đang ở trước mặt Diệp Ly tuyên cáo nàng có ý đồ với vị Định Vương phi,

thực sự còn không có mặt mũi ở trước mặt nhiều người như vậy biểu thị

chỉ có chính mình xứng đôi với Định Vương. Ngược lại là Diệp Ly đối với

thần sắc u oán của nàng chậc chậc kêu kỳ lạ, nha đầu kia cho tới bây giờ chưa thấy qua Mặc Tu Nghiêu, rõ ràng lần thứ nhất gặp mặt có thể biểu

hiện như thế đấy… Thâm tình… Nếu như là tám năm trước gặp Mặc Tu Nghiêu

còn có thể nói vừa thấy đã yêu, nhưng là hiện tại Mặc Tu Nghiêu thật sự

là có chút khuyết thiếu lại có điều kiện để cho người ta vừa thấy đã yêu sao. Sùng bái anh hùng chẳng lẽ thật sự có thể làm cho một thiếu nữ si

mê thành như vậy? Cho dù như thế, cũng nên sùng bái anh hùng bổn quốc

chính mình mới đúng chứ?



Hay là vị công chúa này là một nhân sĩ không biên giới?



“Nếu là lúc trước, công chúa xem thường ta cũng không có gì. Nhưng là hiện tại… Bản phi không có cách nào để cho lịch đại tổ tiên Định Quốc

vương phủ bởi vì bản phi mà hổ thẹn.” Diệp Ly nhìn chằm chằm vào công

chúa Lăng Vân nói. công chúa Lăng Vân kiêu căng nói: “Bổn công chúa

tuyệt đối không xin lỗi một người không bằng Bổn công chúa!” Diệp Ly

khiêu mi, “Lúc trước công chúa mời bản phi so kiếm, bản phi từ chối rồi. Không bằng hiện tại chúng ta tỷ thí một lần, nếu là bản phi thua chuyện ngày hôm nay… coi như bản phi đẩy công chúa tùy ý công chúa xử trí.

Nhưng công chúa thua…”



“Không có khả năng!” Công chúa Lăng Vân nói: “Bổn công chúa tuyệt đối sẽ không thua ngươi!”



Diệp Ly không để ý tới nàng, tiếp tục nói: “Ta muốn công chúa vào

thời điểm cung yến ở trước mặt văn võ bá quan và mệnh phụ quỳ xuống xin

lỗi.”



“Ngươi! Tốt, Bổn công chúa đáp ứng.” Thời điểm Lôi Đằng Phong còn

chưa kịp ngăn cản Lăng Vân đã cao giọng nói: “Nếu ngươi thua Bổn công

chúa muốn ngươi ba bái chín khấu từ cửa cung đi thẳng đến nơi náo nhiệt

nhất kinh thành, sau đó hướng tất cả mọi người thừa nhận ngươi không

xứng làm Định Vương phi!”



Diệp Ly lạnh nhạt gật đầu, “Một lời đã định.”



“Khoan đã!” Công chúa Chiêu Dương đứng lên nói: “ Bổn cung nhớ rõ Định Vương phi căn bản là không biết kiếm thuật.”



Diệp Ly cười nói: “Công chúa nói rất đúng, cho nên chúng ta không thể so kiếm, so bắn tên. Ta tin tưởng công chúa Lăng Vân nhất định cũng

biết?”



“Haaa…! Ngươi muốn so bắn tên với Bổn công chúa?” Công chúa Lăng Vân

dường như đã nghe được chuyện cười gì, vẻ mặt khinh miệt nhìn Diệp Ly

cười ra tiếng, “Bổn công chúa bảy tuổi đã học bắn tên, mười tuổi đã bắn

không hụt phát nào. Ngươi…có thể kéo được cung sao?”



Diệp Ly bộ dạng phục tùng cười yếu ớt, “Ý Công chúa là không thể so được hả?”



“Bổn công chúa sợ ngươi thua quá khó nhìn, ngươi đã không biết lượng

sức như vậy Bổn công chúa thành toàn ngươi là được. Ngươi nói đi, so như thế nào?”



Diệp Ly thỏa mãn cười, đứng dậy đối với Mặc Cảnh Kỳ cùng Hoàng hậu

nói: “Như thế, làm phiền Hoàng Thượng và Hoàng hậu làm chứng.” Mặc Cảnh

Kỳ nhìn nàng hỏi: “Định Vương phi, ngươi quyết định rồi hả? Cần phải suy nghĩ kỹ càng.” Diệp Ly cười nói: “Thỉnh Hoàng Thượng thành toàn. Tôn

nghiêm Định Quốc Vương phủ không thể chà đạp.”



Mặc Cảnh Kỳ thần sắc khẽ động, nhìn chằm chằm Diệp Ly hồi lâu, mới trầm giọng nói: “Tốt, trẫm đồng ý.”



Diệp Ly cung kính phúc thân cúi đầu, “Diệp Ly đa tạ Hoàng Thượng

thành toàn.” Sau đó mới quay người nhìn công chúa Lăng Vân cười nói:

“Công chúa, thỉnh.”



“Hừ!” công chúa Lăng Vân đi đầu quay người hướng ngoài điện mà đi. Diệp Ly tươi cười bình tĩnh dịu dàng, bước chậm đi theo.



Theo ở phía sau còn có Lôi Đằng Phong nhìn bóng lưng nữ tử thẳng tắp kiên định phía trước, không biết sao trong lòng nhiều hơn một tia dự

cảm không tốt lắm.