Thượng Cung

Chương 42 : Tuy thắng lợi ngay trước mắt, lại chưa trừ cỏ tận gốc

Ngày đăng: 04:16 19/04/20


Chưa tới giờ Ngọ, trên triều đình đã không ngừng

truyền tới tin tức, phòng ngự y cũng liên tục có ngự y bị bọn thị vệ võ trang

đầy đủ lôi ra ngoài. Nhân mã vây quanh Chiêu Tường các đã sớm triệt hạ, quan

viên liên luỵ nhiều vô số kể, tất cả chứng cớ đều rõ ràng đầy đủ không thể chối

cãi. Nghe nói Lý Sĩ Nguyên cầm sổ trong tay hạch rõ từng tội, có quan viên ngất

xỉu ngay tại chỗ. Bình thường vào triều, Hạ Hầu Thần ban một đạo thánh chỉ, thì

lập tức có người bài bác không chấp nhận, nhưng hôm nayvào triều, một mình Lý

Sĩ Nguyên vạch ra tất cả sai phạm, thì không ai dám tiến lên bác bỏ. Bị điểm

đến tên, liền mặt xám như tro tàn, có người còn run rẩy đến đánh rơi ngọc

khuê (1)trong tay.



Đúng như ta phỏng đoán, Hạ Hầu Thần lợi dụng sự kiện

lần này, chẳng những bất ngờ vạch tội những kẻ phá rối, hơn nữa, còn phản kích,

lôi từng người liên quan trong đó ra, làm cho phe cánh đối phương lại tổn thất

không ít quan viên.



Mà một lần này, hoàng hậu hành động rất cẩn thận, Thời

gia không dính líu một ai. Nhiều nhất chỉ có thể định tội hoàng hậu bị người ta

bịt mắt, lại lo lắng cho thân thể hoàng đế, quá hoảng hốt, mới phụ hoạ theo

đuôi thôi.



Nhưng Hạ Hầu Thần lại phê nàng hai câu trước mặt mọi

người, “Bề

ngoài trí tuệ, kì thực ngu si không ai bằng!”



Nghe nói sau khi bãi triều, hoàng hậu muốn từ trên bảo

tọa đi xuống, phải có người đỡ hai bên, vừa ra khỏi đại điện, liền ngồi trên

một cỗ kiệu nhỏ, trở lại Chiêu Thuần cung. Ngày hôm sau có phi tần tới cửa bái

kiến, nàng đều tránh không gặp.



Chiêu Tường các lại vô cùng bình thản. Hai ngày sau Tố

Tú được đón từ núi Thiên Thọ trở về. Cùng đi, còn có cung tỳ phát bệnh sau nàng

mấy ngày, người trong Chiêu Tường các rốt cuộc cũng tề tựu đông đủ.



Mà Lâm thục nghi cùng Tào tiệp dư cũng được người ta

tiếp hồi cung, nể tình hai người hoàn toàn không biết gì, Hạ Hầu Thần cũng

không xử phạt hai nàng. Nhưng hai nàng đều là nữ nhi của nhà quan lại, phân

tích trước sau, liền biết mình bị người ta lợi dụng làm mồi câu, khó chịu trong

lòng. Sau khi các nàng hồi cung, không đi Chiêu Thuần cung thỉnh an nữa, ngược

lại thường đến chỗ ta. Tuy rằng chỉ nói chuyện xiêm y vòng tay những thứ linh

tinh mà nữ nhân yêu thích, nhưng người trong cung đều thông minh, gió chuyển

hướng nào, sao lại không biết. Chiêu Thuần cung từ từ lạnh lùng, mà Chiêu Tường

các lại sôi nổi hẳn lên.



Lúc này, ta lại sợ Hạ Hầu Thần đánh đồng ta với hoàng

hậu, lại càng thêm chú ý cẩn thận, không kết giao nhiều với nhóm phi tần. Nói

thật ra, bất luận Hạ Hầu Thần thổ lộ với ta thế nào, dưới đáy lòng ta chung quy

vẫn bảo tồn một phần kinh sợ đối với hắn. Quyền hành hắn nắm trong tay quá lớn,

chỉ cần sơ sẩy, ta sẽ thành vật tế của quyền hành kia.



Cũng có thể, ở trong cung nhiều năm, ta đã quen đề

phòng người khác, dù chúng ta đã cùng trải qua hoạn nạn, nhưng một khi mọi

chuyện yên ổn, ta liền sinh lòng nghi ngờ chăng?



Bởi vì túi thơm của Khang Đại Vi đã chuyển cho Hạ Hầu

Thần, ta liền chế một cái mới cho hắn, thủ công chẳng hề thua kém cái cũ. Khang

Đại Vi liền vui rạo rực nhận lấy, lại treo bên hông.



Không ngờ chạng vạng, khi Hạ Hầu Thần tới liền xụ mặt,

chờ mấy món điểm tâm được dâng lên, hắn liền kén cá chọn canh, chê cái này

hương vị không đủ, cái kìa màu sắc nhợt nhạt, sắc mặt càng đen thui tới cực

điểm. Ban đầu ta còn chưa hiểu vì sao hắn lại như thế, cho đến khi Khang Đại Vi

leng ka leng keng đi tới bẩm báo chuyện gì đó với hắn, hắn nhìn chằm chằm vào

cái hông người ta, ta mới hiểu ra, hóa ra hắn giận dỗi vì chuyện này. Trong

lòng ta vừa cảm thấy ngọt ngào, đồng thời cũng hơi lo lắng. Hắn là hoàng

thượng, nắm quyền sinh sát trong tay, sự tàn nhẫn của hắn, ta cũng đã từng

chứng kiến. Bây giờ hắn quan tâm đến ta như thế, đối với ta mà nói, rốt cuộc là

phúc hay là họa? Vạn nhất ta làm chuyện gì đó có lỗi với hắn, hoặc khiến hắn

hiểu lầm ta có lỗi với hắn, kết cục của ta sẽ ra sao?



Có lẽ vì ta ở trong cung rất lâu rồi, bất cứ chuyện gì

cũng xem là mưu kế, cho nên mới lo lắng như thế. Nếu như phi tần khác gặp tình

huống này, sẽ xử sự khác chăng?



Quả nhiên, hắn thấy ta cúi đầu cân nhắc, không nói

tiếng nào, liền mơ hồ cảm giác được: “Nàng lại nghĩ ngợi lung tung gì rồi? Có

phải nghĩ trẫm thật khó chìu hay không?”



Ta liền nói: “Hoàng thượng cho là mình rất khó chìu

sao?”



Nếu như là trước kia, ở trước mặt hắn, lời nói như vậy

ngay cả nghĩ ta cũng không dám nghĩ, đừng nói chi là thốt ra miệng. Hiện

giờ lúc chỉ có hai người ở cùng nhau, ta lại thường buột miệng, mỗi khi thấy

hắn lúng túng, không phản bác được, liền thích thú trong lòng.



Ta thầm nghĩ, dường như ta càng lúc càng giống Khang

Đại Vi, càng lúc càng thích chơi mấy trò cực kỳ nhàm chán này.



Hắn quả nhiên bối rối, trợn mắt nhìn ta một cái. Nếu

như là trước kia, bị hắn hung ác trừng như vậy, ta sẽ hoảng loạn không thôi,

lúc này lại chỉ thấy thú vị, không nghĩ ngợi gì trừng ngược lại. Khóe miệng hắn

ẩn chứa ý cười, lông mi giương lên, như lông vũ bay múa, rốt cụôc cười ha ha,
người lương thiện gì, vì mưu cầu ích lợi, ngay cả người thân của mình cũng hãm

hại.



Ta hành lễ với hai người, chỉ nói: “Thần thiếp chỉ mong

Ninh quý nhân bình an vượt qua cửa ải khó khăn này.”



Ta không phủ nhận thủ đoạn của ta là giả, chấp nhận

những việc mình đã làm trước đây. Bởi ta biết rõ, chắc hẳn hoàng hậu đã sớm bẩm

báo việc này với Hạ Hầu Thần. Trong mắt hoàng hậu mơ hồ ẩn chứa sự tự mãn,

mặt Hạ Hầu Thần lại không có chút biểu cảm nào, ánh mắt khó lường, chỉ

nói: “Kêu

ngự y chăm sóc nàng ấy cho tốt.”



Ta nói: “Hoàng thượng, ngài không vào thăm sao?”



Hoàng hậu cau mày nói: “Muội muội hồ đồ rồi

sao? Hoàng thượng làm sao có thể vào nơi dơ bẩn như phòng sanh của nữ tử chứ?”



Ta ngẩn ra, biết mình lỡ lời, vội vàng nói: “Là thần thiếp càn rỡ.”



Hạ Hầu Thần khoát tay áo, có cung nữ cầm cuộn thánh

chỉ trong tay tiến vào, lớn tiếng tuyên đọc: “Hoàng thượng có chỉ,

Ninh quý nhân cố gắng nghỉ ngơi, bồi bổ thân thể, mọi chuyện không cần quan

tâm, nhất thiêt phải lấy việc sinh hạ hoàng tử thuận lợi làm đầu…

Khâm thử.”



Ninh Tích Văn ở trong nhà nghẹn ngào ra tiếng, có lẽ

là muốn xuống giường bái lễ, lại nghe cung nữ nói: “Hoàng thượng có chỉ,

Ninh quý nhân không cần bái lễ, ở trên giường tiếp chỉ là được rồi.”



Đây là vinh hạnh đặc biệt nhất dành cho Ninh Tích Văn

chăng? Có sự thù hận đối với ta, lại có sự ân sủng Hạ Hầu Thần dành cho nàng,

hi vọng nàng sẽ dùng hết khí lực để sinh con.



Hạ Hầu Thần vào thăm xong, liền đi vào triều. Hoàng

hậu thấy thời gian còn sớm, liền căn dặn bảo ta chờ ở chỗ này, nói là đi về

Chiêu Thuần cung rửa mặt chải đầu nghỉ ngơi một lát sẽ quay lại. Ta biết gần

đây nàng rất chú trọng dung mạo, liền lĩnh chỉ đáp ứng.



Cho đến giữa trưa, ma ma trong phòng mới đi ra báo tin

vui: “Nương

nương, Ninh quý nhân sắp sinh rồi.”



Trái tim khẩn trương của ta liền buông lỏng một chút,

chỉ hi vọng mẫu tử nàng bình an là mừng rồi.



Qua một lát, ta liền nghe thấy trong phòng truyền ra

tiếng trẻ sơ sinh, không khỏi chắp tay thành hình chữ thập niệm A Di Đà Phật.

Ngay lúc này, hoàng hậu tới, thấy ta hành lễ, vui vẻ nói: “Dù là nam hay nữ,

đây cũng là con đầu lòng của hoàng thượng, trời cao bảo hộ thiên triều ta…”



Nói xong cũng chắp tay thành hình thành chữ thập hành

lễ theo. Lúc này có ma ma đi ra báo: “Chúc mừng hoàng hậu nương nương, Hoa

phu nhân nương nương, Ninh quý nhân hạ sinh quý tử, mẫu tử bình an.”



Tảng đá lớn trong lòng ta được bỏ xuống, thầm nghĩ

chẳng lẽ hoàng hậu thực sự không động tay động chân gì sao?



Hoàng hậu tươi cười rạng rỡ nói: “Bản

cung đã sớm chuẩn bị quà dành cho hoàng tử, có khóa vàng như ý,

vòng tay vàng như ý(2), hiện giờ cũng đến lúc sử dụng rồi…”



Cung tỳ bên cạnh nàng bưng tới một cái hộp gỗ, mở nắp,

quả nhiên lấp lánh ánh vàng, thủ công tinh mỹ hoa lệ, kiểu dáng càng hiếm có.



Nàng nhẹ nhàng cười, cầm lấy một cái lắc tay tinh xảo,

“Cái

lắc tay này bản cung đặc biệt kêu người cẩn thận mài giũa, yêu cầu bóng loáng

trơn mịn, mang trên tay sẽ không gây thương tổn cho hoàng tử, lại có thể xua

yêu trừ ma.”



Ta nhận lấy một cái lắc tay bằng vàng, quả nhiên sờ

lên mịn màng bóng loáng, liền nói:“Hoàng hậu nương nương thật là có lòng.”



Lúc này ngự y liền tiến lên bẩm tấu: “Hoàng hậu nương

nương, Hoa phu nhân nương nương, chúng thần có thể kiểm tra hoàng tử rồi chứ?



Hoàng hậu nương nương liền gật đầu đáp ứng.



Ta biết con cháu hoàng thất vừa ra đời, sẽ phải trải

qua các loại thí nghiệm kiểm tra thân thể, để xem công năng thân thể có bình

thường hay không.



Thấy ta hơi khẩn trương, hoàng hậu liền nói: “Muội muội không cần

khẩn trương, mới vừa rồi không phải ma ma cũng đã nói, tiểu hoàng tử trắng trẻo

mập mập sao, sẽ không có chuyện gì đâu.”



(1)Ngọc khuê: Miếng ngọc các quan lại ngày xưa thường

cầm trong tay khi thượng triều.↑



(2)Lắc tay vàng như ý, khóa như ý cho trẻ sơ sinh:↑