Thứ Nữ Công Lược
Chương 438 : Ồn Ào Náo Động (hạ)
Ngày đăng: 17:20 30/04/20
Nguyên Nương làm hại Đông thị đẻ non?
Thập Nhất Nương rất kinh ngạc.
Năm đó khi còn ở tiểu viện, nàng đã phát hiện quan hệ của Từ Lệnh
Nghi cùng Nguyên Nương đã đến tình trạng giương cung bạt kiếm, thủy hỏa
bất dung.
Hôn nhân đi tới bước này, dĩ nhiên không phải là trách nhiệm của một người.
Từ Lệnh Nghi ngay lúc đó, công thành danh toại, quyền cao chức trọng. Người ở phía trên sẽ để cho hắn đối với sở tác sở vi(hành động đã thực hiện rồi) của chính mình rất tự tin —— bởi vì đây chính là nguyên nhân hắn thành
công. Loại người này, như thế nào lại chấp nhận cho mình có tính cách
hoặc là việc làm có chút không đúng hoặc là chưa đủ chu toàn chứ? Kế đó
người ở bên cạnh hắn đều tràn đầy a dua nịnh hót, uốn mình theo người,
đại đa số tình huống, đều là người khác bị hắn sai đâu đánh đó như Thiên Lôi, khiến hắn có thể không cần xem sắc mặt người khác chỉ dựa theo
mong muốn của mình làm việc. Thói quen lâu ngày đối với người ở phía
dưới, như thế nào lại nhường nhịn, lui bước, ủy khuất chính mình chứ?
Nàng không có mang bất cứ hy vọng nào khi gả đi vào.
Ở trong xã hội vợ xem chồng như trời này, muốn không chết đuối ở
trong cuộc hôn nhân này, biện pháp duy nhất chỉ có mình đi thích ứng với hắn, chứ hắn quyết sẽ không thích ứng cùng mình.
Chuyện sau đó thì phát triển có chút ngoài ngoài dự liêu của nàng.
Từ Lệnh Nghi cũng không phải là người nhỏ mọn, mặc dù nói rất ít, nhưng chỉ cần ngươi nói có lý, hắn cũng nguyện ý nghe.
Nàng vẫn cũng có chút buồn bực, hôn nhân của hắn và Nguyên Nương làm
sao lại đi tới tình trạng kia? Giữa Từ Lệnh Nghi và Nguyên Nương rốt
cuộc đã xảy ra chuyện gì mà không thể điều hòa mâu thuẫn......
Chẳng lẽ nguyên nhân chính dẫn đến khiến Đông di nương mang thai bị chết sao?
Ý niệm vừa hiện lên trong đầu, nàng lập tức nhận thấy được trong lời nói của Dịch di nương có chỗ sơ hở rất lớn.
Không nói đến lập trường trong giờ phút này của Dịch di nương, đã năm đó, Từ Lệnh Nghi ở trong gia tộc, tiền đồ chưa biết, Nguyên Nương dưới
gối lại không con, theo như lẽ thường, những thiếp thất có mang con nối
dòng kia hẳn là được cả nhà bảo vệ chu toàn mới phải —— bởi vì sinh hạ
con nối dòng không chỉ có người nối nghiệp cho Từ gia, hơn nữa vạn nhất
trong ba năm Từ Lệnh Nghi giữ đạo hiếu kỳ có chuyện bất trắc gì, thì
Nguyên Nương cũng có nơi dựa vào, tại sao tỷ ấy phải lựa chọn tại cái
thời khắc bấp bênh đó mà xuất thủ đây?
Huống chi lúc ấy còn có Văn di nương cùng Tần di nương. So sánh lại,
mặc dù Văn di nương xuất thân cũng thấp, nhưng so với Đông di nương
cùng Tần di nương xuất thân tỳ nữ thì cao hơn, nếu như chỉ vì lập uy,
“Ta, ta là nghe Tam phu nhân nhà chúng ta nói.” Nàng dập đầu nói lắp
ba lắp bắp nói, “Tam phu nhân nói, cũng là bởi vì như vậy, cho nên Thái phu nhân đối với Tứ phu nhân đã mất vẫn có chút bất mãn. Cảm thấy ánh
mắt của Tứ phu nhân đã mất thiển cận, lòng dạ hẹp hòi, không khoan dung
độ lượng, chỉ có tiểu gia không có đại gia......” Nói tới đây, Dịch thị bỗng nhìn thấy Thập Nhất Nương khẽ mỉm cười, linh cơ chợt lóe, nhất thời cảm giác mình đã nói sai rồi, không khỏi há hốc mồm cứng lưỡi,
“Không, có điều, Thái phu nhân, Thái phu nhân đối với Tứ phu nhân đã
mấy, vẫn là, vẫn là rất tốt, đem tất cả những người lúc đầu biết chuyện
của Đông di nương bị phạt đều xử trí, sau lại còn cùng Tứ phu nhân đã
mất đi tìm y hỏi thuốc, lúc này mới có Tứ thiếu gia......”
Câu trước không khớp câu sau trong lời nói của Dịch di nương đã để lộ ta rất nhiều tin tức.
Đầu óc Thập Nhất Nương chuyển nhanh vô cùng, “À” một tiếng, lạnh lùng cắt đứt lời của nàng ta, chất vấn: “Theo như lời ngươi nói vậy, ban đầu tỷ tỷ ta từng phạt Đông di nương, mà Đông di nương sinh non, chính là
cùng việc này có liên quan hả?”
Lại nói sai rồi!
Dịch di nương hung hăng cắn đầu lưỡi.
“Không phải là phạt Đông di nương.” Dịch thị hoảng sợ nói loạn, “Là
đứng thẳng theo quy tắc, cho các di nương đứng thẳng người theo quy
tắc!”
“Nói bậy nói bạ.” Sắc mặt của Thập Nhất Nương rét lạnh nghiêm nghị,
ánh mắt của nàng nguội lạnh, “Đứng thẳng theo khuôn phép, sao có thể để người mang thai bốn tháng đứng thẳng theo khuôn phép được chứ? Đó là
những khuôn phép gì. Tại sao Văn di nương không có chuyện gì? Tại sao
Tần di nương không có chuyện gì? Mà đến lượt đứa bé của Đông di nương
lại …?”
Dịch di nương cảm thấy trong lòng lộp bộp.
Tứ phu nhân này, bình thời tiếp xúc không có việc gì, chưa từng
nghĩ lại khó dây như vậy. Những chuyện nói không rõ này vẫn là bỏ qua
nhanh chóng cho thỏa đáng, bằng không, cứ lòng vòng mãi như vậy, lúc nào mới kết thúc đây!
Trong lúc suy tính, Dịch đã lớn tiếng kêu oan ức: “Tứ phu nhân, Văn
di nương là di nương được mang vào cửa một cách đàng hoàng đường đường
chính chính, vào cửa rồi thì đươc an trí ở tây sương phòng của hậu viện, được thêm nha hoàn, bà tử hầu hạ. Khác với Đông di nương, Tần di nương xuất thân từ tỳ nữ. Mặc dù sau đó Đông di nương được lập làm di nương,
nhưng vẫn cùng Tần di nương chen chúc ở noãn các như trước. Lúc mang
thai mới cùng Tần di nương được đưa đến đông sương phòng ở hậu viện.
Đợi ba tháng thoáng qua, lại bắt đầu giống như nha hoàn ở trong phòng
đứng thẳng theo quy củ. Những chuyện này, người khác không biết, nhưng
Đào ma ma biết đến. Cho dù Đào ma ma ấp úng là không nói thật, còn có
Văn di nương, lúc ấy Văn di nương sống ở tây sương phòng. Người khác
không rõ ràng lắm, nhưng Văn di nương là người rõ nhất!”