Thượng Cung

Chương 2 : Hoa phục đổi thay, thượng cung đã khác

Ngày đăng: 04:16 19/04/20


Ta là người mới được tấn phong, theo lệ thường, cục

Thượng Cung mang trang phục và trang sức tới. Ta chỉ nhìn qua liền biết cục

Thượng Cung đã động tay động chân. Họa tiết thêu trên quần áo thì không có vấn

đề gì, nhưng chất liệu y phục thì chỉ là loại bông bình thường, so với loại tơ

tằm mà phi tần mới được tấn phong thường mặc thì khác biệt rất nhiều.

Trên châu thoa, hai con chim yến mặc dù vẫn phát ra ánh sáng loá mắt như trước,

nhưng ta nhận ra, cây trâm vốn được làm bằng vàng lại bị các nàng đổi thành mạ

vàng. Xem ra, thượng cung mới là người mà ta không mong muốn nhất.



Nàng sẽ đòi lại toàn bộ những thứ mình phải

chịu khi ở dưới quyền ta trước kia.



Hai cung nữ mang y phục cùng châu thoa từ

cục Thượng Cung đến đang đứng trước mặt ta, ta vứt hai thứ đó xuống đất,

lạnh lùng nói với các nàng: “Tuy rằng ta không còn là thượng cung,

nhưng vẫn thành chủ tử của các ngươi, dám cắt đông xén tây ngay trên

đầu ta! Đem về đi…”



Hai cung nữ sợ hãi rụt rè nhìn ta. Các nàng vốn là nha

hoàn giúp việc dưới trướng Thượng Cung, trong đầu còn lưu lại phong thái uy

phong lúc ta còn là Thượng Cung, liền quỳ xuống ngay lập tức, ấp úng nói: “Nương nương, đám nô

tì chỉ là người được lệnh mang tới, đồ vật bên trong như thế nào, nô tì thật sự

không biết!”



Ta lạnh lùng nói: “Tuy ta không còn giữ

chức thượng cung nhưng các ngươi đừng cho rằng ta không có biện pháp xử trí trò

dối trá này của các ngươi!”



Hai tỳ nữ nhặt thoa song yến cùng với trường sam trên

mặt đất lên, hoang mang lui xuống.



Ta cầm lấy chén trà trong tay, phát hiện nước trà lạnh

lạnh, Tố Khiết vội nói: “Nương nương, nô tỳ thêm ít nước ấm cho

ngài nhé?”



Ta khẽ gật đầu, lại nghe thấy một tiếng cười lạnh, bắt

gặp Tố Hoàn đang đứng cạnh cửa sổ, không nhìn ta lấy một cái.



Tố Hoàn tham gia cuộc tuyển chọn cung nữ của cục

Thượng Cung, do ta tự mình chủ trì, bởi vì không có tài mà bị đào thải, nghe

nói làm lao động chân tay vài năm nay mới được điều vào nhóm phi tần.



Người hầu mà hoàng thượng lựa chọn cho ta thật tốt.



Tố Khiết bưng nước ấm, giúp ta thêm vào chén, vừa mới

uống vài ngụm liền nghe bên ngoài có tiếng người, ” Bảo cho Ninh tuyển

thị biết, thượng cung đại nhân tự mình mang thường phục tới cho Ninh tuyển thị.”



Ta chậm rãi uống một hớp, ngồi thẳng trên ghế thêu
nhân. Chẳng qua nàng vẫn chưa có cơ hội như vậy, mà mấy vị mua nàng về, có vị

tìm được cơ hội tiến thân, lại thua dưới tay người khác, lặng yên không một

tiếng động bị người ta xử trí. Nàng là con cá lọt lưới duy nhất.



Nghe lời này, cả người nàng phát run, như lá rụng

trong gió, thì thào đáp: “Nô tì luôn luôn an giữ bổn phận!”



Ta nghe, chỉ khe khẽ mỉm cười, nói: “Ta thích người an giữ

bổn phận.”



Khổng Văn Trân giẫm lên cỏ xanh lạnh buốt sương đêm

rời khỏi Lan Nhược hiên, Tố Khiết đi tới đối diện ta, “Nương nương, ngài có

muốn chuẩn bị nước tắm hay không?”



Tố Hoàn vốn định chờ xem vở kịch hay, chứng kiến tân

nhậm thượng cung đại nhân vô thanh vô tức trở về cục Thượng Cung, thì thành

thật hẳn lên, chờ mệnh lệnh của ta.



Ta mất hết hứng thú, “Ngày hôm nay cũng mệt

mỏi rồi, tùy tiện rửa mặt rồi đi ngủ thôi. Các ngươi cũng không cần hầu hạ

bên cạnh ta.”



Lan Nhược hiên lâu ngày không có người xử lý, trong

bụi cỏ sinh muỗi vằn, cả đêm côn trùng kêu vang khiến ta không thể ngủ được,

chỉ nằm yên, nghe côn trùng kêu vang một tiếng lại một tiếng truyền vào trong

phòng.



Một cơn gió lạnh thổi qua cửa sổ, màn cửa hoa xanh bị

tốc lên, gió lạnh liền theo màn chui vào, thổi lên trên mặt ta, khiến ta càng

cảm thấy lạnh lẽo.



Tuy ta được phong làm tuyển thị, nhưng ta biết hoàng

đế vĩnh viễn sẽ không triệu kiến ta. Bắt đầu từ lúc mười mấy tuổi, ta vì vị trí

Thượng cung mà nỗ lực, cho đến khi đạt được vị trí ấy, lại không cẩn thận một

tay hủy nó. Trở thành nữ nhân của hoàng đế, cuộc đời ta không thể đoạt lại

quyền lực lần nữa. Tưởng tượng đến đây, ta liền thấy nản chí ngã lòng. Chẳng

lẽ, ta cố gắng chống chọi với vận mệnh, vậy mà nó vẫn cứ rơi lên trên đầu ta

sao?



Cuộc đời ta, chỉ có thể trôi qua tại Lan Nhược

hiên này sao?



——————————



(1)Kim chương đại dịch y:↑



(2)Đại thủ kế(búi tóc hình bàn tay):↑