Thú

Chương 25 : Lãnh địa bị xâm phạm

Ngày đăng: 00:39 19/04/20


Từ sơn động của Tiger đến nơi ở của bọn người Chu Lập, lấy tốc độ đi

đường của Tô Từ phải mất cả buổi sáng cũng không đến được, đây là lý do

tại sao Tô Từ không trở về bằng đường vòng (*Chu Lập không đuổi kịp đến

nơi ở của Tô Từ được), mà với tốc độ của Tiger chỉ mất khoảng 40 phút

đồng hồ, Tô Từ nằm ghé vào trên lưng Tiger, bên tai là tiếng gió thổi vù vù, trong đầu toàn nghĩ đến ánh mắt của bọn người Chu Lập khi nhìn nàng cùng Tiger, nó ánh lên sự tham lam giống như chó nhìn thấy xương vậy.



Đối với loại ánh mắt này, tuy rằng Tô Từ thấy rất phản cảm, nhưng cũng có

thể thông cảm. Nàng cũng biết rõ, nếu như không có Tiger, ánh mắt của

những người đó sẽ nhìn nàng giống như nhìn Lý Ngọc. Mà nàng có Tiger,

cho nên ánh mắt đầu tiên của bọn Chu Lập không phải là nữ sắc, mà là

sinh tồn, là làm thế nào lợi dụng bạch hổ, một con dã thú đã trở nên dịu ngoan, chịu sự khống chế của nàng (*bọn người này không rõ mối quan hệ

giữa Tô Từ & Tiger, cứ cho rằng Tiger bị khống chế, nhưng thật ra

không biết Tiger là tình nguyện che chở, bảo bọc cho Tô Từ bằng chính ý

muốn và suy nghĩ của nó).



Nhãn tình Tô Từ híp lại, trước khi gặp lại bọn người Chu Lập, nàng tâm tâm niệm niệm muốn nhìn thấy bọn họ,

nghĩ rằng chỉ còn duy nhất bọn họ là đồng loại của nàng trên thế giới

này, có bọn họ, nàng chẳng hề là ngoại tộc tại trong khu rừng này.



Cho nên trải qua mấy tháng ngăn cách, nếu bọn họ có thể an ổn vượt qua hết

thẩy sống sót đến bây giờ, tâm tính bọn họ hẳn là đã giảm bớt áp lực,

nhân tính cũng bớt vặn vẹo đi. Do đó, Tô Từ rất khao khát trò chuyện,

thậm chí muốn mang bọn họ về sống chung trong lãnh địa của Tiger.



Nhưng khi nhìn thấy bọn họ mất đi nhân cách đạo đức cơ bản của nhân loại, lý trí Tô Từ dần dần khôi phục lại.



Cho nên nàng chỉ nghĩ đến cứu một mình Lý Ngọc, một nữ nhân yếu đuối như nàng giữa chốn rừng sâu này.



Nói đến cùng Tô Từ cũng là người ích kỷ, nàng biết rõ nàng sở dĩ có cuộc

sống bây giờ là Tiger ban cho, mà không phải đạt được do chính năng lực

của mình, một khi tách khỏi Tiger, cái gì nàng cũng không làm được, cho

nên Tô Từ biết rõ đồng bọn của nàng sống bên ngoài tùy thời cũng sẽ đối

mặt nguy hiểm, nàng chỉ dao động một chút liền kiên định chỉ nghĩ mang

đi Lý Ngọc, một người tương đối đáng thương, hơn nữa cũng không có tính

công kích quá lớn.



Nàng sẽ không bởi vì có Tiger mà muốn thưởng

mùi vị làm lãnh đạo, cũng sẽ không mượn dùng vũ lực của Tiger mà đi áp

bức bọn họ, nhưng nàng tuyệt đối cũng sẽ không cho phép chính mình lơ là cảnh giác đối với những đôi mắt thèm thuồng nhìn nàng, hơn nữa nếu cứ

cố chấp mang bọn họ về sống gần nàng, sức lực của nàng tuyệt đối không

bằng mấy nam nhân đó, hậu hoạn sau này nàng có thể dự đoán được, nên

cũng đã lựa chọn đáp án rõ ràng.



Tô Từ còn đang suy nghĩ, lại

phát hiện tốc độ Tiger đột nhiên chậm lại, sau đó nó yên lặng nhìn chằm

chằm một chỗ tối đen phía trước, chi trước hơi hơi vươn về phía trước,

thân thể hơi chúi về trước, cái đuôi ở sau người ve vẫy liên tục, cổ

họng không ngừng gầm nhẹ, giống như đang cảnh cáo vậy.



Tô Từ chưa từng gặp qua thái độ khẩn trương như vậy của Tiger bao giờ.



Tô Từ cả kinh, lập tức ngẩng đầu nhìn về phương hướng Tiger đang gầm gừ.



Hiện tại màn đêm đã hoàn toàn bao phủ khu rừng, giống như là đã nhận ra nguy hiểm, tiếng chim hót trong rừng từng được Tô Từ xem như là âm nhạc để
rất sắc bén, thâm nhập vào thân cây này mà giống như dễ dàng cắm vào đậu hũ vậy.



Tiger…



Trong tâm Tô Từ lo lắng đến chết đi được, cắn răng tiếp tục đi phía trước.



Cũng đi không được bao lâu, Tô Từ liền nghe thấy tiếng Tiger bị đau gầm nhẹ phía trước cùng với tiếng kêu của con dã thú.



Thanh âm Tiger tuy rằng mang đau đớn, nhưng vẫn là có thể nghe ra trong đó

hàm chứa phẫn nộ cùng sinh cơ, trước mắt cũng không có nguy hiểm đến

tánh mạng.



Biết được kết quả như vậy, đầu gối Tô Từ liềm mềm nhũn quỳ rạp xuống đất.



Sau đó Tô Từ mới tỉnh ngộ lại, đem cây đuốc hung hăng cắm trong bùn đất,

cũng bất chấp nó có hoàn toàn dập tắt lửa chưa, nàng cẩn thận dè dặt

chạy về hướng chiến trường phía trước.



Nơi này là một chỗ có

đông đảo bụi cây, cũng không có những cây đại thụ che trời ngăn cản, hẳn là Tiger cùng kẻ xâm chiếm một đường vừa chạy vừa đánh tới đây, cuối

cùng là vì nơi này có thể dễ dàng di chuyển thân mình mới ngừng lại.



Tô Từ cẩn thận trốn tránh phía sau một cây đại thụ, thăm dò đánh giá Tiger cùng con dã thú kia.



Tiger có thân thể bạch sắc giống như bóng đèn phát sáng trong hắc ám rất dễ

thấy, những chiếc lông màu trắng nàng thích giờ đây dính đầy máu tươi,

mỗi một lần nhảy lên công kích, những giọt máu tươi cũng sẽ vung lên rơi xuống, đôi mắt màu vàng bây giờ lóe lam quang.



Xác định trạng huống Tiger xong, Tô Từ lại nhìn sang con dã thú.



Do trời tối đen Tô Từ cũng không thể thấy rõ rãng, nhưng nàng có thể thấy

đến một điểm thì đó là đôi mắt. Lúc mới phát hiên con dã thú, Tô Từ vẫn

còn trên lưng Tiger, phỏng chừng là bởi vì cự ly cùng góc độ, nàng chỉ

thấy cặp mắt lóe u quang của nó hơi lớn hơn đôi mắt của Tiger một chút

thôi, nhưng hiện tại nhìn với cự ly gần, đôi mắt lóe mũi nhọn hung ác

còn lớn hơn so với chuông đồng nữa.



Kế đến là toàn bộ thân hình nó.



Con dã thú này là nửa đứng thẳng, móng vuốt 2 chân trước đúng như Tô Từ suy nghĩ, dù là ở trong hắc ám cũng có thể cảm giác thấy độ sắc bén của

chúng, thân hình cũng không lớn hơn Tiger bao nhiêu, nhưng đầu nó lại to gấp đôi đầu Tiger, lúc nó gầm rú, Tô Từ có thể tinh tường nhìn thấy hàm răng sắc bén của nó.



Trong lúc Tô Từ đang quan sát, Tiger bắt

được một thân cây làm điểm tựa, móng vuốt đột nhiên hướng con dã thú

đánh tới. Lão hổ công kích, vốn là bao quát lợi dụng thân hình linh

hoạt, sức mạnh của chi trước to đến kinh người, con dã thú bị chụp lảo

đảo một chút, nhưng móng vuốt của nó cũng đồng thời hung hăng cào lên

bụng Tiger một chút.



Cho dù Tiger trốn tránh một chút, cũng lập tức có máu tươi trào ra.



Lúc này Tô Từ mới xem như là hiểu rồi, Tiger cùng con dã thú này căn bản là thế lực ngang nhau, đang áp dụng công kích là lưỡng bại câu thương.